51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Kia em trai của Chủ tịch sao?
- Tôi tưởng chỉ cậu Taehyung em trai của Chủ tịch thôi chứ?
- Không, 3 anh em trai đấy. Kim Taehyung cậu út đó.
- Quào, tôi ước gia đình tôi cũng được như vậy. Làm sao lại thể khéo nặn nên 3 người con trai đẹp đến nhức mắt như vậy được chứ?
- Đúng thật đáng ghen tị .
- Kim Taeyung,  hình như người bị mất trí nhớ sau vụ tai nạn xe đó đúng không?
- Đúng đónhưng không hiểu sao, cũng lâu rồi không thấy cậu ấy cùng Chủ tịch đến công ty nữa.
- Tôi nghĩ gia đình họ để cậu ấy ra nước ngoài chữa trị rồi.
- , chắc vậy đấy.

Mọi người tưởng người đàn ông ở sân bay là Kim Taehyung? Hoàn toàn không phải đâu. Kim Taehyung là cậu út, trên cậu còn có một người anh nữa. Người này ra nước ngoài du học từ rất lâu rồi, những 10 năm. Hơn nữa, gia tộc họ Kim khá kind tiếng về đời tư. Nên cũng không thể trách, ít người biết đến sự tồn tại của vị nhị thiếu gia này.

Anh cả Kim Seokjin, em út Kim Taehyung.  Vậy anh hai là ai? Là Kim Namjoon. Người đã được đích thân cựu Chủ tịch đưa ra nước ngoài du học. Để bây giờ, người này, vì sống ở nước ngoài đã quen. Đột nhiên bị bắt trở về, làm sao mà quen nổi. Còn chưa kịp thích nghi, đã bị ông anh quý hóa lôi ngay đến công ty, với ý định "thử việc". Với cái sự mệt mỏi đang lấp đầy đầu thì Kim Namjoon thật sự không khỏe, có giỏi mấy cũng không thể làm gì được. Ông anh Seokjin cũng ít có ác đi.

Vừa đến phòng Chủ tịch, Namjoon trực tiếp nhào đến cái ghế sofa dài giữa phòng. Trời ơi, Namjoon nhớ cái giường thân yêu của mình quá.
- Này này, đâycông ty đấy. Nghiêm túc một chút.
- Sao ba không gọi thằng nhóc kia? Em đang yên ổn hưởng thụ cuộc sống bên trời Tây .
- Vậy ba cho chú đi du học, học về kinh doanh cho vui thôi sao?
- Nóivậy, nhưng sao chỉ gọi mỗi mình em?
- Yên tâm, thằng nhóc kia cũng đang thu xếp hành về rồi.
- Vậy thì tốt.
~~~~~~~~~~~~

Tại LUCASS.
Một người phụ nữ trẻ tức giận ném đồ đạc. Thật hết chịu nổi. Làm mọi cách vẫn không được. Park Jimin vẫn nhất quyết không chịu làm đám cưới. 5 năm với một người con gái là quá dài. Không tính trước đây, chỉ tính 5 năm. Min Yoomi cô đã đợi Park Jimin 5 năm. Người đàn ông này vẫn không hề suy chuyển, thà chết cũng không lấy cô. Anh trai sau ngày hôm đó cũng từ mặt cô, ba mẹ không quan tâm. Họ nói cô quá thủ đoạn. Đến cả người đã từng ủng hộ cô cùng Jimin kết hôn, Chủ tịch Park Jung Min, cũng vì chịu thua sự cứng đầu của con trai mà đành buông xuôi, mặc kệ. Tất cả, đều quay lưng chống đối lại Yoomi. Anh nói anh sẽ chịu trách nhiệm với đứa con. Nhưng chỉ duy nhất chịu trách nhiệm với đứa bé, còn cô thì không. Anh nói ngày hôm đó anh đã không làm chủ được mình. Chỉ duy nhất một điều anh không làm được là kết hôn với cô.

Từ ngày Inna bỏ đi. Jimin đổi tính đổi nết. Ngày trước tuy có đôi chút lạng lùng nhưng tuyệt nhiên là một người phải trái rõ ràng. Còn bây giờ, chỉ cần là sai, anh sẽ không cho phép người đó giải thích mà lập tức quát tháo. Nhân viên không ai ghét anh, không ai trách anh, chỉ rỉ tai nhau, anh thật đáng thương. Đoạn tình cảm trước đây của anh và Inna, mọi người bây giờ cũng đã biết. Tính cách bây giờ của anh đều là do một tay người phụ nữ tên Min Yoomi kia. Họ biết cô là em gái của Chủ tịch Min Yoongi. Nhưng hình như người anh trai này cũng không có đồng tình với em gái. 5 năm trước đã cùng với cô vấn Shin trở lại Mỹ rồi. Giờ ở đây, chỉ còn mỗi Tổng giám đốc của họ. Không khí nơi đây lúc nào cũng u ám, lạnh lẽo, không còn như trước. Bóng dáng cô độc của Tổng giám đốc, ai ai cũng có thể nhìn ra. Nhiều lần họ vào phòng làm việc của anh, 10 lần thì hết 9 lần thấy anh ngẩn ngơ nhìn về phía bàn làm việc của Inna. Anh vẫn giữ nguyên như lúc cô còn ở đây, không thay đổi chút nào. Hằng ngày còn tự tay lau dọn bàn làm việc giúp cô. Anh muốn, nếu như cô có trở về, cô sẽ biết anh vẫn luôn đợi.

Jimin ngồi ở phòng bên cạnh, có thể nghe được tiếng đập phá đồ đạc. Anh biết là ai làm, cũng quá quen rồi. Chỉ khẽ thở dài, đỡ lấy trán. Ngày hôm đó, thật sự anh sai. Anh vì quá ghen tuông mà nói những lời như vậy với Inna. Đến giờ, ánh mắt tuyệt vọng đêm hôm đó của Inna vẫn ám ảnh anh. Rồi cả cái cười nhạt vào sáng hôm sau, khi thấy anh cùng Yoomi nằm trên giường. Mà ở đó, cả hai người trong tình trạng, không mảnh vải che thân. Inna chỉ đơn giản là nhìn, cười, rồi quay đầu bỏ đi. Jimin thấy cô vội đứng dậy mặc quần áo, nhanh chóng đuổi theo cô. Vừa ra đến bên ngoài đã thấy Taehyung đứng ở phía xa. Anh không quan tâm,  ôm chặt lấy cô từ phía sau.
- Inna, đừng. Nói đi. Quát mắng anh cũng được. Đừng im lặng như vậy.
- Anh còn muốn em nói nữa?
Giọng Inna đều đều cất lên. Không hề nghe ra tâm trạng của cô.
- Anh xin lỗi, nhưng đêm qua anh say, thật sự không nhớ gì cả.
- Đàn ông các anh, bị nhìn thấy, bị phát hiện, đều chung một từ "say" ấy để biện minh cho hành động của mình.
- Nhưng anh thật sự không nhớ cả, thật đấy.
- Anh mau chịu trách nhiệm với ấy đi.
- Không được, không thể.
- Em tình nguyện, em ấy không giống nhau.

Jimin buông tay, nắm vai cô xoay lại. Cố gắng nhìn thẳng vào mắt cô.
- Em muốn rời bỏ anh?
- Đúng vậy.
- Thật sự muốn cắt đứt quan hệ với anh?
- Đúng vậy.
- Muốn cùng với ......... thôi đi.
- Đúng vậy. Tất cả những anh nói đêm qua, đều đúng hết.
Inna lại khóc. Trước mặt anh cô không thể kìm nén được, sẽ như con ngốc mà khóc trước mặt anh. Jimin nhìn cô khóc lại đau lòng, muốn ôm nhưng lại bị cô đẩy ra, người cũng lùi về phía sau.
- Bên nhau cũng không kết quả. Anh thể làm trái lời ba anh không?
-.........
- Không thể đúng không? Vậy nên chúng ta thôi đi.
- Anh không thể chấp nhận.
- Em cũng không thể chấp nhận khi tận mắt nhìn người đàn ông của mình, trên giường với một người phụ nữ khác.
- Đánh anh đi, giết chết cũng được. Nhưng đừng rời xa anh, được không?
- Quá muộn rồi. Em nhận ra anh rất ích kỉ, thực sự ích kỉ. Đêm qua, nếu anh thể một chút hiểu cho tâm trạng của em. Mọi chuyện thể sẽ khác. thể em sẽ bất chấp tất cả ở bên anh. Nhưng giờ thì không, hết rồi.
- Inna à......
- Người tỏ tình với anh em, người yêu anh trước cũng em. Bây giờ, người đá anh, sẽ em. Em không cho phép người chấm dứt anh. Chúng ta, chia tay đi.

Chỉ một câu đó. Cô rời xa anh. 5 năm. Đối với anh như 5 thế kỉ vậy. Cô bây giờ, thật sự sống với Kim Taehyung sao? Không. Anh không nghĩ  cô sẽ hết yêu anh. Đó là điều không thể. Nhưng bây giờ tin thì làm được gì. Vào lúc đó, giá như anh tin vào tình yêu của cô. Phải chăng bây giờ hai người đã hạnh phúc bên nhau rồi. Từ đầu đến cuối, người sai là anh. Kẻ khốn nạn là Park Jimin.

----------------------------------------------
Hiểu được phần nào rồi chứ?
Còn nhớ Hint tại chap 49 chứ? Lêu lêu,  mị hỏi vậy thôi chứ hai câu hội thoại ấy chưa xảy ra đâu. Ahihi.
Đang viết dở thì buồn ngủ quá, giờ mới dậy.  Dậy cái viết nốtrồi up lên cho các đọc đây.
Ai ơi biết, đây đã chap thứtrong ngày rồi.
Đórảnh một chút mị sẽ viết liền. Nên đừng giục mị nha. Bận lắm đó. Tranh thủ từng giây từng phút viết cho cácgái 😊😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net