Chương 95.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   ...

   - Anh lau nước chưa? - chị Nam Joo hỏi để check cho sự an toàn của mọi người.

   - Rồi. Đừng lo. - anh Li Nong lên tiếng.

   - Lý do có nước? - chị Hyun Ah thắc mắc.
  
   - À do máy lạnh ở trần sân khấu nó chảy nước thôi. Nói mấy staff che lại rồi.

   - Coi chừng diễn xong được nguyên cái hồ đóa nha. - bạn ghẹo.

   - Haizz... anh mày mệt với mấy đứa lắm rồi. - anh Justin lắc đầu ngán ngẳm.

   - Warm up! - chị Min Han cắt ngang cuộc vui bằng cách nhắc giữ giọng.

   Vâng, vẫn còn tận 3 phút nữa mới lên sàn nên bây giờ đang đứng ở kế bên cầu thang cao 1 mét mà đùa nghịch. Đừng nghỉ là nhóm bạn không nghiêm túc trong công việc nha, mà là đang run gần chết.  Mấy cái trò nghịch ngợm này chỉ là để xả stress và mệt mỏi xuyên suốt đêm concert.

   - 1 phút! - 2 chữ ngắn gọn phát ra từ miệng anh Hwang Si đã đủ làm cả đám trở mặt. Từ nụ cười trên môi thành nghiêm túc hoàn thành việc làm.

   - Phù... phù... - bạn không ngừng thở ra hít vào để đủ sức vừa hát vừa nhảy. Mà bật mí nhé, phần 3rd STAR này sẽ ít có nhảy vũ đạo lém, chỉ chơi thui.

   - Nào... - tiếng chị Hyun Ah tập hợp tất cả 7 người con gái lại thành 1 vòng tròn.

   - Pretty Girls... - chị cả chạm rãi lấy đà.

   - FIGHTING!! - tiếng hô cổ vũ đặc trưng của nhóm được vang lên. Nhờ khẩu hiệu mà mọi người hưng phấn lên nhiều.

   - Lên rồi. Tới lượt các em rồi. - anh Hwang Si ra báo.

   Thế là một màn đen bao phủ tất cả sân khấu 1 lần nữa, không thấy gì ngoài ánh sáng của lightstick.

   1...

   2...

   3...

   - Annyeong~~~ - bất ngờ chưa? Mọi người ào ra như vũ bão từ phía cánh gà. Và nhìn xem mọi người phi bằng cách nào.

   Sự bất ngờ nho nhỏ đó chính là Hoverboard!! Vâng, những chiếc hoverboard mà lần trước được gửi về cho nhóm cuối cùng cũng được dùng. Thấy khác không? Vì chị Eun Ho gặp khó khăn trong việc đi hoverboard mà cái của chị khó điều khiển hơn cái của bạn nên bạn đành phải đổi cho chị ấy. Nhưng mà lại thấy hay hơn vì bạn ưa mà đen hơn trắng và chắc chắn nó fashionable hơn cái màu trắng.

__________ Flashback __________

   1 ngày trước khi concert tất cả tập trung trên sân khấu chỉ để luyện cách đi hoverboard trên sân khấu. Vì thiết kế của sân khấu nó phải đặc biệt nên nó có cái dốc ngắn, không dốc lắm, nối từ stage chính ra stage nhỏ trung tâm. Mọi người thì phi như bay còn chỉ mỗi chị Eun Ho còn đang bám vào chị Ji Yeon vì không biết đi. Thế bạn bị gọi hồn...

   - Carly! Ra đây giúp chị cái. Chị mỏi tay rồi. - chị Ji Yeon gọi trợ giúp.

   - Nae! - bạn phi một mạch đến ngay đấy mà không bị té.

   Chị Eun Ho thấy vậy nhìn bạn với ánh mắt mang hình viên đạn.

   - Chuyện gì? - bạn hỏi.

   - Em đổi ván với Eun Ho đi. Ván Eun Ho khó điều khiển. - chị Ji Yeon thảm thương nhờ bạn.

   - Wae????

   - Do chị mày không biết đi. - chị Eun Ho tức rồi.

   - Rồi rồi em đổi. Nè. - bạn đành ngậm ngùi bước xuống khỏi ván của mình và đón nhận của chị Eun Ho.

   - Tiện thể dạy Eun Ho đi giùm. Chị bận việc rồi. - đánh trống lảng rồi trốn đi. Haizz... sneaky quớ!

   - Chị thật sự không biết đi hở? - bạn quay qua hỏi.

   - Ừ. Chỉ cái mắc công mai xấu hổ trước mặt fan.

   Thế cả buổi hôm đó bạn chả được chơi thoải mái mà phải kèm người chị kia. Thật ra điều khiển nó không khó đâu, nếu biết cách sử dụng thì sẽ đi được thôi. Phụ thuộc vào bàn chân của mình hết chứ đâu, nhưng nếu ai có nhu cầu đi thì đừng mang giày da có đế mà đi, không thôi lá lộn tùng phèo luôn đó.

_________ End of flashback _________
  
   Thặc thú dị phải không? Bạn xị mặt từ hôm đó đến tối luôn. Chị Eun Ho phải mua tobokki để chuộc lỗi cho bạn. Bài mà nhóm hát cùng với hoverboard chính là bài Having Fun. Bài Having Fun này giống như bài Boyz With Fun của BTS. Nó rất là teen và nghịch ngợm, lyrics cũng hài hước nữa. Đặc biệt, trong bài này bạn có 1 đoạn rap! Rap đó!!

💜Yah! Mọi người làm gì thế?💜

❤Yah? Chị lớn hơn mày đó.
Maknae chúng ta không tôn trọng chúng ta mà nói không kính ngữ.
Lúc nào nó cũng nói vậy.
Hong Joo hay Light nhỉ?
Phải phạt nó thôi.
Chứ để vậy không được rồi mọi người
Haizz... mình vocal wae mình phải rap chứ?❤

   Đây, lời rap của bạn đây. Câu cuối của bài phần rap của bạn là bạn nói chứ không rap. Như ngay ngày đầu gia nhập công ty thì bạn có nói là bạn phân vân giữa rap với vocal. Bạn vẫn có thể rap được và tốt đấy nhưng chỉ là đam mê của bạn thôi. Đoán thử xem ai viết lời rap của bạn, là chị Bo Ra đó! Tự nhiên nảy ra ý tưởng như vậy rồi đưa vào luôn.

   Lướt trên sân khấu thật tuyệt, mát nữa chứ. Bạn lướt từ phía mạn trái khán đài sang phía mạn phải của khán đài trong tích tắc trên tay cầm lightstick official của nhóm đã được bật lên, như bạn nói thì hôm qua do "dạy kèm" cho chị Eun Ho nên bạn không được chơi nên bây giờ bạn chơi bù lại. Còn nữa, vì đeo mic gọng mà tay kia còn cầm một cái giỏ nhỏ trong đó có quà, và thế là lướt đi đâu thì ném quà đến đó. Lướt được hai bài thì phải dừng lại huhu... mà cái này đỡ mệt hơn là khi vừa nhảy vừa hát đấy.

   - Woa... vui quá nhỉ mọi người? - tập trung ở sân khấu chính.

   - NAEEEEE!!

   - Bây giờ chúng ta vào phần chính nhỉ. - chị Hyun Ah bắt đầu giảng giải ý nghĩa của album. - Black and White là một album đầy ý nghĩa. Một số người đã có thể phát hiện ra ý nghĩa nhưng vẫn có người không. Hôm nay mình sẽ nói luôn cái ý nghĩa thật sự đằng sau nó. Black and White nói về những mặt xấu của chính cuộc sống của chúng ta. Những thứ làm chúng ta suy sụp, làm chúng ta cảm thấy mình trở lên trầm cảm. Bái hát title Too Cool cũng đã nói rõ lên ý nghĩa nó, một cô gái muốn hòa đồng với bạn bè cùng lứa nhưng họ lại từ chối chỉ vì họ quá nổi tiếng. Chính vì sự từ chối đó mà cô gái trở lên trầm tính và suy sụp. Chúng ta cũng thế, có những điều mà chúng ta rất sợ vì họ ảnh hưởng xấu đến chúng ta. Nhưng khi đó chúng ta phải mạnh mẽ lên. Ngoài việc đối mặt với nó, mình phải chứng tỏ với bản thân rằng mình đủ khả năng để chống chọi vì cuộc sống không hề dễ như chúng ta nghĩ. Chúng ta phải vươn lên chống lại những con người, những sự việc tồi tệ mà sống tốt hết cuộc đời vì chúng ta chỉ sống có 1 lần thôi. Mọi người hiểu chứ?

   - NAEEEE!!!

   - kamsahamida...

   - Wow, phát biểu ý nghĩa thật. Chà... hôm nay là concert đầu tiên của nhóm đấy. Thực ra khi tổ chức đêm này chúng mình đã thực sự rất lo sợ là sẽ không lắp hết các chỗ của Gocheok nhưng có lẽ lo vô ích nhỉ. Cả tour đều sold out đấy!!! - bạn tiếp lời.

   Tiếng hú hét của mọi người vang to hơn khi nãy khi nghe là đã SOLD OUT cả tour.

-------- xin lướt qua đợt mấy người trò chuyện ---------

   Nhớ chap trước chứ, main part chưa thật sự bắt đầu. Bây giờ là thời điểm đấy.

   - Mọi người... - chị Hyun Ah bắt đầu.

   - NAE??

   - Chúng mình có 1 bất ngờ cho mọi người.

   Nghe tới bất ngờ là mắt ai cũng sáng lên hết cả.

   - Woa! Bất giờ gì thế? - chị Eun Ho hùa theo.

   - Không biết nhỉ, hãy nhìn lên VCR nào. Mọi người đoán ngược lại cùng mình nào. - chị Bo Ra ra hiệu.

   5...

   4...

   3...
 
   2...

   1!!

   *Bụp*

   Trên VCR hiện lên...

   - Wow! Gì đây? - Hong Joo bắt đầu lên tiếng.

   - Nae yorobun, đây là..... logo chính thức của nhóm!!! - Na Ri giới thiệu.

   Cả khán đài rần rần lên. Vì chỉ mới có mấy tháng kể từ ngày công bố logo đầu tiên thôi mà giờ lại đổi. Nhưng đừng lo, đây sẽ giữ lâu đấy.

   - Mọi người chắc sẽ thắc mắc là mới đây mấy tháng đã công bố logo nhưng giờ lại còn nữa thì mình sẽ giài thích luôn. Logo đầu tiên không phải là logo chính thức, chỉ là chúng mình chưa quyết định được mà bây giờ có ý tưởng rồi nên mới show hôm nay. - chị Nam Joo giải thích cho mọi người hiểu.

   Bây giờ mới nghe được tiếng "Àhh..." của mọi người vì đã hiểu chuyện. Giành một lúc thời gian để giải thích đủ điều cho fan hiểu từ cũng phải dừng thôi. Bây giờ chính là... 10h50 phút.

   - Nae mọi người, concert của chúng ta đã đi được hết rồi. Bây giờ là gần 11h rồi nên chúng ta phải kết thúc thôi. - Hong Joo nói.

   Tiếng tiếc nuối của mọi người nghe rõ hết 2 bên tai. Vâng, cái gì mà chả có cái giới hạn của nó và đêm concert đầu tiên cũng vậy. Phải kết thúc.

   - Concert đầu tiên như thế này là ngoài trí tưởng tượng của chúng mình hết. Hôm nay thật sự rất là vui, mình chắc chắn là đây là kỉ niệm khó quên về nhóm và DIAMONDS. - tới lượt chị Bo Ra.

   - Nae... chúng ta còn 1 bài nữa để dành cho mọi người. Tiếp tục nhé.

   Dù tiếc nuối dữ lắm nhưng vẫn ngậm ngùi mà tiếp tục. 2 bài hát cuối cùng mà dành cho fan đó chính là 2 bài Tell Me Why?Do It! Thuộc album The First StoryBlack and White. 2 bài này đều là những bái vui nhộn để làm fan náo nhiệt lên. Chỉ tội là chưa có vũ đạo thôi. Nhờ vậy mà nhóm bạn lại được cơ hội đi cái hoverboard đáng yêu của mình.

   Vẫn lướt, lướt mãi không chán. Dù không gặp được fan ở tầng 2 và 3 nhưng vẫn cố vẫy tay thật cao để gặp hết.

   - Nae... mọi người. Chúng ta hãy chào lần cuối nào. - chị Hyun Ah tập hợp sau khi diễn xong 2 bài.

   - 1, 2, 3...

   *bụp*

   Tất cả nắm tay nhau và cúi chào 90°. Cúi chào suốt 30 giây. Cùng lúc đó, pháo giấy được nổ ra và bay khắp không trung. Nếu là một nhiếp ảnh gia tốt thì đây chính là khoảng khắc đẹp nhất suốt đêm hôm.

   Dù đã kết thúc và lố thời gian nhưng vẫn đi vòng vòng để chào mọi người. Và fan cũng không bỏ lỡ cơ hội để tặng quà cho fan. Những fan ở tầng trệt ngay phía trước sân khấu ném rất nhiều quà lên cho nhóm, nhóm bạn vẫn không ngần ngại gì mà nhặt lên hết.

   Khoảng khắc mà sân khấu được hạ xuống, bạn vẫn tiếc nuối một chýt nhưng vẫn giữ nụ cười và tay vẫy chào tất cả lần cuối.

   Tất cả, đã kết thúc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net