Chương 102

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   "DINGGG DINGGG"

   Mới sáng sớm tinh mơ mà báo thức trên điện thoại của Na Ri kêu ầm ĩ điếc cả tai. Nhưng nó kêu ngay kế bên tai bạn luôn. Kế bên giường bạn ngay phía cửa sổ có cái bàn để đèn và ổ cắm điện. Cắm đâu không cắm mà nó mang điện thoại đi cắm ở ngay đó. Vì tối qua ngủ trễ nên bây giờ bạn ngái ngủ, bị tiếng kêu phá đám nên với cái gối ngay kế bên mà chùm đầu và hai tai lại. Nhưng mà báo thức mà, nó không được tắt là coi như kêu luôn nên bạn buồn bực mắt nhắm mắt mở mà tắt nó. Nhìn lại đồng hồ và...

   - Mố?? 4h30 sáng? Chi sớm vậy?

   Bạn tỉnh là tỉnh luôn rồi. Ngồi dậy xoa xoa mái tóc rối bù kia và tất nhiên là chưa tỉnh ngủ. Bạn tự hỏi là why Na Ri đặt đồng hồ lúc 4h30 sáng nên lấy tờ giấy lịch trình mà hôm qua anh Min Seok đưa và xem một lượt. À... hóa ra lúc 5h có buổi recording cho đài radio. Na Ri nó đặt đúng giờ đấy.

   - Dậy dậy, tới giờ làm việc rồi. - bạn lay nhẹ cánh tay của Na Ri.

   Những lời kêu là tới giờ làm việc của bạn cũng hao hao giống như câu gọi nó mập vì nghe xong nó liền bật dậy luôn. Gọi dậy xong bạn đi vscn để cho Na Ri mấy phút tỉnh ngủ. Tối qua bạn mặc đồ ngủ màu xanh có sao vàng bây giờ bạn phải thay sang bộ mới. Theo như bạn biết thì Nhật buổi sáng trời se se lạnh nên bạn quyết định mặc ấm một chút.

   - Tỉnh chưa? - bạn thay xong vẫn thấy Na Ri ngồi trên giường nhưng mắt vẫn nhắm.

   - Ừm... rồi... - nó dụi dụi 2 con mắt còn đang nhắm tịt kia.

   - Đi thay đồ đi. - bạn đánh nhẹ lên đùi nó.

   - Ừ...

   Nó uể oải nặng nhọc bước chân vào nhà tắm. Cùng lúc đó thì camera mà đoàn staff đặt trong phòng bật lên. Bạn tiến lại gần xem mặt bạn rồi phán một câu.

   - Ughh... mặt mình sưng hết cả lên rồi nè mọi người. - bạn lấy 1 tay che đi 2 con mắt đang sưng húp kia.

   Cùng lúc đó Na Ri thay đồ xong cũng tham gia vào cuộc nói chuyện nho nhỏ với máy quay. Biết là fan sẽ xem được toàn thế giới nhưng rất ngượng ngùng vì phải độc thoại với camera. Bạn nhanh chân đi thay đồ, bạn mặc một cái áo thun Adidas mà xanh dương và quần jeans dài Calvin Klein, đôi giày thì chơi đôi mà Adidas cho, giản dị nhưng rất ngầu lòi.

--------- au đi skip time đây ---------

   Với sự nhanh nhẹn của anh Li Nong anh đã lôi hết tất cả vào xe trong vòng chưa đầy 5 phút một cách bất ngờ.

   - Ưm... hôm nay từ nhiên gọi dậy sớm vậy? Oáp... - chị Eun Ho vươn vai rồi ngáp 1 cái rõ dài.

   - Thì anh in cho lịch rồi đó sao không biết.

   - Nhưng mà chi cho sớm vậy. Mà record gì giờ này. Có định đi đâu mà sớm thế. - bạn nói.

   - Haizz... mấy đứa đúng là não cá vàng mà. - anh Jung Min lên tiếng.

   - Đúng rồi hyung. - anh Justin đồng tình.

   Anh Jung Min dù là tài xế của nhóm nhưng là anh cả đối với mấy anh quản lí nên anh Jung Min thoải mái mà tham gia vào các cuộc conversation của nhóm và đoàn staff vả mọi người rất là đề cao những ý mà anh ấy đưa.

   - Haizz... nhớ không? Trước khi đi 2 ngày anh có nói rồi mà. Lục lại kí ức đi. - anh Li Nong nói.

   Lục lại... lục tiếp... để xem... có gì không nhỉ... và vẫn không ra được cái gì. Mọi người cứ thế nhìn nhau cười ngớ ngẩn.

   - Thôi tới đó rồi biết. Anh mệt tụi bây quá à. - anh Justin lắc đầu ngán ngẩm.

   - Tại tụi anh in không kĩ lịch. - bạn bịu môi.

   - Kệ tui!

   - Mấy anh trẻ con quá!

   Bạn ngồi nói chuyện với Na Ri vì không có gì làm cả. Nói luyên thuyên tùm lum chuyện cả.

   - Bao đi! - bạn sân si.

   - Bao gì mà bao. Có tiền đâu mà bao cậu. Cậu mới là người bao tớ đó nha Carly. - nó huých tay bạn.

   - Tiền tớ có giữ đâu, công ty giữ hết rồi còn đâu.

   - Thế bao gì được.

   - Nhưng lâu òi cậu không bao tớ. Cậu nhớ là hồi thực tập sinh tớ bao cậu trước kiểm tra định kì tháng 7 nè, đầu năm học nè,...

   Bạn bắt đầu kể ra một loạt những lần mà bạn bao Na Ri làm nó không kịp chặn bạn lại.

   - Rồi rồi tờ bao, muốn gì nào? Sinh tố bơ?

   - Đúng chuẩn ý tớ.

   - Haizz... bạn bè như quần què. - nó lắc đầu còn bạn còn bạn thì ngổi hí hửng vì được khao sinh tố.

   Chắc là đi đâu đó xa lắm mà đi cả gần nửa tiếng vẫn chưa tiếng. Sau cuộc nói chuyện ngắn giữa nhóm với anh quản lí thì mọi thứ quay lại trạng thái im ắng đến lạ thường, mỗi người 1 việc. Bạn cũng thế, rút tai nghe ra và cắm vào, bạn bật bài Yoboseo của tiền bối NU'EST. Quay qua quay lại một hồi phát hiện ra là mọi người hầu đã chìm vào giấc mộng cả. Bạn thì chưa có buồn ngủ nên đành nghịch điện thoại thôi. Mấy bữa này trên báo thế giới Kpop có bàn về vấn đề mà bạn thấy khá là thú vị mà cũng khá là kì quặc lắm. Đó là...

   "Danh sách những thần thượng giỏi về cả 3 mảng hát, nhảy và rap."

    Vấn đề thật sự có thu hút bạn một chút. Lúc đầu bạn cũng chả mấy quan tâm vì trước giờ có rất nhiều bài báo như vậy rồi nhưng bài lần này làm bạn phải ấn vào mà xem. Lý do mà bạn cứ bị thu hút bởi vấn đề mà không đâu vào đâu là vì bạn nằm trong danh sách những người đó. Trong số người được nhắc tới thì bạn được nhắc tới nhiều nhất thứ 4. Mà trong danh sách còn có tiền bối Jungkook, tiền bối Chanyeol, tiền bối Jhope và nhiều người nữa. Bạn cũng khá bất ngờ và ngỡ ngàng khi thấy tên bạn xuất hiện nhưng suy ngẫm một hồi cũng thấy đúng. Bản thân có thể hát vì bạn là vocal mà, nhảy thì khỏi bàn main dancer nắm giữ trong tay, rap thì như mấy chap trước bạn có nói là biết rap nhưng tham vọng vocal hơn mà bỏ nó đi. Ừ... bạn cũng tài đấy chứ! (Au: đồ tự luyến như anh Jin / Jin: *hắt xì* ai kêu tên tui dị?).

   Cái điều mà bạn thấy rất kì quặc đó là vì sao cứ phải lập những bài báo như thế? Bộ thiếu một trong ba kĩ năng là bị xem là bất tài à? Sao có thể như thế được? Mỗi thần tượng đều giỏi về một lĩnh vực khác nhau mà. Có người thì có thể giỏi hát nhưng tệ về nhảy, có người giỏi về nhảy nhưng dở về rap, điều đó đâu có sai. Họ giỏi về khoản nào thì họ vẫn xem là tài năng, thế tại sao lúc nào cũng xuất hiện bài như vậy? Mà chưa hết, fan của nhiều nhóm còn lập ra bảng bình chọn thần tượng nổi tiếng nhất nữa cơ. Điều đó không sai nhưng rất là xúc phạm. Những thần tượng mà vô tình nhìn thấy tên mình đứng cuối bảng thì sẽ làm sao. Họ bỏ ra bao nhiêu công sức để cống hiến cho nền âm nhạc Hàn Quốc vậy mà fan lại làm như thế. Thật là quá đáng mà!

______________#
  
   Chap này ngắn thôi, au chin nhỗi vì nó ngắn do au đang muốn dành phần hay cho chap sau nên cắt mất. Đừng buồn, au bù cho chap sau dài hơn. Saranghae❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net