Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thi cũng tới, bạn tối trước không ngủ được nên đã dậy sớm hơn đồng hồ. Trước đây, bạn trải qua nhiều kì thi rồi nhưng chưa bao giờ bạn lo sợ đến như vậy. Na Ri đã xuất hiện ở nhà bạn từ sáng sớm, hứa sẽ đưa bạn đi thi. Na Ri vượt qua dễ dàng vì đây là thế mạnh của nó.

- Sẳn sàng chưa? - Con bạn hỏi.

- Ừm... hơi run thôi. - cố lắm bạn mới nói được.

Đến công ty, từ xa đã thấy Hong Joo đang tập luyện. Nhanh chân sang chỗ nó, bạn đứng kế bên mà không hết lo sợ. Thăc mắc vì sao nó lại tự tin đến vậy, bạn bèn hỏi. Hong Joo kể là lúc đầu Hong Joo không nhập công ty cùng lúc với bạn, vào trước 3 tháng. Lúc Hong Joo vào thì không phải mùa thi tuyển. No kể là một nhân viên của công ty đã tình cờ thấy nó trong một cửa hàng tiện lợi và đã mời về làm thực tập sinh. Tới giờ thi, Na Ri vào phòng ngồi, các thực tập sinh cũ được quyền ngồi xem.

Khi bạn quan sát trình diễn, Woa!!! Họ thật giỏi. Chỉ ngồi xem thôi mà bị thôi miên luôn. Những người đó sẽ đậu cho mà xem. Rồi những người quá chủ quan không thèm tập cũng đến. Ôi! Bài nhảy gì đâu mà lúng túng thế. Đã vậy còn quên vĩ đạo nữa. Những người đó tự cao quá, rồi cũng sẽ nhận hậu quả thôi.

- Em Carly Shay, mời em! - tiếng ban giám khảo nói mà lạnh sống lưng.

Bạn hít thở vài ba cái rồi bắt đầu phần biểu diễn. Bạn nhớ Na Ri nói lả hãy quan tấm đến khuôn mặt biểu cảm vì nó chiếm 1/3 tổng số diểmo. Rổi bạn cũng diễn y chang những gì bạn đã tập mấy tuần qua. Trong lúc bạn diễn, bạn để ý dêno1 van giám khảo và mọi ngưởi xung quanh. Họ đều cưởi, ban giám khảo cũng vậy. Theo bạn thì có lẽ bạn làm tốt.

- Em cảm ơn ạ! - bạn kết thúc bài nhảy. Bạn cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn.

---------- sau kì thi ----------

- Cậu làm tớ bất ngờ đấy! Không ngờ bạn làm tốt vậy. - Na Ri khen.

- Đúng òi! Rm chắc nhảy không bằng chị đâu. - đến lượt Hong Joo.

Bạn đỏ mặt, không nói gì. Cả 3 kéo nhau ra quán sinh tố ven đường đi về. Bạn gọi sinh tố bơ, Na Ri sinh tố chuối, Hong Joo sinh tố dâu. Tám toàn những chuyện trên trời dưới dất không, đủ thứ chuyện trên đời. Chập tối, ai về nhà nấy. Bạn về đến nhà, không có ai trong nhà, hình như ba mẹ bạn ra ngoài, ông bà ngoài vườn, Justin và Max thì... ở đâu kệ tụi nó. Chán quá, quyết định facetimr với tụi Hollyeood Art.

- Yo Carly! - André lên tiếng.

- What? - giọng Jade lạnh lùng.

- Hi Carly! - Cat hớn hở.

Bạn vui mừng vì gặp được những đứa trong hội. Nhưng có 1 điều đáng buồn là nếu bạn muốn tiếp tục thực tập thì phải ở Hàn, đồng nghĩa với việc phải rời Hollywood. Buồn lắm chứ bộ. Hollywood Art gắn bó với bạn hơn 2 năm rồim, bao nhiêu kỉ niệm nằm ở đó hết. Nói chuyện với tụi nó được 2 tiếng, bây giờ là 8h tối. Trước khi kết thúc facetime, bạn nghĩ bạn nên nói với tụu nó chứ nếu không không biết khi nào mới có cơ hội nói.

- Ê, tớ có tin không được vui cho lắm. - Bạn lên tiếng.

- Ừm... chuyện gì? - Tori tò mò, khuôn mặt cũng bắt đầu nghiêm lại.

- Có lẽ... tớ sẽ rời Hollywood Art.

- What?! - cả đám đồng thanh.

- Tớ không quan tâm. - Jade nói lại. Vâng, bạn ngán nó lắm rồi.

- Fuwy! Sao vậy? - Cat xịu mặt.

- Nếu mình muốn tiếp tục khóa thực tập sinh thì tớ phải ở lại đây, mà nếu về Mỹ thì tớ đâu thể bay đi bay về hàng ngày được.

- Thế cậu định vào trường nào? - Beck cuối cùng cũng lên tiếng.

- Ừmm... tớ đang nghĩ đến trường SOPA.

Tụi nó nhìn nhau ngơ ngác, vâng nhìn mặt đủ biết tụi nó không biết SOPA là gì.

- SOPA viết tắt cho School Of Perfroming Art đó mấy mem. - bạn cười phá lên.

- À... - có vẻ đã hiểu chuyện.

- Hổ danh là Hollywood Art, vào SOPA thì khác gì HA đâu. - André đồng tình.

- Nếu vào SOPA thì tớ sẽ cảm thấy giống HA hơn. Đỡ nhớ nhà.

Kết thúc facetime, bạn nằm trên giường suy nghĩ về trường mới. Mấy ngày trước ba mẹ bạn cũng nói với bạn về việc này. Bây giờ bạn học lớp 10, bắt đầu cấp ba, 16 tuổi. Cái tuội mà ai cũng thích.

__________ Flashback __________

Ba mẹ bạn cho họp gia đình ỡ dưới phòng khách. Sau khi mọi người tập trung đông đủ thì...

- Có lẽ Carly sẽ ở đây. - mẹ bạn thở dài.

- Sao lại như vậy? - Max hoảng hồn

- Vì Carly đang ở giữa kì thực tập nên phải vậy. Ba mẹ sẽ về trước, con ở lại với ông bà.

- Nếu vậy tụi con có cần ở đây không? - Justin chỉ tay vào mình và Max.

- Tụi bây mắc gì ở đây. Chỉ có Carly là thực tập sinh thôi chứ bây có làm đâu. Hai đứa về Mỹ học bình thường. - ba bạn nói làm tụi nó quê một cục.

- Bữa trước Na Ri có nói về trường SOPA, mẹ nghĩ con sẽ học ở đó. Nó giống như HA, nó cũng là trường nghệ thuật.

Bạn lúc đó như mất hồn, bạn biết không sớm thì muộn chuyện này cũng xảy ra. Bạn cúi mặt, chả nói gì.

___________ End Flashback __________

Trong lúc suy nghĩ sâu xa, bạn đã chìm vào giấc ngủ đến sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net