Chuyện ngoài ý muốn xảy ra!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc vẫn chưa có ý định kết thúc, tuy ai nấy đều có hơi men trong người nhưng sự nhiệt huyết của bữa tiệc không hề giảm

Jung Hoseok thì đi mời rượu, làm quen với các vị Chủ tịch của các công ty khác. Vì họ mời rượu suốt nên anh cũng đã ngà ngà say

Thấy tình hình không ổn, Jung Phu Nhân đã phải nhờ Kwon Ami ra kéo thằng con say rượu của mình đi. Bà còn căn dặn Kwon Ami là đưa anh lên phòng ngủ trên tầng 3 để nghỉ ngơi, đợi tỉnh rượu rồi hãy về

Kwon Ami khó khăn dìu Jung Hoseok vào thang máy, bấm thang máy lên tầng 3

Tới nơi, cô tìm tới phòng mà Jung Phu Nhân đã nói. Dìu Jung Hoseok rồi đẩy cửa vào, Kwon Ami nhanh chóng để Jung Hoseok nằm xuống giường

-Kwon Ami: Sao mà anh uống nhiều vậy chứ? Aiss, mùi rượu nồng quá

Kwon Ami khoá trái cửa để không ai làm phiền. Kwon Ami chần chừ, sau đó thì xoa xoa hai tay vào nhau

-Kwon Ami: Xin lỗi anh nhé!

Kwon Ami cởi áo khoác ngoài cho Jung Hoseok, cởi giày, rồi cavat. Cô muốn lau sơ qua người cho Jung Hoseok

Lấy khăn ấm tới, Kwon Ami chậm rãi cởi cúc áo sơ mi của anh ra, rồi từ từ lau qua thân thể của anh

Đột nhiên, Jung Hoseok cầm lấy tay của Kwon Ami làm cô giật mình, anh bật dậy, chấn áp Kwon Ami dưới thân mình

-Kwon Ami: N-Này, anh làm gì vậy?

-Jung Hoseok: Tôi hỏi em mới đúng, em...còn dám cởi đồ của tôi nữa?

-Kwon Ami: T-Thì em giúp anh lau cho tỉnh thôi, buông em ra

Jung Hoseok không nói gì, anh cầm hai tay Kwon Ami ghì chặt trên đỉnh đầu, sau đó vụng về mà hôn lấy Kwon Ami

-Kwon Ami: Ưm~ưm~buô..ng..ha~

-Jung Hoseok: Thật mềm~

Jung Hoseok cởi áo sơ mi của mình ra, để lộ thân hình săn chắc, Kwon Ami súyt chút thì sịt máu mũi

-Kwon Ami: A-Anh tính làm gì?

-Jung Hoseok: Làm gì sao?

Jung Hoseok tiếp tục hôn lấy Kwon Ami, tay lần mò phía sau lưng Kwon Ami, kéo khoá váy của cô xuống

Kwon Ami vùng vẫy, nhưng sức của cô sao có thể chống lại Jung Hoseok được

Jung Hoseok cởi váy của Kwon Ami ra, làn da mịn màng, đường nét cơ thể quyến rũ hiện ra trước mắt

Jung Hoseok cúi xuống hôn lấy cổ của Kwon Ami, Kwon Ami giờ đây cảm thấy trống rỗng, mặc kệ anh đang làm càn

Hôn một hồi không thấy Kwon Ami phản kháng, Jung Hoseok ngẩng lên nhìn. Kwon Ami sợ nên ngất xỉu từ lúc nào rồi

-Jung Hoseok: Ha..

Jung Hoseok vuốt tóc Kwon Ami, anh chỉ muốn trêu đùa cô một chút, ấy vậy mà đã ngất xỉu rồi sao?

Jung Hoseok đắp chăn lên cho Kwon Ami, còn mình thì vào phòng tắm rửa mặt cho tỉnh

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[Chiều]

Kwon Ami tỉnh dậy, cô vội vàng kiểm tra thân thể. Nhìn ga giường trắng tinh không có dấu vết của việc "làm tình", Kwon Ami liền thở phào nhẹ nhõm

-Jung Hoseok: Anh không làm gì em đâu!

Kwon Ami giật mình khi Jung Hoseok lên tiếng, anh đang ngồi cạnh cửa sổ mà uống cafe

Jung Hoseok đặt tách cafe xuống, rồi tiến lại gần Kwon Ami

-Jung Hoseok: Em sợ anh sẽ làm gì em sao?

-Kwon Ami: A-Anh...b-biến thái...

-Jung Hoseok: Ha...

Jung Hoseok cười, anh ngồi xuống bên cạnh Kwon Ami

-Jung Hoseok: Mặc đồ vào đi, chúng ta về nhà

-Kwon Ami: Ò..

Kwon Ami cầm lấy đồ của mình, sau đó chạy nhanh vào phòng tắm. Nhìn hành động của Kwon Ami, Jung Hoseok cười ngốc

-Jung Hoseok: Đáng yêu

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Rời khỏi khách sạn Huston Garden, cả hai liền tới siêu thị mua đồ

Vào siêu thị, Kwon Ami khéo léo chọn lựa đồ ăn.

Nhìn dáng vẻ đi tới đi lui mua đồ của Kwon Ami, Jung Hoseok cảm thấy vui vẻ lạ thường. Một người cứng nhắc trên thương trường ấy vậy mà lại xao xuyến bởi một cô gái mới chỉ quen được vài ngày, Jung Hoseok bị điên rồi

Mua đồ xong, cả hai mới trở về nhà. Về tới nhà, Kwon Ami lại tiếp tục công việc nội trợ của mình

[Tối]

Một bàn đầy thức ăn nóng hổi đã sẵn sàng, Kwon Ami lúc này mới được nghỉ tay

-Kwon Ami: Ăn tối thôi nào!

Cùng nhau ngồi xuống ăn tối, Jung Hoseok ngầm cảm thán cô gái nhỏ. Bữa cơm hôm nay đã hợp với khẩu vị của anh rồi

Nhìn Jung Hoseok ăn nhiều hơn hôm qua, Kwon Ami cảm thấy vui hơn. Điều đó cũng chứng tỏ Kwon Ami nấu ăn thành công rồi

Sau bữa ăn, Jung Hoseok lại là người dọn dẹp, Kwon Ami thì tiếp tục chỉnh sửa dự án kia

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[00:00]

Đèn phòng đã tắt, bên ngoài xe cộ cũng ít đi lại hơn. Nhưng trong chung cư Hanam Hill còn một căn phòng dù tắt điện nhưng vẫn còn có người đang cặm cụi làm việc

Jung Hoseok mơ mơ màng màng tỉnh dậy, nhìn thấy Kwon Ami còn thức liền tiến tới

-Jung Hoseok: Em còn làm việc sao? Mau đi ngủ đi!

-Kwon Ami: Em sắp xong rồi, anh ngủ trước đi!

Jung Hoseok thở dài, cái con người này sao mà còn mê việc hơn cả anh vậy. Jung Hoseok không nói nữa, anh ra ngoài lấy nước uống

Lát sau, Jung Hoseok quay lại. Thấy Kwon Ami vẫn còn ngồi đó vẽ vời, đôi mắt thì sưng do thức khuya, thêm với việc nhìn vào màn hình điện thoại lâu nữa

-Jung Hoseok: Ngủ thôi Ami!

-Kwon Ami: Anh cứ ngủ trước đi!

-Jung Hoseok: Nhưng mà mắt em sưng rồi này, mau ngủ thôi!

-Kwon Ami: Em sắp xong rồi, anh ngủ trước đi!

Thật cứng đầu, Kwon Ami sao mà cứ thích cãi lời anh vậy nhỉ? Jung Hoseok không nói nhiều liền giật lấy iPad của Kwon Ami, rồi bế vác Kwon Ami lên

-Kwon Ami: Này! Bỏ em xuống!

-Jung Hoseok: Đi ngủ!

-Kwon Ami: Em còn chưa xong mà!

-Jung Hoseok: Ngày mai làm tiếp, trễ lắm rồi đấy. Em muốn ngày mai đi làm trễ sao?

-Kwon Ami: Sẽ không trễ đâu mà

-Jung Hoseok: Anh không thích nói nhiều!

Jung Hoseok để Kwon Ami nằm xuống, còn mình thì ôm lấy Kwon Ami, tránh việc cô lại trốn đi làm việc

-Jung Hoseok: Mau ngủ đi!

-Kwon Ami: Anh buông em ra

-Jung Hoseok: Không buông, anh biết em sẽ trốn đi làm việc tiếp mà. Đừng lừa anh!

Kwon Ami bất lực, cô đành để mặc cho anh ôm mình

Khoảng 5p sau thì Kwon Ami đã ngủ say, Jung Hoseok kéo chăn lên đắp cho cô, rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô

-Jung Hoseok: Ngủ ngon, Ami!

~End chap 5~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net