chap 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Rimuru! Đi đến Hội nghị thập tam quan với tôi lần nữa đi~"

Rimuru nhướng mày nhìn ông ta, tay sờ nhẹ cái vòng tay đen tuyền:

" Lần này là họp nội dung gì thế?"

Sullivan đang cười ngả ngớn đột nhiên nghiêm túc lại:

" chuyện xác nhận ma vương đời tiếp theo."

" Ai trong 3 người sẽ nhận chức vụ đó à? Tôi thực sự không ngờ tới đấy!"

Sullivan lắc đầu, mỉm cười nói với cậu:

" Không đâu, tôi hay Levy và Belian, sẽ không ai nhận lấy chức vụ đó đâu."

Rimuru nhận lấy một tách trà từ Opera, nghiêng đầu khó hiểu:

" Hể?"

Ông ấy bật cười, ý vị thâm trường rồi chỉ vào cổ tay của Rimuru:

" Trước khi tôi nói ra,  cậu hãy cho tôi biết thứ đó là gì? Đừng nói đó là một cái vòng tay bình thường đó nha~"

Cậu đờ ra, còn chưa kịp phản ứng thì cái vòng tay động đậy, Sullivan bây giờ mới nhận ra cái vòng tay đó chính là một con rắn sống, con rắn uốn lượn vòng quanh cổ tay của Rimuru rồi bò xuống sàn, hóa thành một chàng trai nho nhã.

" tôi là Diablo, gia nhân của Rimuru-sama, thật vinh hạnh khi được gặp ông"

Sullivan lập tức đứng dậy đến trước mặt của Diablo, nhưng giọng nói lại hướng về Rimuru:

" Rimuru... giải  thích cho tôi đi nào... rốt cuộc cậu là ai thế?"

Rimuru gượng cả người, chỉ có thể cười ngốc nghếch với Sullivan:

" Ha...ha..."

" Này! Cậu làm tôi sợ đấy!"-Sullivan ôm trán thở dài, ông ta tin tưởng Rimuru nhưng mà cái cậu này cứ thích làm ông ta hết hồn thôi!

Ông ta không thể nghĩ đến sức mạnh của Rimuru đến đâu, thậm chí người con trai tự xưng là gia nhân trước mặt ông cũng có lượng sức mạnh không thể đo lường được.

Lúc này Diablo mới lên tiếng trấn an ông ấy:

" Tôi đến đây chỉ để chăm sóc cho Rimuru-sama thôi"

Rimuru nhìn ông ấy với ánh mắt vô cùng nghiêm túc:

" Sullivan, tôi dùng mạng sống này đảm bảo với ông, tôi sẽ không bao giờ tổn hại đến những gì mà ông yêu quý, ma giới hay Iruma cũng đều có ý nghĩa với tôi. Vậy  nên xin hãy tin tưởng tôi cũng như tin tưởng vào Diablo!"

Cứ như thế vẫn đề của Diablo đã được giải quyết~

" Vậy còn chuyện ma vương kế nhiệm?"

Sullivan làm một bộ mặt bí ẩn nói với Rimuru:

" Vậy thì tới lúc đó 2 người theo tôi đến Hội nghị thập tam quan đi, tôi sẽ nói sau."

Rimuru thở ra một cái, đi thì đi thôi.

...............

Như mọi lần, Hội nghị thập tam quan vẫn nhốn nháo như mọi khi, Sullivan và Rimuru đang đứng ở  ngoài cửa chờ, Rimuru nghe âm thanh ồn ào bên trong mà thở dài:

" Lần này tôi thật sự phải vào cùng sao?"

Diabblo tất nhiên đã hóa thành con rắn nhỏ, nằm yên vị trên cổ tay của Rimuru, hắn cảm nhận được tâm tình buồn chán của chủ nhân nên ngọ nguậy đầu nhỏ vào cổ tay cậu, Rimuru mỉm cười vuốt đầu trấn an hắn.

" Rimuru! Sullivan!"

Là Levi cùng Belial, 2 người đó đi đến bên cạnh cậu, mọi người bắt đầu chào hỏi nhau:

" Rimuru! lát nữa đi  uống trà cùng bọn tôi không?"

Rimuru thoải mái đồng ý, ở cùng những họ còn tốt hơn nhiều so với căn phòng bát nháo kia.

Cánh cửa được mở ra, âm thanh ồn ào ập đến. Rimuru quan sát xung quanh một chút, nhìn thấy người quen ,cậu lập tức trở nên hớn hở:

" Bachiko?!!"

" Hể?! Rimuru?!! Cậu  cũng đến à?!!"

Bachiko chạy khỏi chỗ ngồi đến bên cạnh nhóm của Rimuru, mọi người trong thập tam quan nhìn thấy tam kiệt cũng lập tức im bặt rồi cúi chào tôn kính.

Rimuru vẫn đang nói chuyện cùng Bachiko:

" Ừ, đến xem một chút thôi.
Còn cậu?"

" À. Tôi thay gia  chủ tham dự thôi!"

Mọi người bắt đầu hướng ánh mắt về phía của Rimuru, đa số bọn họ chưa nhìn thấy cậu bao giờ, nhưng có một số người vẫn nhận ra cậu- là cha của Ameri và Mẹ của Alice.

Họ hơi ngẩn ra khi nhìn thấy Rimuru xuất hiện ở đây:

" Thầy là giáo viên của Ameri và Alice Asmodeus đúng không? 

Cảm ơn vì đã hỗ trợ bọn trẻ."

Henri Azazel đã từng gặp cậu vào lần trước, ấn tượng vô cùng mạnh mẽ. Ông còn biết được Rimuru đã trực tiếp dạy Ameri một số kĩ thuật chiến đấu và nó được ông đánh giá rất cao. 

Những người xung quanh thấy Rimuru đi cùng tam kiệt thì cực kì tò mò, nhưng nghe những lời Henri nói thì họ hiểu ra Rimuru là giáo viên của Babyls

" sao một người như thế lại có tư cách đứng ở đây?"

Rimuru không hề quan tâm tới những tiếng bàn tán đó, cậu vẫn thong thả chào hỏi Henri và mẹ của Alice. Nhưng con rắn trên cổ tay cậu đã hơi động đậy...

Sullivan lên tiếng cắt đứt những lời bàn tán, mọi người trở về vị trí cũ, ông ấy căn dặn người hầu, họ lập tức cung kính lấy ra một cái ghế sang trọng khác, đặt chệch về phía sau của Sullivan một chút. Giữa Levi và Sullivan.

" Cậu cũng ngồi đi Rimuru."

Rimuru và tam  kiệt thong thả ngồi xuống. Tiếng bàn tán càng nhiều hơn nữa.

Sullivan bắt đầu nói ra nguyên nhân của buổi họp, Rimuru chú ý lắng nghe... không ngờ ông ấy lại muốn một trong các tinh anh trẻ thay tam kiệt kế vị ma vương.

Đột nhiên có người lên tiếng, là lôi hoàng Baal.

Anh ta tiến lại gần Rimuru, nhìn cậu với ánh mắt cực kì khó chịu, rồi lại quay sang Sullivan.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net