Chương 14: Chúa Tể Thần Tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu nói đó của Gen vừa được thốt ra, thì trong các phòng giam bỗng nhiên trở nên im lặng.

Bọn họ nghĩ rằng chính mình nghe nhầm nên bất giác ngẩn đầu lên nhìn ra ngoài.

Ngây khi Gen vừa dứt câu, hắn vác cây búa lên bằng hai tay và lao đến trước khi lũ người đá kịp có ý định cử động một lần nữa.

Hắn vung búa ra sau, và bổ mạnh về phía tên người đá đầu tiên..

Ầm!

Mặt đất nứt ra, cùng với cơ thể tên người đá bị đập nát.

Mo Gang thấy khung cảnh này thì hít vào một hơi lạnh lẽo, vì sức phá hủy qúa khủng khiếp.

Không riêng gì Mo Gang, Amar đang bị giam ở căn phòng gần đó nhất nên hắn cũng chứng kiến được chuyện đã xảy ra.

Tính theo thứ tự, gần cuối hành lang là phòng giam của Amar, tiếp theo là công chúa Charlottle rồi đến Fay, và cuối cùng là bảy hiệp sĩ đang được giam giữ ở những căn phòng còn lại.

Nếu Gen nhìn theo thứ tự này, hắn có thể đoán chính xác được rằng chuyện gì đã xảy ra với họ.

Ngây khi vừa bị dịch chuyển vào đây, bảy tên hiệp sĩ chính là những kẻ đã xem thường lũ người đá và xông lên đầu tiên, sau đó toàn bộ đã bị tóm gọn và ném thẳng vào phòng giam.

Tiếp đến là Fay, ông ta giao lại công chúa Charlottle cho Amar bảo hộ, sau đó bản thân ông cũng lao vào lũ người đá để mở đường cho hai người họ.

Nhưng rốt cuộc, tất cả lại bị bắt sống khi lũ người đá mạnh mẽ qúa sức tưởng tượng của họ.

Lúc này, Amar giật mình theo quán tính và thụt lùi ra sau khi trông thấy nhát búa bổ xuống như trời giáng từ trên đầu tên người đá khiến mặt đất nứt ra.

Amar sợ hãi, mồ hôi đổ ra đầm đìa. Hắn tưởng tượng, nếu nhát búa này được nện vào hắn thì có lẽ hắn sẽ chẳng còn lại mảnh xương vụn nào.

Tiếp theo, Gen không hề dừng lại, hắn vung búa lên, xoay tròn cơ thể như một bông vụ và lao thẳng vào lũ người đá còn lại...

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Bốn tên người đá bị cây búa của hắn quét qua và vỡ nát.

Kétt~

Tiếng giày sắt của Gen rít lên khi hắn ghì lên mặt đất và ngừng lại sau khi cơ thể xoay tròn.

Nhưng cây búa thì không.

Hắn ném cây búa vào thẳng lũ người đá như một vận động viên ném tạ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!...

Cây búa xoay tròn trên không trung như một cơn lốc và chấn vỡ nát toàn bộ lũ người đá trên đường đi.

ẦM!

Cây búa bay thẳng cho đến khi găm vào bức tường ở cuối đường lúc này mới ngừng lại.

Tất cả những người còn lại đang bị giam thì ngây người ra.

Công chúa Charlottle và Fay trông thấy một người mặc giáp đen vung cây búa đen trong tay như một bông vụ đập nát bốn tên người đá.

Còn lại bảy hiệp sĩ, bọn họ chỉ trông thấy một vật giống cây búa lớn bay vụt qua trước mặt và quét sạch lũ người đá trên đường đi.

Khung cảnh qúa mức rung động đối với họ cùng với cảm giác sợ hãi ngập tràn trong lòng.

Lũ người đá mà họ không thể nào chống cự, nay lại bị giải quyết đơn giản như thế?

Còn đối với Gen, cây búa được hắn ném ra chỉ là tiện tay, sau khi xoay tròn được vài vòng thì hắn cảm thấy chóng mặt buồn nôn vậy nên dứt khoát ném cây búa đi.

_ Dolly! Item!

Gen nhàn nhạt mở miệng nói, sau đó hắn đi thẳng đến cuối đường và giơ tay rút cây búa ra.

Khi hắn đi qua các phòng giam, không biết có bao nhiêu người từ bên trong đang run rẩy khi nhìn thấy hắn.

Kẻ mặc bộ giáp đen cùng với áo choàng này, giống như là tử thần đòi mạng đối với họ.

_ Các ngươi là ai thế?

Mo Gang thấy mọi chuyện đã kết thúc, hắn chạy ra nhìn Amar đang bị giam bên trong thì ưởng ngực lên giọng hỏi.

_ Amar, Đế đô!

Amar nhìn Mo Gang và trả lời ngắn gọn.

_ Amar? Hình như ta đã nghe thấy cái tên này ở đâu rồi thì phải...

Mo Gang nói với bộ dáng suy tư.

_ Á.. Amar??? Kiếm sĩ thiên tài Amar???

Mo Gang giật mình, không phải vì Amar là thiên tài nổi tiếng, cho dù là Aaron đi chăng nữa hắn cũng chưa từng đặt vào mắt, đơn giản là vì hắn từng trộm lấy kiếm của Amar đem bán nên bây giờ có tật giật mình.

Phải biết rằng kỹ năng『Invisible』vô hình của Mo Gang là độc hữu chỉ hắn mới có.

Đấy là kỹ năng tiến hóa từ kỹ năng ẩn thân của sát thủ.

Nếu Amar là thiên tài kiếm thuật, thì Mo Gang chính là thiên tài sát thủ, chỉ có điều Mo Gang chưa từng giết người.

Đối với『Invisible』thì Mo Gang rất có lòng tin, cho dù là Malock kẻ mạnh nhất Đế đô chắc chắn cũng phải bó tay trước kỹ năng này của hắn, vậy thì tại sao hắn phải quan tâm Amar là ai?

Nói thẳng ra là, ngoại trừ Gen quái thai ra thì Mo Gang không sợ bất cứ ai, cho dù có gặp nguy hiểm đi chăng nữa hắn vẫn có thể chạy thoát như thường.

_ Nói vậy là...

Sau khi nhận ra Amar, Mo Gang dường như nghĩ ngây đến điều gì đó, hắn chạy đến phòng giam tiếp theo.

Qủa nhiên, hắn nhìn thấy công chúa Charlottle.

_ Ha ha... Ha ha ha!

_ T-thủ lĩnh, chúng ta tìm thấy công chúa rồi!!!

Mo Gang mừng rỡ nhìn Gen đang đi lại phía này reo hò nói, hắn mừng rỡ là vì phần thưởng.

_ Vậy sao? Cho ngươi đấy!

Gen đi đến gần nhàn nhạt nói, hắn cũng chẳng thèm nhìn vào phòng giam mà chỉ mang Dolly tiếp tục đi.

_ T-thật sao?

Mo Gang kích động sau một lúc mới thốt ra lời, hắn sợ Gen đi mất nên vội mở cửa toàn bộ phòng giam.

_ Các ngươi nếu muốn rời khỏi đây thì lập tức theo thủ lĩnh của ta!

Sau khi toàn bộ nhóm công chúa Charlottle ra ngoài thì Mo Gang nhìn họ nói sau đó vội vàng chạy theo Gen, đối với hắn nếu không thể thoát ra khỏi đây thì tất cả chỉ là vô dụng.

_ Công chúa?

Fay nhìn Charlottle nói.

Charlottle mặc một chiếc váy xanh nhạt cùng với giáp nền trông như một cô gái chiến binh mạnh mẽ với mái tóc vàng được buộc kiểu đuôi ngựa.

_ Được, chúng ta cũng đi thôi!

Charlottle dứt khoát nói, âm thanh vô cùng êm tai.

_ Được, đi thôi nào!

Amar nghiêm túc nhìn bảy hiệp sĩ và đáp lại một câu.

Mo Gang nhìn lại đằng sau thấy nhóm người công chúa Charlottle chạy đến thì hắn thở phào. Trong lòng hắn sợ Gen đi mất, nhưng hắn cũng lo lắng nhóm Charlottle không đi theo, như vậy hắn sẽ không ôm được tiền thưởng.

Hơn vài phút sau.

Gen dừng lại trước cánh cửa gỗ lớn.

Mo Gang trầm ngâm không nói, hắn cũng rất muốn biết đằng sau cánh cửa này là gì.

Nhóm người của Charlottle đi đằng sau Mo Gang cũng vậy, họ không ngờ rằng nơi đây lại tồn tại một cánh cửa.

_ Chẳng lẽ nơi này chính là đường ra sao?

Ai đó trong nhóm bảy hiệp sĩ nói, và sáu người còn lại thì nghị luận.

_ Có thể lắm!

Amar nhìn cánh cửa lẩm bẩm.

Fay im lặng, ông ta luôn đặt ánh mắt lên người Gen và thử suy đoán tuổi của hắn, ông ta rất muốn biết lúc này Gen sẽ làm gì.

Kể cả công chúa Charlottle cũng vậy.

_ Đợi ở đây!

_ ...

Gen đặt cây búa trong tay xuống và không quay đầu lại nói, hắn không nói riêng với Dolly, mà dành cho tất cả những ai có mặt ở đây.

Gen nói xong bước đến đẩy mở cánh cửa, ngây khi cánh cửa vừa hé ra thì hắn đã bước vào và sau đó đóng sầm nó lại.

Mo Gang không sợ Gen đi mất, vì hắn thấy Dolly vẫn còn đứng ở đây nên hắn cảm thấy yên tâm và tin rằng Gen sẽ trở lại.

Còn đối với nhóm công chúa Charlottle, suy nghĩ trong lòng họ trái ngược với Mo Gang, họ trông thấy Mo Gang vẫn ở đây nên nghĩ rằng Gen sẽ trở lại vì hắn.

Đằng sau cánh cửa.

Chính là một căn phòng rộng rãi và được thắp sáng bởi đá ma thuật giống hệt như những căn phòng khiêu chiến vượt tầng bên ngoài Dungeon, điều khác biệt là căn phòng này to lớn gấp hai.

Lúc này, cuối căn phòng đang được đặt một chiếc ngai vàng bằng đá, và trên ngai vàng, đang được ngự trị bởi một người đá ngồi chóng cằm trong như ngủ say.

Người đá này không giống bọn bên ngoài Dungeon, cũng không giống lũ bên trong hầm ngục này, hắn khác với tất cả và có hình dáng trông như một người đàn ông trưởng thành, hắn giống như vị vua của toàn bộ tầng 3 này.

_ Ngươi còn sống không?

Gen vừa tiến tới vừa hỏi.

_ Buồn cười đấy!

Vài giây sau thì người đá mở miệng nói, đó là một âm thanh vô cùng trầm và rất khó nghe.

_ Ngươi là?

Người đá lúc này thôi chóng cằm và ngồi thẳng nhìn Gen hỏi.

_ Chỉ là người qua đường thôi!

Gen cười nói, hắn nhìn thấy phía sau ngai vàng được đặt một tảng đá đen to lớn như bên ngoài Dungeon, có vẻ như đó chính là đường ra.

_ Ngươi có thể tiếp tục ngủ, ta chỉ cần rời khỏi nơi này thôi!

Gen chỉ vào tảng đá sau lưng tên người đá nói.

_ Ha ha... Ngươi nên biết chuyện đó là không có khả năng! Rất lâu rồi mới có người đến được nơi này, ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ngươi đi sao?

Người đá cười nói.

_ Ngươi sẽ chết đấy!

Gen cười nhạt nói.

_ Ồ, ta cũng rất muốn xem ngươi làm thế nào có thể giết được ta, ngươi nên biết, cho dù ngươi có thể mạnh hơn ta thì sao? Ở trong căn phòng này, ta chính là bất tử!

Người đá nói với một giọng vô cùng nghiêm túc.

_ Vậy sao?

_『Light Flash』!

Gen nói và thi triển kỹ năng lao vụt đến như một ánh chớp đen...

Khi gần áp sát tên người đá, Gen giơ cánh tay về phía hắn và thực hiện kỹ năng『Stop Time』.

Ầm!

Gen vung chân đá nát cơ thể tên người đá cùng với chiếc ngai vàng thành từng khối, sau đó nhảy lùi lại.

Lạch cạch!

Khoảng vài giây sau, từng khối đá bỗng nhiên lung lắc và lơ lửng, chúng hợp nhất lại với nhau, tái tạo lại hoàn hảo cơ thể của tên người đá.

_ Thế nào? Ngươi tin rồi chứ?

Tên người đá cười nói, ở nơi này, hắn chính là bất bại.

_ Dù ngươi có mạnh hơn ta thì ở nơi này cũng là vô nghĩa thôi!

Tên người đá nghiêm nghị nói, trong khi đó, cơ thể hắn từ từ lún xuống và chìm mất hút vào mặt đất.

Ầm!

Rắc!

Gen giật mình, vì tên người đá bỗng xuất hiện từ đằng sau và đấm gãy xương cột sống hắn...

Lúc này.

Gen ngã bịch xuống mặt đất như con rối đứt dây.

Không có xương cột sống, thì chả khác biệt với người thực vật là bao, nhưng mặt hắn chả hề tỏ ra một chút sợ hãi khiếp vía nào.

Trong mắt Gen lúc này liếc lên tên người đá như nhìn kẻ đã chết.

_ Ha ha ha ha ha!

Tên người đá cười lớn, không hề quan tâm đến biểu hiện của Gen, hắn bước về phía ngai vàng.

Tên người đá bắt đầu tái tạo lại chiếc ngai vàng bằng đá đen và xoay người ngồi xuống.

Ngây khi hắn ngồi xuống thì ánh mắt nhìn về hướng Gen đang nằm thì người hắn cứng đờ lại...

Lúc này, trông hắn mới thật sự là hóa đá, vì Gen không còn nằm ở đó nữa mà được thây thế bằng một người khác.

_ Ta đã nói... Ngươi sẽ chết đấy!

Đó là một chàng trai cao ráo đang đứng khoanh tay nhìn tên người đá mở miệng nói, âm thanh vô cùng lạnh lẽo.

Chàng trai này trên người không hề có quần áo, chỉ có một lớp sương mù che đi bộ phận nhạy cảm và khuôn mặt. Giống như, trên đời này không có bộ quần áo nào có thể hợp với hắn, cứ như thể hắn được tạo ra đã như vậy.

Chàng trai này chính là hình dạng thứ hai của hắn, số lần hắn sử dụng hình dạng này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Lớp sương mù trên mặt chàng trai bắt đầu trở nên mờ nhạt và biến mất.

Chỉ thấy, đó là một chàng trai có mái tóc trắng như đang phát sáng cùng với khuôn mặt vô cảm.

Chính bản thân "hắn" cũng ghét hình dạng này, vì ở hình dạng thứ hai này, "hắn" không hề có cảm xúc, giống như bản thân không hề tồn tại nên mới chiếm đoạt thân xác của kẻ khác và trãi nghiệm cảm giác được sống.

_ N-ngươi... T-ta... Ta biết ngươi... K-không... C-chúa tể thần tộc...

_ ?!

Tên người đá sau khi thấy khuôn mặt chàng trai thì giật bắn người lắp bắp nói, nến hắn có da mặt thì lúc này cũng sẽ tái xanh đi vì sợ hãi, sợ hãi một truyền thuyết từ thời xa xưa...

Một bộ tộc sinh sống trên tầng mây.

(2405 từ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net