Chương 110

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

- Hình như chỉ có 6 người? Người còn lại đâu?

...

- Thiếu một thành viên thì phải. Em ấy đâu rồi?

...

- Light hôm nay không xuất hiện à?

...

- Hôm nay hình như nhóm thiếu em út Light phải không?

...

Bao như schedule vẫn như thế. Các MC của tất cả chương trình mà nhóm bạn tham gia đều hỏi trùng 1 hàm ý. Việc này là đương nhiên phải hỏi rồi. Nhưng... chị Nam Joo lại trả lời đúng 1 câu...

- Light em ấy hơi mệt sau concert hôm qua nên em ấy nghỉ ngơi hôm nay.

Vì không muốn fan biết sự thật mà lo lắng nên đành phải nói sai sự thật một chút. Đó cũng là một phần mà Hong Joo nằm trong khu VIP của bệnh viện. Khu VIP hạn chế người qua lại mà không có sự cho phép thế nên mới yên tâm. Vả lại có anh Yuki ở đó canh tránh người ta phát hiện cả ngày.

- Anh gọi cho Yuki hyung rồi. Chiều nay Hong Joo sẽ xuất viện và tham gia với tụi em. - anh Justin nói một điều hiển nhiên.

- Đương nhiên là em ấy phải tham gia chứ. Tối nay là concert đêm 2 mà làm sao mà không đi được. - chị Bo Ra nói lại làm cho anh Justin một cục quê.

- Thay đồ lẹ đi. Còn 2 buổi nữa rồi tụi anh dẫn đi ăn trưa. - đánh trống lảng nè.

- Còn bữa anh hứa thì sao? - bạn hỏi.

- Bữa đó thì đợi mai đi, bây giờ mà đi thì Hong Joo không được ăn mà em ấy cũng là một phần của nhóm.

- À quên... - bạn cốc đầu mình 1 cái.

2 lịch tiếp theo là talk show. Từ sáng đến giờ là không biết bao nhiêu talk show rồi đó. Vì nhóm chỉ có 3/7 đứa biết nói tiếng Nhật thật là thành thạo mà trong đó có bạn nên khô cả họng. Dù trên bàn talk show có chai nước nhưng không đủ. Haizz... nhiều lúc bạn tự hỏi bản thân vì sao lại biết nhiều thứ tiếng thế bây giờ vác gần chết.

- Fighting!! - chị Min Han an ủi.

Chị Min Han* là vocal trainer nên lo cho giọng của nhóm mà bị ảnh hưởng nhiều quá là nghỉ diễn luôn, nhất là khi tối nay có concert.

(*): lâu rồi au chưa giới thiệu chị Min Han nhỉ? Chị Min Han là người Busan lên Seoul kiếm việc. Chị Min Han giống bạn lắm. Từng là thực tập sinh của Big Hit được chú Bang xếp vào đội hình debut năm 2011 nhưng do chân thương lúc tập luyện mà không cón khả năng nhảy nên đành từ bỏ ước mơ làm ca sĩ. Vốn dĩ được chú Bang chỉ định làm main vocal mà thấy tiếc cho tài năng của chị ấy nên giữ lại và làm với tư cách là vocal trainer.

--------- skip time -------

Đến chiều thì cả đám rủ nhau lên bệnh viện đón Hong Joo về. Dù mấy anh quản lí ngăn không cho để tránh gây chú ý nhưng chả ai mà nghe. Đúng là cứng đầu mà!

- Xong chưa? - chị Hyun Ah mở cửa bước vào phòng đã thấy mọi thứ gọn gàng ngăn nắp cả, Hong Joo cũng thay đồ bệnh viện ra đồ thường rồi.

- Nae. - nó cười.

- Chắc là hết đau không? - bạn nghi ngờ.

- 100% hết đau rồi unnie. Nhìn nè unnie. - nó nhảy lên hai ba cái.

Tạm tin thôi...

- Come on, let's go. - anh Justin giục.

Anh Justin ra ngoài trước rồi để lại mọi người trong phòng.

- Tối nay cẩn thận giùm tụi chị cái. Mắc công là ngồi xem chứ không có cho diễn đâu. - chị Nam Joo dọa cho một phen.

- Biết rồi unnie. Em sẽ cẩn thận hơn. Dù gì cũng không phải lỗi tại em.

- Không phải lỗi tại em nên em chủ quan sao? Lần này chỉ là may mắn bông gân thôi, lỡ lần sau gãy xương thì sao? - dến lượt Na Ri lên tiếng trách móc.

- Thôi thôi tha cho nó đi. Bây giờ là không chỉ Hong Joo mà tất cả mọi người đểu phải cẩn thận để tránh việc bị thương, ok? - chị Hyun Ah giải hòa.

- Nae.

Rồi cả đám dắt nhau ra ngoài. Thật sự rất là lo lắm luôn vì cái chân của Hong Joo mà mọi người phải rút kinh nghiệm là đừng để bị thương, nếu không thì mệt chết luôn.

Đang đi trên hành lang đi ra cổng bệnh viện thì...

*bịch*

- Ui da! Đau quá! - bạn ngã ạch xuống nền nhà. Hóa ra là bạn đụng trúng 1 người nào đó.

Đang định ngước lên nói thì một giọng nói làm bạn giật mình.

- Carly?

- Min Ha unnie? - bạn mở miệng.

- OMG CARLY AAAAA!!!

- MIN HAN UNNIE!!! - Na Ri quay đầu lại.

- Yah... 2 đứa ở đây luôn này.

Hóa ra là chị Min Han, một thời làm việc cùng cửa hàng với bạn và Na Ri. Tự nhiên lại gặp nhau tại 1 thời điểm như thế này thì làm sao.

- Ủa sao 2 đứa ở đây? - ôm nhau thắm thiết cho đã vào rồi hỏi han đủ kiểu.

- À tụi em đang đi tour Nhật nên mới ở đây. Còn chị? - bạn trả lời

- Đi du lịch với người iu. - chị Min Han cười.

- Ohh... hạnh phúc ghê chưa? Mà người iu chị là ai dợ? - Na Ri tò mò.

- Đây nè. - chị ấy chỉ vào người con trai đang đứng đằng sau.

- Seul Gi oppa?? Daebakkkk - bạn cảm thán.

- Annyeong...

Ôm và ôm lần nữa thắm thiết. Thật không ngờ.

- Woa daebak. Sao 2 người thành nửa của nhau dị? - Na Ri hỏi.

- Sau khi tụi em nghỉ làm khoảng 3 tháng sau thì anh Seul Gi tò tình với chị rồi chị đồng ý luôn.

- Chincha?? Ngầu quá à nha. Mà em nhớ hồi đó anh Seul Gi cảm nắng Carly mà. Cậu biết hăm?

- Đương nhiên là tớ biết là anh Seul Gi thích tớ. Chỉ là tớ im không nói gì thôi. - bạn cười thân thiện.

Đến đây anh Seul Gi mặt đỏ như quả cà chua. Nghe tin crush cũ biết mình thích người ta mà ngượng chín mặt.

- Thôi bớt chọc đi. Ủa mà 2 đứa sao lại ở bệnh viện thế? Bị gì sao? - bây giờ chị Min Han mới biết tình hình xung quanh.

- À maknae nhà em bị bông gân chân nên mới vào đây chứ tụi em bình thường mà. - bạn trả lời.

- May quá. Mà chị thấy 2 đứa lịch trình bận bịu lắm đấy nên cẩn thận đó mắc công xảy chuyện.

- Không sao đâu. Tụi em quen rồi.

- Còn chị thì sao? Tự nhiên đang đi du lịch mà vào bệnh viện.

- À đoán xem. - chị Min Han đặt tay trái xuống bụng.

- ... Lẽ nào...? Thật á? - bạn nghi ngờ.

- Ừm. 3 tháng rồi. - chị Min Han cười hạnh phúc.

- Woa daebak. Định khi nào cưới đấy? - Na Ri không khỏi háo hức.

- Cuối năm nay. Đừng lo có mời 2 em mà. - anh Seul Gi lên tiếng.

- Chúc mừng nha. Không ngờ oan gia lại thành thông gia.

- Oan gia gì chứ nhóc này. Bạn thân thiết thôi. - chị Min Han đánh nhẹ vào vai Na Ri.

*ting*

- Yahh!!! 2 con kia!!! Sao từ nãy giờ không ra xe hả? - chị Hyun Ah mặt giận dữ bước lại gần.

Thì ra là 5 người còn lại đi ra tới xe mới sực thấy là thiếu 2 nhỏ 2000 mà tá hỏa đi kiếm. Tưởng chừng bị bắt cóc hay đi lạc (cứ như con nít không bằng) nên chia nhau ra đi tìm. Chị Hyun Ah chạy về phía cổng bệnh viện nghe tiếng của bạn và Na Ri nẹn chạy vào thấy cảnh 2 người nói chuyện cười vui mà tức giận.

- Nè biết từ nãy giờ chị với mọi người tìm muốn chết không vậy hả Na Ri, Carly? - chị Hyun Ah đứng chống nạnh.

- Mianhaeyo. Tụi em gặp người quen.

- Ai... à annyeonghaseo. - chị leader quay qua mới thấy 2 người kia mà lễ phép chào. Dù gì mình còn hình tượng và phải lễ phép với người lớn.

- Hyun Ah đúng không? Chị ngưỡng mộ em lắm. - chị Min Han giờ mới lên tiếng.

- Nae kamsahamida.

- Anh là Seul Gi. Rất vui được gặp em. - anh Seul Gi cũng chào hỏi.

- Nae rất vui được gặp anh. Mà 2 người là...?

- À hồi 2 nhóc này là thực tập sinh thì có làm chung cửa hàng với nhau 1 thời gian nên quen biết.

- Nhóc gì chứ? Em 16 tuổi rồi đó nha chị. - Na Ri bức xúc.

- Oh... bây giờ phải đi rồi. Mất bao nhiêu thời gian. May mà hôm nay chả có lịch trình nên không bị trễ. Lẹ lên nào 2 đứa. - chị Hyun Ah quay qua bạn.

- Nae. Chào 2 người nha. Có gì về Hàn Quốc chị gửi thiệp mời nha. - Na Ri không quên chuyện đám cưới.

- Ừm ok. Bye 3 người nha. Có gì gặp lại nhau sau.

Tạm biệt anh Seul Gi và chị Min Han thì bãi đỗ xe thẳng tiến. Chị Hyun Ah không quên nói.

- 2 đứa chết chắc. Làm mọi người tìm nãy giờ. 2 người chết rồi.

Nghe đến mà lạnh sống lưng. Vì ở Nhật nên không chia 2 xe như ở Hàn nên vừa đáp chân vào sàn xe là y như rằng bị truy hỏi đủ kiểu. Các anh quản lí hiện đang rất bực nhưng bỏ qua với lý do là gặp người quen. Chưa bị kỷ luật là may rồi.

Bạn sống may mắn quá mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net