Bắt đầu sống chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Sáng hôm sau]

Kwon Ami đang say giấc ngủ thì tiếng còi xe làm cô giật mình tỉnh giấc, ai mà sáng sớm ra đã làm phiền vậy chứ?

Tới bên cửa sổ, kéo rèm ra. Kwon Ami nhìn xuống bên dưới thì thấy một chiếc xe Mercedes dựng trước cổng đang bóp còi inh ỏi

Bên ngoài, người hầu trong nhà gõ cửa

-Người hầu: Tiểu thư! Cậu Jung tới đón rồi ạ!

-Kwon Ami: Jung Hoseok sao? Kêu anh ta đợi em chút!

Người hầu rời đi, Jung Hoseok cũng ngừng bấm còi xe. Kwon Ami vscn nhanh chóng, thay một bộ đồ rồi kéo vali đã xếp đồ của mình sẵn rời khỏi phòng

[Trước cổng]

Jung Hoseok ngồi trong xe thấy Kwon Ami đi ra liền rời khỏi xe, ga lăng xách vali đồ giúp Kwon Ami bỏ vào xe, rồi lại giúp cô mở cửa ghế phụ để cô vào trong

Jung Hoseok yên vị trên ghế lái, nổ máy xe rồi đi tới chung cư Hanam Hill

[Chung cư Hanam Hill]

[Căn hộ 128]

Đến căn hộ của mình, Jung Hoseok lấy thẻ mở cửa. Đưa Kwon Ami vào bên trong

Căn phòng trống rỗng đầy bụi khiến cả hai hơi sốc, nhưng rồi cũng lấy lại tỉnh táo để chuẩn bị dọn dẹp nhà, bắt đầu khoảng thời gian chung sống

Kwon Ami cẩn thận đeo khẩu trang cùng bao tay và tạp dề, chuẩn bị dọn dẹp sạch sẽ căn hộ

Jung Hoseok thì loại bỏ những thứ đã cũ trong căn nhà đi, Kwon Ami thì cặn cụi quét dọn nhà

Kwon Ami bắc một cái ghế cao để lau cửa sổ, nơi đây lâu không dọn dẹp nên thật bẩn

Đột nhiên một con gián từ trong góc chui ra, Kwon Ami giật mình hét toáng lên

-Kwon Ami: Á!

Kwon Ami chao đảo trên ghế, rồi trượt chân. May sao Jung Hoseok kịp tời tới đỡ, nhưng rồi cả hai đều ngã nhào xuống sàn

Kwon Ami may mắn nằm đè lên người Jung Hoseok lên không bị sao cả, Jung Hoseok vẫn còn hoảng, tay vẫn ôm trọn Kwon Ami vào lòng

-Jung Hoseok: Em có sao không? Không bị thương đấy chứ?

-Kwon Ami: C-Cảm ơn, em không sao!

Kwon Ami ấp úng vì ngại, trước giờ cô chưa từng tiếp xúc thân mật với nam giới bao giờ, ở tình cảnh này thật xấu hổ chết mất

Trở lại công việc, Jung Hoseok không để cô trèo cao nữa, anh phụ cô lau dọn trên cao, còn bên dưới để Kim Ami lau dọn

Sau vài tiếng hì hục dọn dẹp thì cuối cùng căn phòng đã trở nên sạch sẽ hơn. Đồ đạc được xếp ngăn nắp, tủ lạnh cũng chứa nhiều đồ ăn hơn

Bây giờ cũng đã gần tới trưa, Kwon Ami quyết định nấu ăn mừng tân gia nhà mới

~~~~~~~~~~~~~~

-Kwon Ami: Mau ăn cơm thôi!

Kwon Ami bưng hai chén cơm nóng tới bàn ăn, Jung Hoseok bỏ dở công việc đang làm mà tới ăn cơm trưa. Nhìn bàn ăn thịnh soạn trên bàn mà ngầm khâm phục cô gái nhỏ

Cả hai cùng nhau ăn cơm trưa, nhưng có lẽ khẩu vị của Kwon Ami không hợp với Jung Hoseok. Canh khoai có chút mặn hơn và không được bở, thịt thì mặn, cơm thì hơi cứng. Jung Hoseok có hơi nhăn mặt khi ăn

-Kwon Ami: Em nấu không ngon sao?

-Jung Hoseok: Hả? À...do khẩu vị của anh không hợp với em

-Kwon Ami: À, có gì anh cứ nói đi!

-Jung Hoseok: Canh hơi mặn, khoai không được bở. Thịt mặn, còn cơm thì hơi cứng

-Kwon Ami: À...

Kwon Ami gật đầu tiếp thu kiến thức, cô đã lâu không vào bếp, lần sau cô sẽ cẩn thận hơn

-Jung Hoseok: Không cần quá để ý đâu, dù gì có cơm ăn cũng hạnh phúc rồi

Jung Hoseok mỉm cười, nụ cười tươi toả nắng khiến tim Kwon Ami hẫng một nhịp

Kwon Ami cúi đầu ăn cơm, nếu nhìn Jung Hoseok nữa chắc cô đau tim mất

Ăn uống xong, Jung Hoseok đảm nhận vai trò dọn dẹp. Dù là con trai nhưng anh dọn dẹp cực kì sạch sẽ và ngăn nắp. Bàn nấu nướng hồi nãy văng dầu Jung Hoseok cũng lau dọn sạch sẽ, kể cả dưới sàn Jung Hoseok cũng lau dọn kĩ càng. Kwon Ami liền thắc mắc liệu Jung Hoseok có phải người ám ảnh sự sạch sẽ?

Sau bữa cơm trưa, việc ai người nấy làm. Jung Hoseok thì bàn công việc với đối tác qua video call, còn Kwon Ami thì ngồi bên cạnh thiết kế, lên ý tưởng cho một sự kiện thời trang sắp tới của Vogue Korean

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[Chiều]

Sau khi làm việc xong, Jung Hoseok có đi gặp bạn bè của mình, còn Kwon Ami thì chuẩn bị đồ để nấu bữa tối

Kwon Ami chăn chỉ học thêm cách nấu ăn trên mạng, cô quyết tâm phải nấu ăn thật ngon, dù gì cũng là đối tượng có thể sẽ là chồng của mình, cô cũng nên cho người ta có cái nhìn tốt về cô chứ

-Kwon Ami: A!

*Keng*

Tiếng dao rơi xuống đất, ngón tay Kwon Ami chảy máu, cô đã không cẩn thận mà để dao cắt trúng tay. Nhưng cô không quan tâm điều đó. Kwon Ami sơ sài dán miếng băng cá nhân vào vết thương rồi tiếp tục nấu ăn

[Tối]

Jung Hoseok trở về nhà, thấy Kwon Ami đã bày đồ ăn tối ra rồi

-Kwon Ami: Anh về rồi sao? Mau tắm rửa rồi ra ăn tối đi!

-Jung Hoseok: Ừ

Jung Hoseok vào phòng tắm rửa, Kwon Ami lúc này mới có thời gian ngồi xử lí vết thương hồi chiều

Mở băng cá nhân đã thấm đẫm máu ra, vết thương khá sâu nên giờ vẫn còn rớm máu. Kwon Ami lấy lọ thuốc, cẩn thận xử lí vết thương

-Kwon Ami: Ouch!

Thuốc thấm vào vết thương thật nhói, nhưng Kwon Ami vẫn cố gắng chịu đựng

-Jung Hoseok: Em làm gì vậy?

Jung Hoseok tắm xong, vừa ra ngoài liền thấy Kwon Ami đang tự xử lí vết thương

-Kwon Ami: À, không có gì đâu

Kwon Ami nhanh chóng cất lọ thuốc đi. Jung Hoseok đi tới ngồi xuống bên cạnh, cầm lấy tay Kwon Ami

-Jung Hoseok: Tại sao lại bị thương?

-Kwon Ami: Hả? Th-Thì hồi chiều em nấu ăn, không cẩn thận nên...

-Jung Hoseok: Haizz

Jung Hoseok thở dài, anh khẽ thổi vào vết thương. Cầm bông và băng gạc, anh quấn vết thương lại thật cẩn thận

-Jung Hoseok: Hậu đậu thật, lần sau chú ý hơn một chút được chứ?

-Kwon Ami: E-Em biết rồi

Sau khi cẩn thận băng bó vết thương cho Kwon Ami, cả hai cũng ngồi xuống ăn cơm tối

~End chap 2~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net