Chapter 16: Gravity

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gravity - English
(n.) lực hấp dẫn

Warning
Jack sẽ cực kì kém sang.

"Cậu không chợp mắt tí à?"

Gã Đồ Tể nhìn qua lớp cửa kính trong suốt, nơi tên lính cáu kỉnh nãy giờ vẫn không chịu đánh giấc nào. Chẳng chút dò xét, Naib hoàn toàn yên vị ngồi bất động, dồn hết sự chú ý vào con đường trơn nhẵn ngoài kia. Cơ miệng dãn ra, Naib nở một nụ cười nhẹ hẫng, tưởng chừng chỉ một phút sơ sẩy, hắn đã lỡ mất khoảnh khắc ấy rồi.

Cười cái gì ấy nhỉ?

Jack nghĩ thầm, hắn gãi đầu cái nhẹ rồi tiếp tục vào việc cưỡi ngựa, ban nãy Naib đã hỏi liệu hắn có muốn đổi lượt để nghỉ ngơi hay không, Gã Đồ Tể một mực từ chối rất khéo. Hắn để ánh mắt của mình lướt trên từng vết thương của cậu trai nhỏ, trầy trụa chi chít khắp nơi, chất lỏng màu đỏ tươi bị cậu trai ẩu tả trây trét, ở hai cánh môi hồng như mộng chín vẫn còn dính chút máu.

A, cậu quên lau máu ở chỗ đó kìa...

Tiếng va chạm mạnh mẽ bỗng chốc vang lên inh ỏi, thợ xẻ giật bắn mình mém chút thì rơi mất dây cương, hắn bấn loạn quay lại phía sau lớp cửa kính trong suốt, để mắt đến cậu trai chưa bao giờ ngưng quậy phá đang đập cửa kịch liệt. Lính đánh thuê trong đầu không có khái niệm kiệt sức là gì, cậu ta bắt đầu lên cơn điên khùng rồi.

"Dừng lại đi Naib! Cậu muốn gì đây?"

Hắn đưa tay lên đầu rồi lắc ngoày ngoạy, đôi mày nhíu lại khổ sở. Đoạn đường hắn đi vẫn còn thuộc địa bàn khu rừng, trời bây giờ đã nhá nhem tối, chỉ còn đọng lại một mảng xanh trời nhạt nhẽo cùng bóng râm của bạt ngàn cổ thụ. Naib áp đôi gò má lên cửa kính, mặt nhăn nheo cau có vẫn không thôi đánh đập.

"Đưa tôi cầm dây cương cho."

"Không.", Gã Đồ Tể hiểu rõ, hắn quay phắt lại rồi tiếp tục giãy cho ngựa chạy nhanh hơn, Naib ở phía sau không có chỗ vịn liền ngã nhào ra băng ghế vải bọc rồi nằm sõng soài, "Ăn cho no nê bây giờ nổi cơn điên hả?"

"Tôi nghe hết đấy! Lẩm bẩm cái gì?"

Naib tặc lưỡi, vội vơ lấy chiếc gối bên cạnh đập thẳng vào lớp cửa kính, khiến cho Jack đồ tể không khỏi tật giật mình, vẫn cầm chắc dây cương, hắn hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, chẳng màng chi chửi rủa đáo để vì rằng đã bao giờ nó hiệu nghiệm đâu, vô ích hoàn toàn.

"Đồ đần, anh đang ngủ gật đấy!"

Mấy giây trước. Chỉ vỏn vẹn mấy giây thôi đã đủ để Naib nắm thóp tình hình hiện tại của Gã Đồ Tể, không cần nhìn toàn bộ khuôn mặt, cho dù hắn có giấu cảm xúc đằng sau lớp mặt nạ trắng vôi phiền phức ấy thì cậu vẫn biết hắn đã mệt lả sau cả ngày trời đi liên tiếp rồi.

"Ở yên một chút và đừng động đậy có được không thằng bướng bỉnh?", Jack tặc lưỡi, gào toáng lên để phía sau Naib nghe thấy rõ mồn một, bướng bỉnh thì đã làm sao, hắn có nói vậy cũng không ngăn được cậu.

"Chúa ơi, đưa tôi cầm dây cương một chốc đi."

Naib khoanh tay, hai mắt trợn lên nhìn chằm chằm tấm lưng vững chãi vẫn một mực không lay động, Jack thậm chí không thèm ngoái đầu mắng mỏ cậu, hắn vẫn cầm dây cương, lòng vững như tạc tượng rồi tập trung hết mức vào việc của bản thân. Bỗng dưng hình bóng của lính đánh thuê hóa thinh không.

"Yên nào."

Nhẹ hẫng. Lời nói của Jack nhỏ đến mức Naib phải áp sát tai mình lên cửa kính chỉ để nghe thấy, sóng âm của hắn tựa như một cành hoa nhài rơi xuống đất ướt vậy. Naib thôi không đập nữa, cậu buông hai tay xuống, trong tim bỗng có nắng nhen nhỏm vào. Chắc là... Yên tâm.

"Cậu mệt chưa?"

"Ừ rồi."

Naib co hai chân lại, để khuôn mặt gầy gò lâu ngày không chăm bẵm lên đầu gối, hai mắt tiều tụy vẫn đắm đuối quan sát tấm lưng kia. Cậu chồm người dậy, cũng chẳng biết bản thân bị cái gì, có thể là đầu óc đang lú lẩn do mấy tiếng rồi chưa chợp mắt. Naib lướt tay mình lên lớp cửa kính, nơi tấm lưng của hắn đang dựa vào, cậu nhẹ nhàng đo chiều dài đôi vai rộng lớn bằng gang tay, hàng mi khẽ rung động. Bầu không gian lại trở về im lặng, chẳng ai màng chêm thêm câu nói nào, một người với đôi mắt lim dim đã bắt đầu buồn ngủ, người thì vẫn nhẫn nại ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài mà lòng cứ bồn chồn mãi không yên được.

Tiếng lộc cộc kéo dài xuyên suốt nhiều tiếng đồng hồ, kì thực hắn đang buồn ngủ, thế mà vẫn kiên nhẫn đi tiếp được, trong khi có người không muốn ngủ vẫn bị bắt phải ngủ, thì có người muốn ngủ nhưng không được ngủ suốt mấy giờ liền. Naib chợt để ý khung cảnh bên ngoài không còn chuyển động nữa, mắt trố ra nhìn, có vẻ Jack chuẩn bị dừng chân ở nơi nào đó.

"Xuống đi, ta tới nơi rồi."

Chiếc cửa xe ngựa cồng kềnh mở ra, Naib nhảy xuống từ chiếc bậc mạ bạc, cái nón đưa thư vẫn bao trùm cả mái đầu nâu óng mượt, cậu đưa mắt lên nhìn khung cảnh trước mắt, trầm trồ kinh ngạc trong một chốc. Trước mắt cậu là cánh cổng vòm màu than đã mẻ, chất sơn cũ kĩ đã ngả màu từ lâu, hai bên nhấp nháy ánh đèn màu vàng chàm. Lối dẫn vào trải gạch trắng, xung quanh là vườn cây trơ trụi lá những ngày cuối đông. Gió buốt lạnh ngắt quấn lấy đôi chân trần, Naib ôm lấy mình chống lại với cái giá rét.

"Đây là đâu?"

"Là nhà nghỉ, đường đến trang viên còn dài, chúng ta ở tạm đây một đêm.", Jack đút tay vào túi quần, hơi thở hắt ra làn khí ấm nồng, bước chân cồm cộp vang đều đều đi trước, "Theo tôi nào."

Naib theo sau Jack, mắt vẫn nhìn chằm chằm tấm lưng kia không khỏi day dứt, từng bước một lên cầu thang sau khi đã nhận phòng, Naib cảm thấy trong lòng có thứ gì làm bứt rứt đến lạ. Hắn đút chìa khóa vào, vặn nhẹ nắm cửa rồi mở toang ra. Bên trong căn phòng trống trãi thoáng mát, bài trí không cầu kì, chỉ vỏn vẹn một chiếc tủ gỗ nhỏ, phía trên có lọ hoa hồng, chính giữa là chiếc giường lớn, có hai gối nằm hẳn là giường đôi.

"Anh đặt nhầm phòng rồi-"

"Không tôi thích nằm thế đấy."

Naib thở dài, cũng không tiện đôi co, hai mắt dịu xuống rồi nằm sải ra giường, đoạn ngửa cổ lên nhìn Jack, hắn đang loay hoay với lọ hoa hồng, Naib có để ý, hắn rất thích mùi hoa hồng, cũng là lý do vì sao chiếc gậy vác sau lưng quần của hắn có đính một nhành hoa.

"Tôi đi tắm một lát, cậu ngủ trước đi."

"Cảm ơn.", Naib nhìn trần nhà, chốc lại liên tưởng thêm một câu nói, "Mà này..."

"Lại gì nữa?"

"Anh vất vả rồi."

Naib nói một câu khiến Jack trở về bất động, đằng sau chiếc mặt nạ ấy bỗng nhiên bất thường. Hắn nhìn chằm chằm lính đánh thuê một hồi lâu khiến cậu còn cảm thấy khó hiểu, sau đó chỉ vội gật đầu rồi bước vào phòng tắm, trước đó còn không quên nói hai tiếng cảm ơn.

Tiếng nước chảy xối xả, cựa quậy trong dòng chảy ấm nồng, Gã Đồ Tể từ tốn giương đôi tay lên, mặc cho dòng thủy trong suốt như pha lê trào xen kẽ những ngón tay dài mảnh khảnh. Mái tóc đen nhánh kèm với ánh đèn lập lòe trong phòng tắm làm màu tóc của hắn trở thành xám tro, đôi mắt đỏ lòe đục ngầu, Jack đang bận tâm về vấn đề mà chính hắn cũng chẳng rõ.

Hắn ngửa cổ, đối diện với vòi sen cùng hàng ngàn giọt nước liên tục chảy xuông, rơi vào khoang miệng hắn, chạy dọc xuống yết hầu rồi đến vòm ngực rộng lớn. Sự ấm nồng hòa cùng cơ thể hắn, cho hắn nhận thức được quả tim mình đang đập.

Tôi không ngừng điên được, Naib à...

Hắn có cảm giác phía bên dưới trở nên cương cứng, hạ bộ đang dần tê liệt. Jack cố gắng giấu mình khỏi cảm xúc chết bầm, nhưng khi ở một mình, hắn muốn được rên rỉ ậm ừ. Tưởng tượng trước mắt hắn là lính đánh thuê, đôi tay hắn vô thức chạm nhẹ lên quy đầu của bản thân, mồ hôi còn rịn trên trán, hai mắt khép lại và cuống họng không ngừng phát ra âm thanh dâm đãng.

Jack không miễn cưỡng, tự sục bản thân bằng đôi tay gầy và dài, nhiệt độ cơ thể tăng cao, xoa tròn hai tiểu cầu phía dưới, mắt trợn ngược vì thỏa mãn đến đỉnh điểm, ngón cái và ngón trỏ đồng loạt tự mơn trớn quy đầu, hắn bất giác rên rỉ. Không kiềm lại được, cả lòng bàn tay hắn tăng tốc, thân cự vật cứng hơn thiết trụ, hắn tự mình ấn nhẹ lỗ nhỏ kích thích tuyến tiền liệt của bản thân.

Tiếp tục thở gấp, làn hơi của hắn hòa cùng dòng chảy xối xả, kích thích hai bên hông buộc phải tự nhấp. Hắn rên rỉ, tay còn lại vặn vòi nước chảy mạnh hơn. Nghiến hàm răng rồi luân chuyển bàn tay từ thân cự vật lên đến quy đầu, thúc ngày một nhanh khiến cả cơ thể hắn trở nên xiêu vẹo.

"N-Naib, sướng quá... Haa- aah"

Jack tự nắm chặt, rồi lại thả lỏng đầu côn thịt, hai mắt trở nên vô hồn, thư thái khép mình lại rồi tận hưởng cảm giác sung sướng, tay hắn luân chuyển lên xuống, vuốt thật nhanh. Đoạn không cưỡng lại nổi, hắn dùng cả hai tay để sục, tay trái thi thoảng lại vẽ xoáy hai hòn bi, tay phải liên tục cọ sát quy đầu rồi rên rỉ. Hắn cong mình trong cơn đê mê bản thân mang lại, trong đầu chỉ vỏn vẹn hình ảnh một người.

Hắn gầm lên, dòng chất trắng đục nhầy nhụa bắn ra tung tóe lên thành tường sớm đã bị gột sạch bởi nước trong vắt. Hắn hít sâu, điều hòa dần hơi thở rồi mở mắt nhìn dòng nước vẫn đang chảy đều đều xuống cơ thể.

"Tôi hiểu anh quá mà."

Jack giật bắn mình, chiếc mặt nạ vẫn còn chưa kịp đeo lên. Hắn quay phắt sang cậu trai nhỏ với mái tóc nâu sữa vẫn đang vịn thành cửa nhìn trọn cơ thể hắn với vẻ mặt ngán ngẩm. Naib khẽ cau mày, thở dài rồi lắc đầu ngoày ngoạy.

"Cậu... cậu"

"Không sao, tôi không có nói ai đâu?"

Lính đánh thuê có vẻ bị hớp hồn một chút. Lần đầu tiên cậu thấy được khuôn mặt trực diện của hắn lại là ở trong một tình trạng đáng xấu hổ. Tuy vậy không thể không công nhận hắn thật sự đẹp, đôi mắt cong nhếch lên tựa cáo, làn da trắng hồng mẫn cảm, mái tóc màu đen xám cùng sóng mũi thẳng tắp... Nếu nói toẹt ra, thì có lẽ khá gợi tình.

"Cơ mà...", Naib hất chân trước sau ra dáng một thằng nhóc con tò mò tinh nghịch, "Anh vẫn còn dựng đứng kìa."

"Không, làm quái gì có!", Jack hoàn toàn đỏ mặt, hắn đang bị chọc tức, nhưng thú thật cảm giác người hắn liên tưởng bỗng nhiên xuất hiện chỉ làm hắn hứng tình hơn mà thôi. Cự vật hắn thẳng tắp, thậm chí không thèm nghe lời chủ.

"Đói rồi nhỉ? Trông anh thèm thuồng thế mà..."

"Cậu tính làm gì?..."

Naib bước vào phòng tắm, mặc kệ chiếc áo sơ mi nhanh chóng ướt đẫm, để lộ ra nước da trắng hơn tuyết cùng cơ bụng mờ ảo không rõ cũng không thực. Hai hòn ngọc của cậu cũng đang cương lên, quả thật sức hút của Gã Đồ Tể không thể chê vào đâu được. Jack không kịp định hình đã chứng kiến được cảnh tượng cậu trai ngồi thụp xuống, đôi mắt chứa đầy ái dục trợn lên nhìn hắn, khuôn mặt bầu bĩnh nuột nà chỉ muốn đè ra thịt đến no.

Đôi môi mọng chạm nhẹ lên thân côn thịt đã đủ làm Jack phải cong người, hắn nghiến răng, mặt đỏ tấy cố gượng tiếng rên. Naib đưa cuống lưỡi của bản thân lên, từ từ chà sát quy đầu vào cổ họng, rất nhẹ nhàng mà thục sâu vào miệng. Chiếc lưỡi chiếm trọn thân dương vật, đến mức quy đầu muốn xé nát khoang họng cậu.

"Hnn— Naib... nhanh hơn chút nữa..."

"Quý ngài hứng tình, đâu phải muốn là được?"

Lưỡi xoáy tròn quy đầu tăng thêm sự kích thích, Naib vội cắn lấy thân côn thịt khiến Jack không cưỡng được cơn sướng, lập tức gồng tay đập thẳng vào tường, mắt trợn lên thỏa mãn. Nhìn bạn tình phía dưới hì hục mút lấy mút để, hắn cố gắng kìm hãm dục vọng để Naib chủ động, vì hắn thoắt nghĩ hình ảnh này đáng để xem hơn. Động tác lính đánh thuê khá vụng về, lâu lâu lại lấy khí, phả làn hơi nóng hổi khiến côn vật Jack càng ngày càng dựng đứng. Hắn thỏa mãn ậm ự, không quên xoa đầu cậu trai nhỏ đang phục vụ hắn.

"Ngoan lắm. Aaa... hah—Naib, sục tôi tiếp nào..."

"Muốn ra rồi hả?...", Naib thở hồng hộc, hai gò má đã đỏ ửng, đôi mắt xanh trong vắt trở nên đục ngầu, nước dãi của cậu nhuốm đầy toàn bộ côn vật hắn, sục nãy giờ cũng chừng năm phút hơn rồi.

"Đâu nhanh vậy..."

"Thế này thì sao?"

Naib lí nhí, phả làn hơi nóng hổi vào vành tai hắn khiến nó đỏ bừng, hai vai trùng xuống, vịn lấy cả người Gã Đồ Tể bắt hắn phải ngồi lên chiếc ghế nhựa nhỏ để trong góc phòng tắm. Cả thân hình cao lềnh khềnh hạ trọng lực, lẳng lặng ngồi, để yên cho cậu trai kia chủ động, trong khi miệng vẫn cười khay khẩy.

"Hôm nay cậu hưng phấn thế?"

"Trả ơn.", Naib nhìn hắn, trong lòng có chút bân khuân nhẹ, gương mặt nhàn nhã và miệng tiện đáp lại, "Cảm ơn có lẽ chưa đủ."

Naib giơ đôi chân trần, hai con ngươi sắc lục bảo tia chằm chằm hạ bộ người đối diện đang nhếch mép đểu cáng. Phải chi đêm nào cũng trả ơn như vậy, thì Jack cho chết cũng chịu, hắn cảm thấy ấm lòng... Ấm lòng thôi chưa đủ, là si tình đến mức lúc nào trong đầu cũng chỉ có lính đánh thuê.

"Anh ra lâu quá đấy, làm thế này mới được."

"Tôi cứ tưởng là lính thuê thì có sức kiên nhẫn ghê lắm?", Jack cười nhạt, hạ tầm nhìn xuống thằng nhỏ cứng ngắc vẫn đang chờ đợi cảm giác được sung sướng, sau đó nhướn mày nhìn lên khuôn mặt đỏ như gấc của Naib. Hắn biết cậu không trụ được lâu đâu, "Cậu có ý định gì đây?"

Naib tặc lưỡi một cái, hàng mi rụp xuống, đôi môi cong lên dụ hoặc, cổ áo đã trễ đến ngang vai, lộ ra khúc xương quai xanh đầy gợi cảm, "Xoa nó bằng chân."

Từ từ áp sát lòng bàn chân lên thân thứ nam tính đang trươn cứng, Naib cảm nhận được kích thước ấy đang dần to ra, nhấp nó lên xuống thật nhẹ nhàng để tăng độ kích thích, cậu cảm nhận được Gã Đồ Tể đang hưởng thụ, hắn ngửa cổ ra, nuốt nước bọt rồi hướng ánh nhìn về lính đánh thuê bằng nửa con mắt, vừa rên rỉ vừa thích thú đến lạ. Trông khuôn mặt trắng sữa đang đỏ ửng, vài thớ tóc tựa nàng thơ ướt đẫm rũ xuống hai bên gò má, mồ hôi đổ nhễ nhại trong làn nước, như thể một yêu tinh vậy.

"Nhìn cậu cứ như điếm của tôi ấy... Hahah—"

"Mẹ kiếp.", Naib cắn môi, bàn chân luân động nhanh hơn, lợi dụng quy đầu vẫn còn trắng tinh, dư chút chất nhầy mới bắn ra đợt đầu bôi trơn toàn bộ thân cự vật, cậu chửi rủa, mắt nheo lại đe dọa, "Anh đừng tưởng tôi phục vụ anh là anh có quyền nghĩ bậy bạ."

Nương theo cây hàng to tướng chốc lại nổi gân xanh khiến Naib rợn gáy, Jack vẫn nhắm mắt ậm ừ, lâu lâu lại không quên nhìn lấy cậu trai nhỏ. Không biết lính đánh thuê học được kĩ thuật từ đâu, nhưng thú thật nó còn tuyệt hơn cả những đứa gái bao ngoài quán bar hạng sang ở Anh Quốc. Mu bàn chân ướm trọn lên quy đầu, tinh nghịch khậy lỗ nhỏ còn nhớp nháp chút ít chất nhầy, gót chân nhanh nhẹn nắm thóp hai hòn bi, đột nhiên ấn sâu vào khiến Jack cũng phải rên rỉ vì cơn sướng không lường trước.

"Aa- Hah... Cậu còn đỉnh hơn cả mấy ả điếm", Jack nhếch môi tinh nghịch, dở trò trêu chọc cậu trai vẫn đang cau có phía trên, hắn dùng tay vén lọn tóc ngắn xuề xòa của Naib lên vành tai, sau đó mơn trớn đến bầu ngực đang ưỡn cong, xoa xoa đầu vú rồi nhéo một cái rõ đau, "Nhìn mấy vết thương của cậu, chỉ muốn đánh thêm thôi."

"Sướng quá hóa điên hả?", Naib thở dài.

"Này, sục của tôi được không?"

"Mới làm mà, mệt chết được, đừng có hòng.", Naib hít sâu, chân nhấn mạnh xuống khiến Jack bất ngờ không cưỡng lại được tiếng rên, hai chân hắn dang rộng, thân cự vật càng ngày càng nóng, được bôi trơn bởi nước, thân nhớp nháp vẫn đọng chút sữa nóng chảy dọc trên thân côn thịt khiến Naib cứ bị cuốn hút, nhưng cái cảm giác sục liên tục ấy cứ thật đáng kinh tởm.

"Cái này là lệnh. Sục đi trước khi tôi bắt cậu."

"Anh nghĩ anh là ai mà dám-"

Giọng nói bị đứt quãng, trước khi Naib kịp hoàn thành câu nói. Năm ngón tay mạnh bạo bấu lấy đôi gò má cậu, nền sàn ẩm ướt khiến cậu mất thăng bằng trượt vào lòng hắn, hai đầu gối khụy xuống đau điếng, mắt cậu đối diện với quy đầu cứng ngắc, dựng thẳng tắp, ngay lập tức cắm sâu vào trong cổ họng lính đánh thuê, Naib bất ngờ vùng vẫy nhưng bất thành, khóe mắt trực trào nước, đôi môi bặm chặt lấy thân côn vật, hai tiểu cầu ặp thẳng vào sóng mũi cậu.

Gã Đồ Tể bắt đầu nhấp, hông di chuyển theo nhịp, mặc kệ lính đánh thuê đập liên tục vào chân hắn, gương mặt đẹp như tạc tượng kia vẫn trong cơn đê mê của biển tình mà thục từng đợt như vũ bão vào sâu trong cuống họng. Quy đầu chạm vào amidan khiến Naib rít người, ưỡn cong ngực rồi tự xoa đầu ti của bản thân để kìm lại sự kích thích. Jack tăng tốc đến mức đỉnh điểm, ấn sâu vào đầu lưỡi, quy đầu xuất ra dòng dịch trắng ồ ạt, bao trọn cả khoang miệng Naib. Hắn không rút ra, để vị đắng tràn về chiếm trọn vị giác lính đánh thuê, Naib cau mày, hai mắt đỏ ngầu nheo lại như sắp khóc than.

"Đắng quá, tên biến thái..."

"Cậu hỏi tôi là ai hả?", Jack nắm lấy mái tóc nâu mượt ướt sũng, bắt cậu lính phải nhìn trực diện hắn trong tình trạng người đã lả vì mệt, "Đêm nay, tôi là bố cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net