[ Joseph x Aesop ] Băng tan, hoa nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên :  Băng tan, hoa nở

Tác giả : Vương Trình Hắc - Lam Nguyệt.

Thể loại : 1x1, HE, nam x nam.

Cặp : Joseph x Aesop.

Nội dung : Trải qua một mùa đông, lần nữa ngắm nhìn thủy tiên rực sắc, vẫn như ngày xưa ấy, bên cạnh hắn vẫn luôn có một người.

shii-tan của cô ha :)

+ Bonus : Thủy tiên là đại diện cho tình yêu đơn phương. 

+ Bonus nội dung : " Cho dù là thủy tiên nở rộ, tình yêu của chúng ta vẫn luôn bất diệc, như tử đằng tím vậy. "

+ Hết Bonus rồi, Cảnh báo OOC.

.

OoOoO

.

Aesop vẫn bị Joseph đem bó thành như một cục bông di động. Bằng chứng là đã khăn quàng ấm, áo khoác ấm, mặc đến năm lớp áo. Phỏng chừng nếu cậu không kịp đánh gãy lời hắn thì đã choàng đến sáu bảy lớp, may mắn là hắn vẫn nhìn qua nhìn lại dự báo thời tiết, mới an tâm để cho cậu mặc rộng rãi một chút.

Kì thực Joseph lo lắng đến vậy cũng không phải không có lí do. Mỗi năm chuyển mùa, Aesop thường sẽ bị ốm rất nặng, đa số là ba ngày không xuống giường được. Nếu có chút tinh thần cùng bị cảm mạo hay ho nặng. May mắn là năm nay Joseph tận lực đem Aesop giấu trong nhà, nên mới không bị nhiễm bệnh. Đứa nhỏ này thân thể vốn rất yếu, mấy năm kia thường xuyên ở chỗ làm việc không ra ngoài. Đến bây giờ đi lung tung lại bị ốm, thật khiến hắn lo lắng.

Nhưng Aesop có bị đau cũng không nói, bao giờ cũng cắn răng chịu đựng. Người như vậy, hắn còn không yêu thì đúng là kẻ có mắt như mù.

Tháng một cùng tháng hai trời vẫn còn lạnh, đến tháng ba vừa kịp lúc trời ấm lên dần, tuy vẫn còn có phong hàn xuất hiện, nhưng nói chung vẫn đỡ hơn một chút. Tháng ba này tại Anh Quốc cũng là thời điểm thủy tiên nở, vừa vặn Joseph lại đưa Aesop đi ngắm hoa cho đỡ buồn.

Thật ra Aesop không thích ngắm hoa, nhưng kỉ niệm năm kia, cậu vẫn còn muốn tìm lại một ít.

Năm kia, Joseph trên mắt mang một tấm lụa che mắt, ra hiệu Aesop đi trốn, bản thân mình đi tìm cậu. Aesop tưởng hắn không tìm được, nhưng nào ngờ hắn quả nhiên tìm ra cậu thật. Hôm đó cậu có hỏi hắn lí do, tưởng chừng Joseph khoác lác cho qua, nhưng hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc, một bộ dáng thâm tình ôn nhu như nước nói với cậu.

" Mắt anh có thể mù, nhưng tâm anh không mù, người anh yêu, người anh tâm duyệt cả đời, anh nhất định sẽ tìm được. "

Tâm hắn không mù, tâm hắn vẫn một mực hướng về cậu. Joseph đối Aesop nhìn qua một cái, đem tay cậu bảo bọc trong tay mình, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu một cái. Aesop không giãy ra như bình thường, cậu mặc kệ hắn làm gì thì làm. Bước chân vẫn thủy chung không xiêu vẹo hay lệch đi quỹ đạo mà ra khỏi nhà.

Joseph thu vào mắt toàn cảnh đó, trong tâm khẽ cười, ái nhân hắn làm sao vẫn là mặt không đỏ tim không đập như vậy chứ. Bất giác, ánh mắt hắn chợt lóe, đưa mắt nhìn chăm chăm vào hoa thủy tiên trắng toát nằm trên các bệ hoa.

Hồi ức năm xưa bất chợt tràn về, nhớ năm ấy hắn chính là đơn phương cậu. Aesop cho dù thế nào cũng không đáp ứng hắn, khi nào cũng xem hắn hệt như không khí mà bỏ qua. Thật sự, Joseph vẫn không hiểu tại sao năm xưa mình lại cố chấp và kiên nhẫn đến như vậy. Số lần tỏ tình, thả thính đã qua một trăm lần. Mà số lần bị từ chối, bị bỏ qua có khi còn hơn nữa.

Aesop quay lưng lại, nhìn thấy Joseph đưa mắt qua đóa thủy tiên trắng. Trong đôi mắt xám tro hiện lên vẻ cô đơn cùng ảm đạm, năm xưa hắn tặng cho cậu không biết bao nhiêu lần. Những năm gần đây không nhất thiết phải tặng nữa, nhưng Aesop vẫn luôn giữ kỉ niệm một thời ấy. Cậu biết, năm kia không đồng ý, cũng là có ý muốn cho hắn suy nghĩ lại. Dẫu sao cậu cũng là nam nhân, không thể sinh hài tử được, càng không thể phụng bồi gia đình.

Nào ngờ, chỉ mới mấy năm, cảnh cũ người xưa vẫn còn, nhưng trong tâm đã có gì đó đổi khác.

Aesop lẳng lặng đến bên Joseph, dùng tay đan vào tay hắn, đôi mắt xám tro ánh lên một tia vui vẻ. Joseph dịu dàng nhìn qua, ôn nhu dùng tay bao bọc lấy bàn tay nhỏ bé kia. 

Phải rồi, làm sao hắn lại quên mất chứ ? Ấy là năm xưa, xưa đến mức hắn cảm tưởng như hàng thiên niên kỉ. Mà người hắn yêu, vẫn ở đây, vẫn luôn ở bên cạnh hắn. Nhìn thấy gương mặt của ái nhân vì lo lắng cho mình mà sầu mi khổ não, đôi mắt xanh lục trong thoáng chốc cô đơn biến thành ôn nhu.

Có cậu ở đây, hắn lo điều gì chứ ?

Môi lạnh áp vào đôi môi ấm vẫn luôn giữ bên trong khẩu trang, Aesop mở môi đáp lại cuồng nhiệt. Mắt đối mắt, không có sợ hãi, càng không có e lệ, chỉ có dịu dàng, chỉ có một mảnh thâm tình, một mảnh ôn nhu hướng về nhau.

Này ta nói, thâm tình tựa biển cả là gì, có so với cảnh đẹp ý vui trước mắt đây được không ?

Hay là cho dù trời tru đất diệt, bọn họ sẽ vẫn ở bên nhau sao ?

Chắc chắn rồi.

.

OoOoO

.

kết chương

lời vô nghĩa của tác giả :

chào mấy cô :D

tôi đang cố gắng viết như dog để bù đây này :)) tám nhảm chút ":D

vì méo nào mỗi lần tôi pick Joseph thì tôi gặp Aesop, nhưng tôi đã có ý tha và quay như dog, cơ mà bạn kia vẫn chạy như thường :))

thả ra cổng cũng chạy, thả ra hầm cũng chạy, thả ra máy cũng chạy, thả ra chỗ đội cũng chạy :))

i'm fine :"(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net