[ Norton x Kurt ] Lặng yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Lặng yên.

Tác giả : Vương Trình Hắc - Lam Nguyệt.

Thể loại : 1x1, SE, nam x nam.

Cặp : Norton Campbell x Kurt Frank [ Prospector x Explorer ]

Nội dung : Cho đến một ngày, Kurt không nói thêm một câu nào nữa.

Shaaru_Shaara của hai em nà ~

+ Cảnh báo OOC.

+ Đa số là theo góc nhìn của Kurt, nói chung là Kurt's POV nên không ngược mấy, nhưng nếu cô nào đầu óc IQ vô cực nghĩ theo ngôi Norton's POV thì nó khá là ngược :))

.

OoOoO

.

Kurt chỉ kéo dài được sinh mạng của mình hai tuần nữa.

Không phải là không cố gắng, chỉ là cố gắng cũng chẳng được gì.

Cậu chẳng phải đã hoàn thành được ước mơ của mình rồi đó sao ? Đi du lịch những nơi cậu thích, tuy so với thế giới cậu hằng mong muốn thì nhỏ bé hơn, nhưng không phải đã hoàn thành rồi hay sao ?

Chỉ là, có lẽ có một người yêu thương, bảo bọc cậu, vẫn còn xa vời quá. Với một kẻ không gia đình, không bạn bè như cậu, liệu có ngươi sẽ chấp nhận chứa chấp cậu cả một đời hay sao ?

Có lẽ chính Kurt cũng không biết rằng, đã từ lâu, cậu đã đánh mất cả mục đích sống của mình. Nằm trên giường bệnh trắng muốt, đôi mắt nâu nhạt của cậu ngơ ngác nhìn ra cảnh sắc bên ngoài. Thế giới tươi đẹp của cậu, vậy mà không có người bên cạnh.

Nằm cùng phòng với cậu là một nam nhân anh tuấn lịch lãm, gọi lịch lãm cũng không đúng vì hắn nói chuyện rất thô lỗ, dường như không e ngại bất kỳ điều gì. Qua một số lần buồn chán nói chuyện, cậu biết tên hắn là Norton Campbell, là một thợ đào mỏ. Hắn nhập viện vì gặp tai nạn trong công việc, làm bỏng mất một bên mắt và phần lưng. Kì thực Kurt thấy nó cũng không có gì xấu, chỉ khiến hắn càng lúc càng đẹp mắt hơn.

Ban đầu Kurt cũng không quen biết gì người này, chẳng qua là hắn ta đột ngột hỏi chuyện cậu. Mở đầu luôn là những câu xin phép đi lấy nước, lấy chăn, thức ăn, chỉ đường các loại, tiếp theo mới đến hỏi tên. Kì thực cậu cũng chỉ trả lời cho có lệ chứ không lưu tâm gì nhiều, chỉ là người nọ nói quá nhiều. Dường như cái gì hắn cũng nói được. Chuyện nhỏ như đổ nước hay ba cái chuyện của mấy cô y tá thôi hắn cũng nói thành thần thánh, hại Kurt mỗi ngày nghe đến mệt.

Nhưng cái cậu không ngờ, là hắn tỏ tình với cậu.

Vào một đêm gió thoảng thổi vào từ cửa sổ, Kurt lim dim nhắm mắt hưởng thụ gió đêm lạnh buốt. Tuy thân thể đã run lên một hồi nhưng cảm giác mơn trớn mới lạ này lại khiến cậu đắm chìm vào nó.

Từ sau lưng, một cái chăn ấm được ủ lên người, bên tai còn âm ấm hương vị nam nhân. Norton thở dài nói thủ thỉ bên tai cậu, này là do hắn sợ cậu không nghe rõ, cho nên mới ghé môi vào. Nào ngờ lại khiến gương mặt trắng bệch vì bệnh cùng lạnh lùng của cậu đỏ lên một mảng lớn.

" Tôi thích cậu, hẹn hò với tôi đi ? "

Kurt nghĩ Norton là kẻ kì quặc nhất, chuyện hắn ta thích một nam nhân như mình thì không nói. Nhưng nói đến hẹn hò, ai cũng nghĩ đến việc phải đi đến nơi này nơi nọ, còn hắn chỉ tùy tiện buông một câu, bảo ngày mai đưa mình đến khu vườn bệnh viện.

Dù là chỗ đó rất đẹp, không khí trong lành, thoáng mát, nhưng này vẫn là bệnh viện đó. Mà ai đời lại hẹn hò ở bệnh viện ? Cho dù là hai người đều đang bị thương đi chăng nữa, thì cái cuộc hẹn hò này quá là chóng vánh đi ?

Cư nhiên hắn đến, tỏ tình với cậu. Mà Kurt cũng không nghĩ mình lại đồng ý.

Lúc cậu hỏi hắn vì sao lại đến chỗ này, Norton hắn không đáp. Nhưng trong đôi mắt đen huyền bí cùng sâu xa của hắn, Kurt có cảm giác bản thân đã lạc vào một hồi ức không có kết thúc, mà cậu vẫn cảm thấy. Norton đang rất đau.

Một hôm hắn từ phòng bác sĩ về, không nói không rằng, chỉ ôm cậu mà run rẩy. Một kẻ mạnh mẽ như hắn, một kẻ đã phải chạm trán nhiều khó khăn như hắn, vậy mà lại khóc ? Có nghĩ cũng không nghĩ đến được.

Norton bấu chặt lưng áo cậu, qua xúc giác, cậu cảm thấy thân thể hắn run rẩy kịch liệt, giống như đang sợ một cái gì đó. Sợ cái gì ? Chẳng lẽ hắn được xuất viện ? Không, vậy hắn phải vui mới đúng chứ. Hay là bệnh của hắn để lại sẹo ? Làm gì có, hắn đâu có ghét vết sẹo trên mặt này ?

Vậy hắn là vì cái gì mà khóc ?

Cậu tự nhận bản thân thông minh, đã đi khắp nơi kì bí, cho nên cậu biết kiến thức của mình sâu rộng hơn người ta nhiều lắm. 

Kurt không hỏi, bởi cậu không quan tâm, cậu cũng sắp chết rồi. Làm gì có ai sẽ mãi chung thủy với một nam nhân không cho mình thứ mình muốn, lại còn gần đất xa trời cơ chứ ?

Đáng tiếc, một kẻ thông minh như cậu, lại không nhìn ra ánh mắt nhuốm màu bi thương của hắn.

[ ]

Norton cầm trên tay một bó hoa trắng, đặt trước mộ của người mình yêu. Cậu, cũng đã năm năm rồi ấy nhỉ ?

Năm ấy ở trong bệnh viện tỏ tình với cậu, lúc ấy là vì thương hại, bởi vì thấy cậu sắp buông xuôi lại không có ai bên cạnh, cho nên mới tỏ tình. Nào ngờ từng lúc từng lúc trải qua, từng giờ từng phút cùng cậu, lại khắc cốt ghi tâm.

Lúc nghe tin cậu không thể cứu vãn, đêm đó ôm chặt cậu mà run, hoàn toàn dẹp bỏ tôn nghiêm đàn ông trước mặt cậu.

Kết quả, là cậu vẫn phải đi.

Hắn sau đó, cũng không lấy vợ sinh con, mà ngày ngày đều chỉ nhớ đến một bóng hình năm xưa ngẩn ngơ bên cửa sổ phòng bệnh.

" Tôi yêu em. "

Lời nói cuốn theo chiều gió bay, thổi về một quá khứ có cậu.

.

OoOoO

.

kết chương

lời vô nghĩa của tác giả :

cơ mà dạo này chơi hun bị bully thật tệ QAQ tôi đã hơn 3 ngày không bấm lại hun rồi á QAQ

chuyện là hôm kia pick Joseph chơi lấy dice cho nhanh, nào ngờ thua sấp mặt, team toàn Pros, Doc nhây, Cow ( đê mờ méo biết vì sao anh này lại có một mớ người chơi nữa :((( ), Enchan hoặc là Forward với Lucky Guy ;.; nhìn Joseph bị bully mà sau này tôi méo dám chơi nữa đâu ;.;

bây giờ hun ít người chơi lắm luôn ;.; vào trận toàn phải queue thôi ;.; tôi thật sự không dám mang Joseph ra cầm nốt ;.; nhìn team thấy For, Lucky, Enchan và Pros thế là auto out :))

hơn nữa hình như bỏ nerf số lượng nam chân + sọ của Enchan với Pros. Thật sự lúc này tôi mới thấm thía cảm giác main hun là thế nào XD thật sự chơi nhây vui lắm cơ mà hun chẳng vui đâu XD

thế nên hiện tại tôi méo đụng vào Pros nữa :)) sợ đụng phát ăn nghiệt rồi cụ Joseph của toyy gánh hết, thương cụ lắm UvU cơ mà mạng giờ lag cuk mak :)) nhìn như tới tháng ấy :D khi nào cũng 458 :))

gặp ba con tuộc với hắc bạch cũng méo dám động luôn, chăm chỉ decoding từ đầu đến cuối ;.; nếu hun đến cuối không bắt được ai thì đi hiến thân ;.; đi tích đức các loại ;)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net