Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   ...

   - Anh biết là anh không cần phải làm vậy mà. - bạn chịu không nổi đành hỏi.

   - Để con gái đi một mình không ổn, ít ra cũng ra dáng là nam nhi chứ. - anh Tae Min nói rồi nhìn xuống bạn cười.

   - Nhưng...

   - Không nhưng nhị gì hết. - giọng anh hằn xuống.

   Bạn không ngốc mà cãi lại anh Tae Min. Cãi lại ảnh không khác gì gặp ác quỷ. Đành im lặng. Đi được một quãng, bạn và anh im lặng đứng trước cửa nhà bạn. Trước khi anh Tae Min rời đi, anh có nói...

   - Em cũng sẽ gặp em ở trên trường đó nha. Em học SOPA đúng không?

   - Dạ... vâng.

   - Vậy thì em và anh học chung trường rồi nhưng anh là tiền bối. Nên em phải gọi anh là tiền bối nha.

   Không để bạn trả lời, anh đi mất. Để lại bạn đang không hiểu chuyện gì. Bạn nghe nói anh Tae Min nổi tiếng lạnh lùng, chẳng bao giờ tiếp xúc với 1 đứa con gái nào dù ngày nào gái cũng đẽo đẽo theo sau anh. Anh hắt hủi những đứa con gái mà đi theo ảnh không khác gì rác. Anh chỉ chơi với con trai mà thôi mà bây giờ anh lại... thân thiết với bạn cơ chứ. Bạn chả nghĩ ngợi gì, đóng sập cửa lại và một mạch lên phòng. Chiều nay bạn có cuộc đi chơi với anh Seul Gi, chị Min Han và Na Ri rồi. Bình thường thì bạn sẽ là áo thun quần short khi đi với Na Ri nhưng hôm nay có thêm 2 người nên khó chọn.

   - Mặc gì đây ta? - bạn tự hỏi.

   Bạn lục tung cái tủ quần áo của bạn để lựa chọn.

   - Mặc đồ thường ngày.... hay là phá cách một chút. - bạn vò đầu bức tóc.

---------- skip time ----------

   4h30 phút chiều, chỉ còn 30 phút nữa là đến giờ. Bạn vẫn không biết nên mặc cái gì cho phù hợp.

   "Ding dong... ding dong..."

   Hình như họ đến rồi. Bạn chạy nhanh xuống nhà, nhanh chóng mở cửa và thấy Na Ri và anh Seul Gi.

   - Hôm nay... nhìn em... dễ thương đấy. - anh Seul Gi khen.

   - Đồ thường ngày của nó thôi anh. Em thấy chán rồi. - Na Ri bịu môi.

   Bạn mém đưa tay lên đánh con bạn rồi. Hôm nay bạn mặc áo sơ mi trắng tay dài, chiếc quần jean xanh nhạt, đôi giầy Adidas, cái túi đeo vai màu xanh dương, đeo cái headband trắng của supreme. Cả 3 sẽ đón chị Min Han ở gần khu vui chơi vì nhà chị gần đó.

   - Sao tớ thấy tớ lạc loài quá vậy. - anh Seul Gi ngượng ngùng gãi đầu.

   - Sao cậu lại lạc loài? - chị Min Han hỏi ngược lại.

   - Tớ thấy là tớ là người duy nhất xấu ở đây. Vả lại tớ là đứa con trai duy nhất.

   - Có chắc là cậu là con trai không.

   Anh Seul Gi im bật trước câu hỏi đó. Bạn và Na Ri cười to trước cảnh 2 người cãi nhau. Tới khu vui chơi Wonder Park. Woa! Nó khác hẳn với những câu lạc bộ mà bạn từng đi ở bên Mỹ. Nó to hơn, gần bằng sân vận động, vòm mái lớn sơn hình bầu trời. Có bao nhiêu là trò như tàu lượn, đu quay,... không đếm xuể. Anh Seul Gi đi mua vé cho các trò ở đây. Vì Na Ri gần như sống với bạn nên biết là bạn sợ ma. Trò đầu tiên là nhà ma do... Na Ri chọn. Có con bạn thân tốt dễ sợ.

   - C-chơi... trò này... trước à? - bạn run run tay.

   - Ừ! Vui mà! - Na Ri hớn hở.

   Suốt cả quãng đường bạn đi nhà ma, bạn sợ chết khiếp nhưng không dám la lên, nắm chặt tay anh Seul Gi. Bạn không biết là lúc đó anh Seul Gi đang vui mừng rỡ vì được người mình thích nắm tay. Xong hết chuyến đi, bạn ngồi thụp xuống đất. Không quên liếc con bạn của bạn và thầm chửi ông tổ bảy đời nhà họ Kim.

   - Cậu được lắm! Tớ sẽ trả thù! - bạn nhìn nó thân cmnr thiện.

   - Uissh! Tớ sợ quá à! - Na Ri lè lưỡi.

   Bạn phải trả thù nó nên đã rủ nó lên trò tàu lượn siêu tốc. Bạn thừa biết là nó sợ độ cao nên đã sớm quyết định trò này. Bạn kéo nó vào ghế đầu tiên, anh Seul Gi và chị Min Han ngồi đằng sau. Chị Min Han cũng y chang Na Ri nên cũng khá sợ. Suốt cả buổi đó, Na Ri la lên không biết bao nhiêu lần, bạn thì vui vì đã trả thù thành công nó. Ai biểu chọc bạn chi để như vậy.

   - Ok! Hai đứa hòa rồi nha. - Na Ri ôm tim thở hổn hển.

   - Náy! Hai đứa đừng có mà kéo chị vào cuộc cãi của 2 đứa. Hại chị đó biết chưa! - chị Min Han cũng y chang như vậy.

   Bạn và anh Seul Gi chỉ cười trừ. Rồi anh đi mua mỗi người chai nước và đồ ăn. Anh đưa một chai cho bạn, bạn uống như là chưa được uống mấy đời rồi. Lần đầu tiên, bạn được ăn đồ ăn vặt của Hàn. Ngon khủng khiếp luôn. Chơi một hồi không biết bao nhiêu trò, chơi không biết là thời gian trôi qua nhanh như thế nào. Song, giờ 7h tối rồi, trễ rồi nên cũng xin về trước.

   - Min Han tự về nha! Nhà gần chắc không sao. Còn để anh đưa Na Ri và Carly về. - anh Seul Gi nhanh chóng quyết định.

   - Thôi... mẹ em kêu em đi mua ít đồ nên anh cứ đưa Carly về đi. Em về sau. - Nó đánh trống lảng.

   Bạn thì quá ngây thơ đễ nhận ra kế hoạch của 2 người kia nên cũng đồng ý. Sau khi bạn và anh đi khỏi, hai người kia đập tay nhau và reo hò vì kế hoạch sắp đặt thành công.

   Bạn vừa đi vừa kể chuyện cho anh. Anh cũng lắng nghe. Bạn kể cho anh về việc anh Tae Min sáng nay đưa bạn về như chưa có chuyện gì xảy ra. Bạn đâu có biết là khi nghe chuyện đó, anh Seul Gi thấy đau lòng. Hai người kia cũng không biết chuyện gì đã xảy ra giữa hai bạn, đâu có biết là kế hoạch đâu có thành công như họ nghĩ.

   - Mai nhớ lên làm nha! Đừng trễ giờ nghe chưa. - anh Seul Gi nhẹ nhàng khuyên rồi xoa đầu bạn.

   - Ừm... ok mai em lên đúng giờ.

   Nói rồi anh về. Hôm nay là ngày vui nhất của đời bạn. Sáng được xung phong giúp đỡ trẻ con, chiều được đi chơi với bạn. Nhớ lại cái việc mà Na Ri đưa bạn vào nhà ma, bạn không ngừng nguyền rủa nó. Tại nó mà bạn suýt đứng tim. Vì chơi cả ngày nên bạn đã sớm cảm thấy buồn ngủ. Không cần biết giờ là mấy giờ, bạn chỉ muốn nhanh chóng thay đồ và leo lên chiếc giường ấm áp mà ngủ. Kệ mọi chuyện gì xảy ra, cả động đất bạn cũng chả buồn dậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net