Chương 95.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cuộc đời bạn thật là đau khổ khi bị nhỏ bạn lấn vị trí rồi còn dẫm lên chân nữa. Đau gần chết, lúc nhảy không quên cho nó 1 cái liếc đầy sự "tình thương mến thương". Nó quay đầu lại chỉ biết thì thầm nhỏ 2 chữ 'xin lỗi'. Vì đang đeo mic nên chỉ biết vậy chứ nếu nói to thì khán dài ai cũng nghe được và thế thì ngượng mất. Mắc lỗi mà còn cười rất tươi nữa chứ. Carly ta đây, hôm nay không trả thù Na Ri thì ta không phải là người nữa. Ngậm ngùi ngậm cục tức bỏ qua một bên để tìm thời cơ trả thù nhỏ đó.

   Chiến xong hết 4 bài là được nghỉ giải lao. Lui về hậu trường để chuẩn bị cho phần tiếp theo.

   - Yah Na Ri! Cậu dẫm lên chân tớ mà còn cười được hở? - bạn ôm chân nhăn nhó, may mà đã tắt mic rồi.

   - Hihi... mianhae... - nó có vẻ không hối lỗi lắm mà vẫn còn trong tâm trạng cười tươi.

   - Không sao chứ? - anh Min Seok hỏi han. Ít nhất có 1 người care 1 chút.

   Tưởng chừng được nghỉ nhưng không, khi nhóm bạn gặp phải 1 vấn đề khá nghiêm trọng thì khó mà nghỉ đủ sức được. Thời gian giải lao chỉ ngắn nhưng đủ để mở 1 VCR ngắn cho fan xem.

   Nhóm nhảy riêng của bạn một lần nữa phải thêm 3 người phụ vào. Thứ 1 là anh Do Joon bữa trước bị thương, anh Eun Woo vào thay. Thứ 2 là vì có 2 người đánh nhau vì lý do không tưởng.

__________ Flashback ____________

   Buổi duyệt cuối cùng là lúc 4h chiều. Trong lúc nghỉ giải lao trong phòng chờ thì nghe thấy tiếng động ở ngoài sân khấu.

   - Chuyện gì vậy? - bạn gỡ 1 bên tai nghe xuống hỏi.

   - Bộ đánh nhau hay sao mà um xùm vậy. - chị Nam Joo nói.

   Cả toán người từ trong phòng chờ chạy ùa ra phía tiếng động vừa phát ra. Vừa chạy đến, trước mắt bạn là cảnh không thể bảo lực hơn bao giờ hết. Đó là 2 át chủ bài trong nhóm nhảy riêng của bạn đang đánh nhau.

   - OPPA!!!! - bạn hét thật to để 2 người đó thấy. Cả 2 người dừng mọi hành động với cái bàn tay sắp đấm vào người đối diện.

   - Hai người dừng tay lại. - anh Li Nong vào cản kéo 2 người ra xa.

   Nhìn bộ dạng 2 người kìa, quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, khóe môi đỏ lên chảy máu, tay chân đầy vết xước, tưởng như vừa từ chiến trường về nhà.

   - 2 anh đang làm cái trò gì vậy? - bạn chính thức bùng nổ. Các chị định lên ngăn bạn lại nhưng bị chị Ji Yeon cản lại để bạn tự xử lí. - Sao lại đánh nhau, sắp tới concert rồi mà còn rối chuyện nữa, wae, tại sao mấy anh làm vậy? Young Hoon, Jung Woo nói coi!

   Bạn nói hoàn toàn không kính ngữ, thường khi mà bạn tực là bạn không nói kính ngữ, theo thói quen nói tiếng anh. 2 người kia biết đã phạm lỗi nên cũng cúi mặt xuống.

   - Chỉ là việc gia đình thôi. - anh Young Hoon lên tiếng trước.

   - Việc gì mà 2 đứa cãi nhau um xùm vậy hả? Lý do không chính đáng chút nào cả! - chú Bang từ đâu bước tới quát 1 câu.

   - Em gái của cháu là bạn gái của Jung Woo, cháu vừa nhận được cuộc gọi từ em gái nói rằng Jung Woo đã tổn thương em ấy. Vì mất bình tĩnh về việc đấy nên cháu mới... - anh Young Hoon tiếp tục nói.

   - Chỉ vì việc này mà mấy anh đánh nhau không thương tiếc hở. Việc gì thì việc nhưng mấy việc này để sau được chứ. - bạn vẫn tức.

   - Bây giờ trễ rồi mà mấy anh còn đang bị thương nữa. Băng bó vết thương lại. - chị Min Han đi lại.

   Bỗng, anh Jung Woo ngã xuống nền nhà bất tĩnh nhân sự. Mọi người hoảng hốt chạy lại xem tình hình, tất cả đều lo lắng cho sức khỏe của anh Jung Woo. Anh Young Hoon chỉ biết đứng đó vì biết mình vừa phạm sai lầm rất lớn.

   Sau đó, xe cứu thương tới và chở anh Jung Woo và anh Young Hoon đi bệnh viện chữa trị.

   Tưởng êm đềm chuyện nhưng không, phải tìm người thay 2 người đó. Tại sao phải là bây giờ? Tại sao lại là bạn? Tại sao? Tại sao?

   - Bây giờ nhóm em thiếu 2 người thì làm sao làm bài nhảy đây. - bạn gãi đầu khổ sở.

   - Thêm người từ mấy nhóm khác vào thôi. - chị Eun Ho nói như dễ lắm.

   - Không dễ vậy đâu noona, vũ đạo của 2 hyung ấy cao siêu lắm, là 2 át chủ bài của nhóm mà. - trong nhóm bạn 1 người lên tiếng. Bạn cũng gật đầu đồng ý.

   Vũ đạo của anh Young Hoon và anh Jung Woo có bao gồm lộn nhào vì trước đây mấy anh ấy có học võ. Ngoài Eun Woo ra thì đâu ai biết chứ mà Eun Woo thay chỗ Do Joon rồi.

   - Thế ai biết lộn nhào không? - Na Ri lên tiếng hỏi.

   Sự im lặng bao trùm. Tưởng chừng mất hy vọng thì từ phía vùng núi xa xôi thì thấy 2 cánh tay dơ lên phía nhóm của chị Hyun Ah. Bạn cảm tạ 2 người ấy.

   - Tụi em còn 3 tiếng để tập vũ đạo nguyên bài nhé. Kyung Min, em ra chỉ Dae Soo và Alex vũ đạo bài nhảy. - chị Ji Yeon nhanh chóng quyết định.

   - Bây giờ không còn giờ nữa, nhanh chân chuẩn bị đi. Để 3 đứa nào tập trung mà tập. - chú Bang giải tán mọi người.

________ End of flashback __________

   Thật là đau đầu mà. Concert đầu tiên cũng dính nhiều chuyện. Ông trời sao không tha cho bạn đi!! Tuy là còn mấy bài nữa mới tới bài nhảy nhưng chuyện này phải lo trước.

   - Mấy anh thuộc chưa? - Na Ri do cũng trong bài nhảy nên hỏi thăm.

   - Tạm thời là thuộc rồi chỉ cần nó dứt khoát lên chút là được. - anh Kyung Min lên tiếng.

   - Đành vậy thôi em chứ quá gấp rồi Carly. - chị Ji Yeon an ủi đỡ được phần nào.

   - Nae...

   Chỉ có 10 phút giải lao nên nhanh chóng co chân co cẳng đi thay đồ. Bạn chuyển từ 1 cô gái sexy ngầu hết chỗ nói trờ thành cô học sinh cấp 3 ngây thơ trong sáng. Bộ đồ mà bạn được giao hao hao giống đồng phục trường SOPA mà bạn đang theo học. Cũng một màu vàng ấy làm bạn gợi nhớ đến những ngày đầu đi học đầy đủ, thời thực tập sinh. Cái tuổi 16 của bạn hiện tại thật sự giúp bạn hoàn thiện bản thân với bộ đồ này.

   Ở phần đầu concert bạn đeo lens xanh nhưng bây giờ phải gỡ nó ra để phù hợp với bộ đồ. Cái khổ nhất là tháo nó ra. Chính bản thân bạn phải chạm vào nhãn cầu để tháo nó ra. Đeo vào đã là một kì tích rồi bây giờ còn phải qua giai đoạn tháo nó ra. Nhưng ít nhất là bạn thoải mái hơn vì khi đeo lens là không được dụi mắt, không được khóc mắc công viêm mắt nữa.

   - Haizz... tháo ra đau như... - bạn bắt đầu cảm thấy sự đau đớn khi anh Jun Ki chạm vào.

   - Chịu chút đi. Mai một rồi sẽ quen, lỡ một ngày nào đó anh nghỉ thì em phải tự đeo vào đó. - anh Jun Ki nói.

   10 phút giải lao để chiếu 1 VCR dài cho fan xem. Đang cầm cây quạt mini tuy nhỏ nhưng vô cùng quan trọng thì từ đâu đó chú Bang đứng lù lù đằng sau bạn làm bạn một phen giật mình.

   - Annyeonghaseo...

   - Làm tốt chứ? - chú nhẹ nhàng hỏi.

   - Nae, chỉ hơi mệt thôi. - chị Hyun Ah lên tiếng.

   - Làm như vậy sau này quen rồi tổ chức nhiều hơn. Chú quan sát tụi con diễn thấy tốt lắm đấy.

   Những câu nói động viên của chú Bang giúp bạn có thêm động lực và sức mạnh để tiếp tục trên con đường bạn đã chọn.

   Thời gian cứ thế trôi qua, cứ ngỡ rằng 10 phút giải lao thật dài nhưng sai hoàn toàn sai. 10 phút phải làm bao nhiêu việc còn giờ đâu mà ngồi nghỉ.

   - Tụi em lên trong 30 giây nữa đấy. Chuẩn bị đi. - anh Hwang Si gọi.

   Dắt nhau đứng bên cầu thàng sân khấu đợi đến lượt, check đủ thứ.

__________#

   Lô mấy bợn, au đây, sorry là mấy chap này ra lâu vì vẫn chưa tìm được cuốn vở. Au chỉ nhớ được 1 phần nên viết như vậy mong thông cảm nhé. Au nhớ sẽ ra chap vào một thời gian nhanh hơn nhé. Saranghae❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net