Chương 70: Kadensar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qủa nhiên, không ra ngoài ý liệu, ánh mắt Matador lạnh lẽo quay sang nhìn Gen.

Không ai dám thốt ra một lời ngay lúc này, tất cả đều lựa chọn trầm mặc, bởi vì kinh sợ chàng trai đến từ Long tộc này, sợ rằng bản thân sẽ chuốc lấy phiền toái.

Buổi đấu giá náo nhiệt cùng mọi âm thanh xôn xao thoáng chốc biến mất sạch sẽ, bây giờ là bầu không khí yên tĩnh và sợ hãi bao trùm giáng lâm.

Vậy nên, từ những Mạo hiểm giả cho đến các qúy tộc, sự rụt rè lúc này hiện rõ trên khuôn mặt của họ.

Quét mắt nhìn toàn bộ những người đang có mặt ở đây đêm nay, Matador nhếch miệng nở một nụ cười khinh thường và tràn đầy tính kiêu ngạo.

Không nói hai lời, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Matador chậm rãi bước về phía Gen.

Hắn muốn chính là những tên nhân loại nhỏ yếu tại đây phải nhận sự sợ hãi, hắn muốn tên bí ẩn khoác chiếc áo choàng đen kia nhận ra hành động của bản thân là ngu xuẩn đến cỡ nào.

Và tên ngốc trong bộ giáp toàn thân này chính là kẻ không may đầu tiên phải hứng chịu sự phẫn nộ của hắn.

Trên khán đài, nhịp tim Mason đập càng lúc càng nhanh, theo mỗi bước chân của Matador, không khí càng khẩn trương đến cực độ.

“Đợi đã... Anh đang muốn làm gì?!”

Charlottle trông thấy hành động của Matador thì cảm giác có gì đó không ổn nên vội vã đứng dậy mở miệng chất vấn.

Cảm nhận được bầu không khí nặng nề, Celestia vô thức nuốt một ngụm nước bọt, khi trông thấy Charlottle không hề sợ hãi mà ngược lại mở miệng chất vấn Long tộc thì kinh hãi giật mình, sau đó muốn ngăn lại cô công chúa không biết sợ sệt này.

Nhưng Benjamin nhanh hơn một bước, ông ta lập tức đứng dậy giữ chặt cánh tay của Charlottle đồng thời nghiêm nghị khiển trách bên tai.

Trời ạ, chẳng lẽ không nhận ra tình huống hiện giờ hay sao?

Benjamin âm thầm kêu khổ, con gái ông ta thiện lương, can đảm, là một người cha ông ta đương nhiên cảm thấy tự hào, hãnh diện, nhưng với điều kiện là phải nhìn rõ tình huống.

Trên lục địa này có rất nhiều kẻ mà cho dù có là quốc vương như ông ta cũng không thể trêu chọc nổi, đặc biệt là Long tộc, chủng tộc mạnh nhất trên lục địa này. Còn chưa kể Đế Đô cũng chỉ là một vương quốc nhỏ mà thôi, chẳng đáng vào đâu cả.

Lý do tại sao nhân loại lại sợ hãi Long tộc, không chỉ vì Long tộc thuộc chủng tộc mạnh mẽ, mà rất lâu, rất lâu ở kỷ nguyên xa xôi, Long tộc mới là những kẻ thống trị trên lục địa này.

Và ngược lại, Nhân loại thì nhỏ yếu đến đáng thương, có thể nói rằng Nhân loại là một trong vài chủng tộc xếp vào vị trí cuối cùng ở vào thời đại đó.

Dù hiện tại nhân số của Nhân loại đông đảo hơn gấp trước đây không biết bao nhiêu lần, nhưng Long tộc vĩnh viễn vẫn là Long tộc, chủng tộc sở hữu sức mạnh nghiền ép hết thẩy.

Borador không ngăn cản Matador, dù địa vị của cả hai ngang bằng nhau nhưng lấy tuổi tác và kinh nghiệm của Borador thì lão có thừa khả năng ngăn chặn Matador nếu muốn.

Mặc dù không hề hài lòng về sự càn rỡ của Matador, vì như vậy là trái với quy định của Long tộc, nhưng việc lão im lặng như vậy đã nói lên bản thân đã ngầm cho phép.

Dẫu sao cũng chỉ là sinh mệnh của một vài dân thường mà thôi, không đáng kể, Borador cũng lười biếng quan tâm.

Nghe thấy giọng nói chất vấn của Charlottle, cơ thể Matador hơi khựng lại, hắn liếc nhìn cô một cái, khuôn mặt vẫn không có biểu hiện gì nhưng trong nội tâm tràn ngập tức giận.

Không do dự, Matador tăng nhanh bước chân, cấp tốc xông thẳng đến Gen như một cơn lốc.

Những người lính đang đứng gần đó cảm thấy được nguồn sức mạnh bộc phát ập tới, sức mặt thoáng chốc kinh hãi, lập tức tránh thoát sang hai bên.

“ẦM!”

Và điều tiếp theo, âm thanh vang dội như có một qủa bom phát nổ, kẻ trong bộ giáp toàn thân bắn thẳng đến vách tường bên cạnh và văng thẳng ra bên ngoài, chỉ để lại một lỗ thủng lớn nơi vách tường.

Tại nơi mà Gen vừa ngồi, tất cả mọi người còn nhìn thấy những mảnh giáp vỡ vụn, kèm theo đó là một chút máu và thịt vươn vãi động lại trên nền nhà.

Chết lặng.

Thời gian như thể dừng lại, không gian như bị đóng băng.

Trên khuôn mặt của những vị khách đang ngồi lúc này treo đầy sự khủng hoảng, đặc biệt là những qúy tộc, khuôn mặt giờ đây đã trắng xám.

Bọn họ nhìn thấy gì? Một người sống sờ sờ bị đá chết, không... Là bị đá bay, cho dù là chiếc ghế đang ngồi cũng đã vỡ toang chẳng còn sót lại gì.

Nếu xương không vỡ, nội tạng không bị đá nát thì đúng là kỳ tích, nhưng những người ở đây đều hiểu rõ, từ dấu vết có thể suy xét thì điều đấy là không thể nào.

Chỉ có thể coi là tên Mạo hiểm giả đấy thật không may.

Matador phủi phủi nhẹ vệt áo, bộ dạng vô cùng thoải mái, khuôn mặt biểu lộ như chưa từng có việc gì xảy ra, trông hết sức tự nhiên, đồng thời quay mặt nhìn toàn bộ những vị khách ở đây và nở nụ cười thân thiện.

Nhưng cũng chính vì biểu lộ hòa ái này, càng làm cho những người ở đây cảm thấy càng thêm rét lạnh.

Quốc vương Benjamin thở sâu một hơi, thầm nghĩ chàng trai này cũng thật độc ác.

Không chỉ mỗi Benjamin là có suy nghĩ như vậy, chắc hẳn rằng những người ở đây đêm nay đều cùng đạt chung nhận thức đó.

Kế đến không cần phải nói, Matador chuyển dời và tập trung ánh mắt lên vị khách bí ẩn kia.

Có lẽ vì đã giải quyết xong vấn đề tai họa ngầm trong việc đối thủ cạnh tranh, Matador tâm tình hiện tại đúng thật là thoải mái, nhưng điều đó không ngăn hắn sẽ buông tha cho vị khách bí ẩn này.

Đơn giản, mọi chuyện đã bắt đầu, vậy nên hiện tại Matador không thể thu tay lại được nữa, cả hai đích xác cần phải chết, một kẻ là hắn cần mượn nhờ để thể hiện bản thân trước công chúng, đặc biệt là Charlottle và một kẻ mà hắn cần loại bỏ trong vai trò kẻ cạnh tranh.

Nhưng chính bản thân Matador cũng không ngờ được, cơ hội để loại bỏ đi kẻ cạnh tranh lại dễ dàng đến vậy, hoàn toàn là tiện tay, ngay cả Thần linh cũng đứng về phía hắn.

“Tên nhân loại kia, ngươi vừa rồi đã nói gì nhỉ? Vẫn câu nói đó của ta, liệu ngươi có dám lập lại?”

Matador biểu hiện bình tĩnh, lạnh nhạt nhìn vị khách bí ẩn kia rồi chậm rãi mở miệng, nhưng giọng điệu mang đầy tính chất đe dọa.

“Ha ha ha, ngươi thật sự là làm ta buồn cười chết mất!” Vị khách bí ẩn chợt sang sảng cười lớn khiến cho áo choàng trở nên lây động, sau đó dừng lại rồi từ từ âm trầm nói ra: “Tên nhãi, ngươi nghĩ rằng làm vậy là có thể dọa được ta sao? Ngươi hỏi ta có dám hay không lập lại? Được thôi, như ngươi yêu cầu, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn ngồi xuống, nếu không thì lão già Long tộc ngồi kia cũng khó mà bảo vệ được ngươi!”

Câu nói này đã chạm đến ranh giới chịu đựng của Matador, đây là giới hạn mà không một ai được phép vượt qua.

Lửa giận trong lòng hắn vừa nguôi đi một chút hiện bỗng nhen nhóm trở lại.

Nghe thấy những lời ngông cuồng này, khuôn mặt Borador hơi biến hóa, đôi mắt đang khép chợt mở ra, lão đứng dậy, chậm chạp xoay người nhìn chăm chú lên vị khách bí ẩn đó như muốn xem thấu thân phận hoặc vì điều gì mà tên Nhân loại này lại tự tin đến thế.

Trông thấy Borador lần nữa đứng dậy, Matador cũng không vội vã mà dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng đây cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài.

“Làm sao? Muốn bảo hộ tên nhãi con đó?”

Vị khách bí ẩn quay đầu nhìn Borador, sau đó chỉ thẳng vào Matador đồng thời kinh thường nói ra.

“Tên nhân loại này, ngươi thật sự là muốn chết!!! Ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi sao??!!” Matador giận dữ gầm lên, sau đó quét mắt nhìn những người khác đang nơm nớp lo sợ ngồi xung quanh vị khách bí ẩn rồi lớn tiếng nói: “Còn các ngươi nữa, muốn sống thì tránh ra!!!”

Qủa thật là vậy, nếu không phải vì vị khách bí ẩn này đang ngồi chen lẫn giữa vô số người thì Matador đã dứt khoát lao đến chứ không phải như bây giờ đứng đây lạnh lùng nhìn nhau chửi bới.

Theo thoại âm của Matador rơi xuống, tại nơi vị trí ngồi của vị khách bí ẩn này, người người lập tức đứng dậy tránh xa, dường như rất sợ hãi bản thân sẽ liên lụy và bị kéo vào bên trong cuộc tranh đấu.

“A a a, vâng thưa ngài, đừng hại chúng tôi!”

“Tránh ra, nhanh tản ra nào!”

“A!”

Vậy nên, kế tiếp chính là hình ảnh chen lấn, xô đẩy, ngã nhào lên nhau.

Rất nhanh, ngoài vị khách bí ẩn vẫn còn đang ngồi tại chỗ ra, bán kính hơn 10m xung quanh bỗng chốc không còn một ai.

Chỉ chờ đợi có thế, thân hình Matador lập tức lao vụt đến trên không trung như một mũi tên rời dây.

Vị khách bí ẩn bỗng đứng dậy, ngước mặt bình tĩnh nhìn lên, đương đầu với Matador đang giận dữ lao đến.

Khi khoảng cách càng lúc càng gần, Matador siết tay lại rồi mạnh mẽ đấm ra, chỉ nghe tiếng gió rít gào.

Nhẹ nhàng, hời hợt, vị khách bí ẩn bỗng giơ tay lên tóm chặt lấy nắm đấm của Matador.

Matador chợt giật mình kinh hãi, cảm thấy khó có thể tin, phải biết rằng level hiện tại của hắn là 212, vậy mà cứ thế bị người khác nhẹ nhàng đỡ lấy.

Không kịp suy nghĩ, Matador giận dữ gào lên một tiếng như một con thú điên cuồng, sau đó dùng cánh tay còn lại nhắm thẳng vào đầu kẻ bí ẩn này mà đấm.

Nhưng đã trễ...

“Ầm!”

Không ai nhìn thấy vị khách bí ẩn này ra đòn lúc nào, tiếp theo chỉ thấy cơ thể Matador vật vã bay ngược mà ra, rơi thẳng đến nơi khán đài.

Mason đứng trên khán đài, khi nhìn thấy 'vật thể lạ' bay ngược lại hướng này thì suýt chút nữa đã giật mình nhảy dựng lên.

Và khi chăm chú nhìn lại, thân hình Matador đã nằm bất động ở đấy, cùng với dấu vết của nắm đấm in hằn rõ rệt trên gương mặt.

Toàn trường tập thể hóa đá, lại một lần nữa tê liệt, bọn họ chả nhớ rõ đêm nay bản thân đã bị đả kích bao nhiêu lần.

Cơ thể Borador nhẹ run lên, không phải vì sợ hãi hay vì điều gì khác, mà là cảm thấy khó có thể tin, kèm theo đó là tức giận.

Borador cố nén xung động, ông ta hơi híp mắt lại, sau đó từng chữ thốt ra: “Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

Phải vậy, không chỉ riêng gì Borador, những người ở đây cũng đều tò mò muốn biết đáp án này.

“Xoạt!”

Cũng chả cần thiết phải tiếp tục che dấu, hay đúng hơn là không cần che dấu, chiếc áo choàng đang được khoác bên ngoài bị vị khách bí ẩn này hất tung lên, lộ ra toàn bộ thân hình của chính mình.

Đây là một người đàn ông cao lớn, điểm nhấn là mái tóc ngắn màu trắng xóa, gương mặt trông vô cùng thô lỗ, treo sau lưng là hai cây rìu bằng bạc to lớn.

“Ta là ai? Ha ha, tên ta là Kadensar!” Người đàn ông cười ngạo nghễ một tiếng, tiếp theo hậm hực nói: “Lão già, ngươi muốn trả thù cho tên nhãi con đó sao? Nếu vậy thì đến đây!”

“『Thẩm định』.”

Là một kẻ già đời, Borador cũng chẳng vì một câu nói mà trở nên mù quáng, ông ta nhìn chăm chú lên người đàn ông có tên là Kadensar này, sau đó trực tiếp thi triển ma thuật, trước tiên dò xét.

[Kadensar Level 729]

Khi thông tin hiện ra, Borador đứng hình trong giây lát, sau đó cảm thấy sóng lưng mát lạnh.

May mắn, nếu ông ta không thẩm định mà trước tiên bất chấp tấn công, hậu qủa mang lại thiết thực qủa thật không tưởng.

Thật là đáng giận, bao nhiêu kẻ ở đây vậy mà tên ngốc Matador lại nhầm vào một tên kinh khủng như vậy, chẳng phải là tự tìm phiền phức cho mình hay sao?

Borador cũng nhìn ra, Matador chỉ là tạm thời ngất đi mà thôi, thương tích cũng không tính là qúa nặng. Đồng thời, điều này đã nói lên tên nhân loại trước mắt này cũng không hề muốn đối đầu với Long tộc, nếu không Matador sẽ không thể sống nổi sau một đòn.

“Ngươi là Mạo hiểm giả?”

Suy nghĩ thông suốt điều này, Borador bình tĩnh mở miệng hỏi .

Kadensar nhận ra lão già Long tộc này vừa thi triển ma thuật dò xét chính mình, mặc dù cảm thấy khó chịu nhưng bản thân cũng lười biếng quan tâm.

Kadensar không trả lời mà từ nơi ghế ngồi nhảy thẳng lên khán đài, sau đó bước tiếp hai bước đi đến phía trước vật phẩm đang được đấu giá.

Kadensar chợt qùy xuống, cung kính vái lạy với bức tượng của Thần Tori, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.

Chậm rãi đứng lên, Kadensar thu lấy bức tượng vào trong nhẫn không gian rồi liếc mắt nhìn Mason một cái.

Mason vô thức nuốt một ngụm nước bọt, không hiểu gã đáng sợ này tại sao lại nhìn mình, bản thân cảm thấy cực kỳ bất an.

“20.000 đồng vàng.”

Kadensar nói, cùng lúc lắc mạnh cánh tay có đeo nhẫn không gian. Lập tức, vô số đồng vàng óng ánh đổ đầy ra tràn ngập trên khán đài, khung cảnh cực kỳ hoa lệ và lóa mắt.

Dường như đã đạt được mục đích, Kadensar quay người rời đi, thây vì hướng ra cửa chính, Kadensar trực tiếp đi về phía lỗ thủng nơi vách tường gần vị trí ngồi của Gen.

Vì đơn giản hướng này thuận tiện hơn.

Chứng kiến mọi chuyện vừa xảy ra, Borador bỗng dưng nghĩ đến điều gì, ông ta lập tức mở miệng dò hỏi: “Ngươi là Thần tộc?”

Ông ta cảm thấy chuyện này mười phần có khả năng.

Thân hình Kadensar hơi dừng lại, quay đầu nhìn Borador, nhếch miệng cười trào phúng rồi phất tay hờ hững nói: “Chúc mừng lão già, ngươi đoán đúng rồi đấy.”

Bỏ lại đằng sau ánh mắt kinh ngạc của những người ở đây, Kadensar bước thẳng đến phía lổ thủng, sau đó lách mình đi ra ngoài.

Ngửa mặt lên trời, hít sâu một hơi không khí của bầu trời đêm, ngay lúc Kadensar định rời khỏi nơi đây thì chợt dừng lại bước chân, ông ta nhìn thấy kẻ trong bộ giáp toàn thân kia đang nằm cách đó không xa.

Gần 1/3 bộ giáp trên người đã vỡ, tay chân vặn vẹo, nằm úp mặt trong góc tường.

Cảm thấy kẻ này qúa mức xui xẻo và đáng thương, xem như làm một việc tốt, Kadensar chậm rãi bước đến kiểm tra tình hình, mặc dù biết rõ khả năng còn sống là...

“Móa!”

Nhưng khi đi được vài bước, Kadensar bỗng nghe thấy âm thanh chửi thề phát ra từ kẻ trong bộ giáp toàn thân đấy.

✎2823

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net