Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---------- Ở Mỹ ----------

- Carly! Xuống ăn cơm rồi đi! - Đó là tiếng mẹ của bạn. Mẹ bạn là người Mỹ lai Tây Ban Nha, di cư từ Tây Ban Nha sang Mỹ rồi định cư luôn.

- Dạ... con xuống đây! - Bạn đang ngủ ngon trên chiếc giường ấm áp thì bị một tiếng của mẹ làm thức giấc.

Vác cái mặt nhăn nhó xuống dưới nhà, hai người anh em của bạn nhìn mà phì cười.

- Chị làm gì mà nhăn như khỉ vậy? - Max reo lên. Max là đứa em trai nhỏ hơn bạn 1 tuổi, lầy và... đầu óc không được bình thường.

- Đang ngủ ngon mà lại!

- Ngủ gì mà nhiều thế! Thành heo luôn đó nha Carly! - Justin, người anh trai mà bạn cực kì "yêu mến" nói lên một câu làm bạn muốn đấm vào mặt một cái.

Ba mẹ bạn chỉ biết cười khổ. Hôm nay là ngày gia đình bạn về Hàn thăm ông bà nội. Bạn rất quý họ vì họ luôn sẵn sàng làm tất cả vì gia đình. Tuy họ năm nay đã có tuổi nhưng do khí hậu và thói quen sống của người Hàn nên ông bà vẫn khỏe như trẻ lên 5 (so sánh tệ quá).

----------- Ở sân bay ----------

Sau một chuyến đi "dài" từ nhà đến sân bay, cuối cùng bạn cùng với mọi người cuối cùng cũng thoát khỏi cái mùi ói say xe của các bà mẹ lớn tuổi. Đến sân bay cũng phải 7h30 mà chuyến bay từ Mỹ về Hàn cũng phải mất đến hơn 15h. Gia đình bạn rất rảnh, đến trước giờ bay 10 phút.

"Mời các hành khách của chuyến bay K-3xx đến cổng số XX để khởi hành"

May mắn thay, xếp hàng cũng không lâu nên gia đình bạn đã bắt kịp được chuyến bay. Chiếc máy bay của hãng này rất là to, hiện đại. Năm nay hên cho bạn là bố của bạn được thăng chức nên được thẻ VIP thế nên gia đình bạn bay ghế hạng nhất.

- Ghế hạng nhất ở đây nè! - tiếng bố bạn vang lên. Ba bạn làm cho một tờ báo nổi tiếng của nước Mỹ, là người Hàn lai Ý. Tuy là người Hàn nhưng... lại không biết nói tiếng Hàn😂😂.

- Kamhasamida!! Yêu bố lắm! - bạn đáp trả

- Này! Bố đã nói là bố không biết nói tiếng Hàn rồi mà! - bố bạn nhăn mặt

- Bố là người Hàn mà không biết!

- Thật là thất vọng quá đi!

Vì gia đình bạn hay lui tới Hàn nhiều nên mẹ bạn đã cho cả 3 anh em học tiếng Hàn trước khi có thể nói vững tiếng Anh để đề phòng nếu có ai hỏi còn có người hiểu và trả lời (Lười quá!😁😁).

Ghế hạng nhất đúng là thích thật. Nhưng... không hẳn là ghế, là giường nằm! Khoang có 10 ghế, gia đình bạn chiếm 5 ghế, ở gần nhau. Thê là chuyến bay buồi tẻ bắt đầu. Đã vậy, mẹ bạn bị say máy bay nên trên chuyến bay, môi người phải chịu đụng mùi ói bao nhiêu lần.

----------# Tua nhanh #----------

Sau 15h bay trên không, cuối cùng cũng đáp xuông sân bay Incheon của Hàn Quốc.

- Justin! Con gọi taxi đi! - người đàn ông Hàn mà không biết nói tiếng Hàn trong gia đình bạn nói.

- Vâng! Đợi chút. - Nói rồi rút cái điện thoại iphone 6 ra một cách sang chảnh.

Bạn và Max liếc người anh "yêu quý" với ánh mắt mang hình viên đạn. Vì sao? À vì bữa trước anh đậu vào trường Harvard của Mỹ nên ba mẹ đã tặng cho anh một món quà "không" đắt tiền. Còn hai chị em bạn phải xài cái samsung đã qua sử dụng.

- Khi nào tụi con bằng Justin đi thì tụi con cái gì ba mẹ cũng mua cho. - hai người đồng thanh

- Hứ! - bạn giận ngược lại.

Chiếc taxi bảy chỗ tới sau 5 phút. Giờ chỉ còn việc là vác đồ lên xe. Vì mẹ và bạn là con gái nên được miễn vụ này, chỉ ngồi im trên xe nhìn các chàng trai nhà mình vất vả đổ mồ hôi vác gần 10kg hành lý lên xe. Không lau sau, Max làm rớt cái hộp đựng tạ của ba bạn (woa! Tạ luôn kìa!😁) xuống chân Justin làm anh ấy la lên một cái.

- Á!!!!! - tiếng la thất thanh của Justin vang lên.

Bạn với mẹ không nhịn được trước cái cảnh Justin la Max một trận xối xả nên đã bật cười. Sau một hồi cãi nhau liên tù tì, cuối cùng cũng yên vị được trên xe. Chiếc xe lái ra khỏi nội thành thành phố, tới một khu dân cư ở ngoại ô Seoul. Lúc ấy trời tối mà bạn có chứng là sợ ma nên ngồi ôm mẹ nhà run. May thay, đến nơi, ông bà bạn đã ngồi chờ ngoài sân từ lúc nào.

Nhìn ngôi nhà thật đẹp. Tháng trước, ba bạn được thăng chức và nhận tiền lương sớm nên đã gửi về cho ông bà một ít tiền để mya một căn nhà thay thế căn cũ. Nhìn khang trang hơn hẳn. To gấp đôi nhà cũ, màu trắng, 3 tầng, có một tầng hầm giữ xe. Đang mải ngắm nhà thì...

- Bước vào! - Justin đập vào vai bạn một cái rõ to rồi bỏ vào nhà trước.

Bạn tức xì khói nhưng đã hứa với ba mẹ rằng không được đánh nhau vì lần trước bạn "lỡ tay" đánh một người con trai suýt chảy máu. Không phải đánh bừa đâu, hồi xưa bạn suýt bị bắt cóc lúc 5 tuổi. Sau vụ đó, ba bạn đã cho đi học võ. Tính tới giờ thì bạn lên được đai đen trong môn Karate.

- Yah! JUSTIN! Anh có thể ngưng việc đánh em được không vậy! Hừ! Dâu gần chết!

- Ahihi!!! - Justin cười lè lưỡi (vâng bạn vẫn " quý" ảnh lắm)

Ông bà vừa bước vào thì thấy cảnh hai đứa cãi nhau chí chóe nên đã ngăn lại.

---------- Ở trên phòng ----------

Hầm hực vác cái mặt lên nhà. Vừa nhìn thấy căn phòng thì hết giận. Căn phòng của bạn lấy mày trắng và đen là chủ yếu, chiếc giường nằm ở giữa, đối diện là chiếc tivi màn hình cong, bên cạnh là chiếc bàn học được trang bị với những quyển truyện bạn cực kì yêu thích. Nhìn xong bạn cười tít cả mắt.

Tối hôm đó bạn không xuống ăn cơm, ba mẹ cũng không gọi bởi vì đều biết chuyện gì đã xảy ra với bạn
______________#
Lần đầu viết nên hơi lủng củng. Mong các bạn bỏ qua nhoa!! 😚😚😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net