Chương 4: Mây Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Izana, anh nói rõ hơn xem"_ Takemichi đứng ngoài ban công hóng gió, dù cái lạnh làm cậu tỉnh táo nhưng chẳng vơi đi nỗi đau đến từ chiếc hông nhỏ của mình.

"Em gái em là bạn gái cũ của tôi, cô ta đang giữ một thứ quan trọng của tôi thôi"_ Izana đi đến ôm cậu từ đằng sau, ánh mắt công khai nhìn mông mềm của cậu, thậm chí đưa tay bóp vài cái.

"Bí mật gì? Anh là bot hả?"_ Takemichi hỏi.

"Với con c*c bự hơn cổ tay em thì em nghĩ tôi là bot à? Bot đẩy nhé"

Đẹp trai mà nói chuyện thô dữ ba?

Hắn nói chuyện tục tĩu nhưng khuôn mặt lại bình thản như chuyện muỗi làm Takemichi ngẩn tò te. Takemichi nhớ lại cái đó rồi nhìn vào cổ tay mình, hình như cậu ốm quá rồi thì phải? Cũng đúng, 3 tháng bị giam giữ như khác gì tù nhân cơ mà. May là Izana còn tình người nên nhẹ nhàng với cậu, chứ nổi thú tính các kiểu con đà điểu thì Takemichi chỉ có ăn cám thôi.

"Đây là lần đầu tiên của tôi đấy"_ Cậu tựa ngực vào lan can, tay thả đung đưa tự do, cái mông nhỏ thì dựa vào thân dưới hắn. Do vừa mây mưa xong nên lười mặc quần lót, cậu chỉ mặc mỗi cái quần dài cho đỡ lạnh thôi. Quả thật Takemichi rất biết cách quyến rũ a.

"Huh? Tôi cứ tưởng thằng kia xơi em rồi chứ?"_ Izana thỏa thích chơi đùa với thứ nảy nảy đang lắc lư kia, có chút vui khi trận mây mưa vừa rồi là lần đầu.

"Anh trông chờ gì ở thằng chồng đêm tân hôn đã dắt tiểu tam về?"_ Takemichi cười nhạt.

"Ừ nhỉ... Vào phòng nào, có chuyện cấp bách rồi đây"_ Izana xách Takemichi lên rồi quăng cậu lên giường.

Takemichi ngẩn người trước sự mạnh điên rồ của hắn, hoa cúc phía dưới nhứt nhối từng hồi. Thấy hắn cởi áo chuẩn bị hành sự tiếp, Takemichi từ chú mèo quyến rũ chuyển thành bé mèo mè nheo.

Nhưng làm sao cản được hắn? Nát cúc là chắc chắn rồi.

Và chắc các bạn ngẩn tò te lắm, chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ? Đương sự đến từ lần hụt hẫng hôm trước, Izana quyết tâm mời cậu ăn một bữa rồi dụ cậu uống rượu mạnh. Cậu say rồi thì đem cậu về nhà thôi, hành sự các kiểu con đà điểu. Tóm gọn lại, mọi chuyện bắt đầu từ Izana hứng và Takemichi thì ghẹo hổ để rồi nát cúc thôi.

Quay lại với đôi bạn trẻ, Takemichi bị hành đến 1 giờ sáng thì ngủ con mẹ nó luôn, Izana thấy vậy liền tắt nắng không làm nữa. Vậy là hai bạn trẻ ôm nhau ngủ đến sáng.

Ba mẹ Takemichi được một phen hoảng hồn vì con trai đột nhiên biến mất, dù không muốn nhưng vẫn gọi cho cô con gái hỏi thăm thử. Tìm khắp nơi vẫn không thấy đâu, và bất ngờ chưa cả nhà?! Sáng sớm hôm sau một chàng trai lạ mặt bế con trai họ đem về và còn bồi thêm một câu.

"Chào ba mẹ vợ"

Sốc, sốc toàn tập.

Sáng hôm ấy dinh thự Hanagaki náo loạn một trận lớn.

[…]

"Alo? Hana đấy à?... Ừ, tìm được rồi... Con không cần về đâu... Ừ"_ Bà Hanagaki tắt máy rồi thở dài, ngẫm nghĩ quyết định năm đó thật sai lầm làm sao.

"Em à, đừng u sầu mãi thế... Đến lúc để thằng bé biết sự thật rồi"_ Ông Hanagaki vỗ vai bà an ủi, đôi mắt già chất chứa bao ưu phiền. Đôi vợ chồng già dắt tay nhau bước vào căn phòng có con trai ngồi đó.

Và chẳng biết 3 người nói chuyện gì, Takemichi ra khỏi phòng với khuôn mặt tối sầm, cậu đề nghị đến nhà Izana ở một thời gian. Ông bà Hanagaki chỉ đành đau lòng thả cậu đi, không níu kéo cũng không thể níu kéo. Izana nhìn màn này cũng chịu, hắn là người ngoài cuộc nên không thể xen vào.

Trên đường đến biệt thự của hắn, Takemichi tranh thủ nói về hợp đồng hợp tác của hai đứa.

"Izana, tôi không giúp anh trừng trị Hana được. Thay vào đó tôi sẽ tiếp sức cho anh đến vị trí cao nhất"_ Takemichi nhắm mắt nói.

"Ừm, tôi không ép em... Mà sao em chắc chắn việc đưa tôi đến vị trí cao nhất thế?"_ Izana cười nhạt.

Ủa? Chứ ông nội muốn làm chủ tịch nước hả?

"Tôi muốn gia tộc Kurokawa, nhánh gia tộc lớn nhớ của Sano"

Ủa? Tham vọng lớn vậy ông thần?

"Tch- làm gì thì làm, tùy anh quyết định... Mà anh có liên quan gì đến chồng cũ tôi không nhỉ?"_ Takemichi nghi ngờ nhìn hắn.

"Không có, tôi nói xạo làm chó của em"





































Izana tương lai kiểu: Gâu gâu =)))

Truyện này tôi triển nhanh rồi về truyện cũ chưa hoàn thành. Hì hì

Mà có ai biết các nào chữa đau bao tử không? Tui cũng không rõ lắm, nhưng kiểu đói quá mà lỡ ăn nhiều là bị đau á. Nằm thì đỡ, đi hoặc đứng thì chỉ có nước ăn cám. Cíu ả Tử Y đi mọi người, pls 🙏🙏

Kiểu này ả nghẻo sớm quá. Người gì đâu mà bệnh đủ thứ :"))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net