Chap 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~ JungKookie_e -----> Roseanne_e ~~~

JungKookie_e:
- Chae à!

Roseanne_e:
- Sao thế Kookie?

JungKookie_e:
- Dạo này tớ hay có 1 cảm giác rất lạ...

Roseanne_e:
- Cậu cảm thấy thế nào? Không khỏe hay sao? Mau kể tớ nghe đi!

JungKookie_e:
- Tớ cảm thấy rất bất an, cứ như sẽ không được gặp cậu và mọi người vậy.

Roseanne_e:
- Không sao đâu mà, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi! Do cậu nhạy cảm quá đấy :v

JungKookie_e:
- Cậu thật sự không giấu tớ điều gì chứ?

Roseanne_e:
- Thật ra là có... Nhưng tớ nghĩ chưa đến lúc nói cho cậu.

JungKookie_e:
- Về Chanyeol? Hay anh Tae?

Roseanne_e:
- Không phải chuyện đó đâu! Ý tớ là 1 số chuyện của quá khứ.

JungKookie_e:
- Cậu muốn tìm hiểu sự thật sao?

Roseanne_e:
- Đúng thế! Và cả những điều kì lạ xảy ra xung quanh chúng ta mà ta không hề biết nữa!

JungKookie_e:
- Vậy thì tùy cậu! Nhưng phải giữ sức khỏe và nhớ rằng mọi người luôn bên cạnh giúp đỡ cậu đấy nhé =))

Roseanne_e:
- Ừm tớ biết mà :>
- Chỉ cần cậu ở bên tớ, thì tớ sẽ vượt qua hết mọi nguy hiểm (!)

JungKookie_e:
- À mà tớ muốn hỏi cậu 1 chuyện.

Roseanne_e:
- Được, cậu hỏi đi!

JungKookie_e:
- Nếu 1 ngày tớ không còn bất cứ thứ gì kể cả tiền bạc, gia đình và sự nghiệp, trở thành kẻ trắng tay thì cậu có ở bên tớ không?

Roseanne_e:
- Không!
- Vì tớ không muốn người con trai mình yêu chấp nhận làm kẻ trắng tay suốt cuộc đời được. Cho dù cậu có thật sự như vậy đi chăng nữa, chỉ cần có tinh thần cầu tiến thì tớ sẽ luôn ở bên cậu (!)

JungKookie_e:
- Vậy sao? Tớ hiểu rồi :)))

Roseanne_e:
- Có thật là cậu hiểu không thế?
- Hình như cậu ấy hiểu lầm ý của mình mất rồi (!)

JungKookie_e:
- Tớ hiểu mà! Bây giờ tớ hơi mệt, off nha.
- Ra là cậu giống hệt những gì mẹ tớ nói. Ban đầu tớ đã không tin nhưng bây giờ chính cậu đã nói ra hết tất cả... Không biết cậu cảm thấy thế nào nhưng tớ thật sự rất đau lòng và thất vọng về cậu đấy (!)

JungKookie đã off 1 phút trước.

Roseanne_e:
- Cậu ấy hiểu lầm thật rồi! Nhưng mình phải làm sao để giải thích đây? Tại sao lại cảm thấy đau lòng đến như vậy? (!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net