Chapter 9: Sin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đắm chìm trong nỗi loạn lạc, lính đánh thuê bị hớp hết dưỡng khí từ tinh thần lẫn thể xác, gương mặt trắng ngần giờ trở nên đỏ tấy, miễn cưỡng lắm, cậu biết rõ hắn đang tính toán gì, Jack Đồ Tể có thần kinh không được ổn định, không chỉ riêng mình hắn, tất cả những người tham gia trò chơi này đều phải trải qua muôn trùng nỗi đau. Bản thân Naib Subedar cũng là nạn nhân của cuộc sống này.

Jack từ tốn chạm hai cánh môi của mình lên chiếc cổ bạch tuyết kia, một cách chậm chạp, hắn nghiến hai hàm răng thèm thuồng bọng thịt, để lại chi chít những dấu màu máu thoắt ẩn thoắt hiện trên làn da nhạy cảm ấy. Lần đầu tiên hắn cảm thấy tim mình như nứt vỡ, hắn biết điều mình đang làm là sai trái, tựa như cắn phải trái cấm của Adam và Eva, hắn chẳng còn run sợ trước thành kiến của chúa trời nữa. Cứ thế mà tiến tới thôi.

Phải, tại sao một kẻ sát nhân đã ra tay giết hàng loạt sinh mạng phải sợ hãi trước việc này? Tại sao nhân cách của hắn phải ràng buộc không cho phép bản thân làm tình với người mà hắn say dại? Tại sao một gã đã từng gieo rắc tội lỗi như kẻ thù của hàng loạt người ở phố Whitechapel lại phải cấm cản bản thân trước việc ăn thịt con mồi?

"Bố khỉ, cứ nghĩ về việc đấy làm của tôi cứng lên rồi..."

Jack thở dài, móng vuốt sắc nhọn của hắn chậm rải lướt trên bộ áo mỏng dánh của lính đánh thuê, mồ hôi của cậu trai dưới hắn đang nhỏ giọt, đọng lại trên chiếc vuốt dài ngoằng, dãy cúc cứ đồng loạt bung ra từng đợt bởi cái sắc bén mà hắn đem lại.

Naib thở gấp, cả người cậu giật điếng lên. Cậu không nghĩ đến việc rồi một ngày bản thân phải chịu đựng thứ trò chơi tiêu khiển này. Cậu vùng vẫy, mặc kệ cả cơ thể đang sốt bừng bừng, giọng rên hoan lạc cứ liên tục rít lên.

"Đừng..."

Naib cảm nhận được thứ nước bọt từ chiếc lưỡi của hắn cứ mơn trớn nơi xương quai xanh cậu, sợ hãi cái cảm giác nó sẽ từ từ lướt xuống, cậu nhắm chặt hai mắt dẫu thị giác bị che khuất sau lớp vải mềm. Và chính xác những gì cậu nghĩ, Jack tinh nghịch mò mẫm tới hai viên ngọc ửng hồng đang căng cứng, vòm ngực phập phồng lên xuống làm hắn như bị mê hoặc.

"Anh dừng lại... Dừng lại đi-"

Giọng nói ngay lập tức bị đứt quãng, cả cơ thể lính đánh thuê quắn quéo hết lại, hai chân quặp chạm vào vùng bụng, mắt cậu sắp rơm rớm rồi, chiếc lưỡi kia đang dò xét hai cặp vú nõn nà kia, cứ liên tục xoáy tròn nơi đầu ti làm cậu chẳng thể cưỡng lại được. Jack liên tục trêu ngươi cậu bằng nhiều lần cắn bên bầu ngực trái.

"Mới khai vị thôi mà, có cần phải ngon đến vậy không, em yêu?"

"Đồ điên, thằng nào là em yêu của anh?!"

Jack nhướn mày, chẳng ngờ được bị hành hạ đến sướng tê dại như vậy mà cậu trai nhỏ vẫn một mực bêu rếu hắn được. Hắn cười nhếch, đôi vuốt sắc lạnh lẳng lặng chà sát đầu ti bên phải, rất uyển chuyển và phong độ, hắn ấn nhẹ hai viên thịt đến mức rỉ máu. Jack hăng say nhìn ngắm chút máu cứ liên tục trào ra từ ngực lính đánh thuê, không kiềm được mình mà liếm lấy đôi móng vuốt sắt vừa nhuốm dòng máu ấy.

"Khốn nạn...ahh, muốn chết quách đi cho rồi."

"Muốn chết hay là muốn 'được chết'? Miệng thì chửi hay lắm, thế mà cưng vẫn rên rỉ đấy thôi?"

Naib tức giận, như bị xúc phạm lòng tự trọng, cậu dùng hết sức lực, cùi chỏ phía tay phải vung lên lấy lực, quật vào hốc má hắn một cú đau điếng. Lính đánh thuê nghiến chặt răng, đôi mày nhíu lại đầy thách thức, cậu chán ngắt lắm rồi đấy, nếu không được chết thì cũng trù cho Gã Đồ Tể chết sớm cho rồi. Jack chạm lấy phía hốc má vừa bị đánh cho sưng húp kia, mắt bắt đầu trở nên đục màu, nhìn chỉ bằng một nửa con ngươi, hai hàm răng hắn va lạch cạch, rồi vung đôi vuốt đâm thẳng vào thành giường, hắn nuốt nước bọt, cúi rập người xuống, phà làn hơi lạnh từ cõi chết vào đôi tai ai kia.

"Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt?"

Hắn đẩy mạnh thân hình cứng cỏi giờ đây mềm nhũn như người không xương, mặc kệ cho lính đánh thuê bị ngã nhào xuống nền đất lạnh tê buốt như kim đâm nghìn nhát, hắn quấn sợi dây thừng vào cổ tay cậu, sau đó cột chặt vào thành tủ gần đó. Naib lết hết cỡ về phía sau, rồi cảm nhận đau đó bàn tay với da thịt đã chết cặn của Gã Đồ Tể đang bấu lấy chiếc cằm cậu, bắt cậu đối mặt với hắn trong tầm nhìn tối mịt mù. Cả bộ quần áo của cậu trước còn mới toanh tươm giờ đã rách rưới cũ kĩ, chẳng khác nào một người trần truồng với lác đác vài mảnh vải che thân.

Cậu nghe thấy tiếng mở khóa xèn xẹt, rồi thứ ấm nồng nào đó chạm vào khuôn mặt cậu, Naib run sợ, cậu không hề biết vật đó chính xác là gì, chỉ biết rằng nó rất lớn, nóng hổi hơn cả thân nhiệt đang sốt hừng hực của cậu. Thứ cạ cứng ấy cứ liên tục đập vào gò má cậu, Naib cảm nhận rõ phần thịt trơn tru ấy nhơm nhớp những thứ chất dịch dị hoặc.

"Cái gì đây..."

"Thằng nhỏ của tôi."

Jack không ngần ngại cất lời, mặc kệ cho Naib chưa kịp tiêu hóa hết lời nói của hắn, một nhịp kim giây, hắn đút thẳng côn vật vào sâu bên trong khoang miệng cậu, Naib như hóa thinh không, hai mắt trực trào nước, cự vật lớn bao trùm cả cổ họng cậu, chạm tới tận amidan. Hai đồng tử Naib trợn lên, đục ngầu, chiếc cổ trắng xóa đỏ tấy vì từng đợt thúc như vũ bão, cậu sợ hãi, thật sự muốn nổi da gà, hai đôi ngọc của cậu cương cứng, phía dưới đũng quần ướt nhẹp. Hắn túm lấy mái tóc của cậu, một cách thô bạo, bắt cậu theo đà của hắn, mút nhanh hơn, Jack muốn Naib làm hắn sướng hơn nữa. Hắn bất giác rên rỉ, hòa cùng tiếng ậm ừ miễn cưỡng của Naib làm hắn muốn nữa.

Tuyến tinh hoàn như chạm đến mức đỉnh điểm, đồng loạt xuất ra thứ chất trắng nhớt nhờn sặc mùi bẩn thỉu, Naib nheo mày, hai cánh môi như nứt rời, khó chịu lắm, nhưng đầu cậu như tê dại, cậu biết rằng mình đang bị đùa cợt quá mức nhưng chẳng hiểu sao không thể chống cự, và cũng không muốn chống cự. Jack không rút ra vội, đợi cự vật xuất hết ra vẫn một mực dồn nén nó ở bên trong khoang miệng, buộc tên lính đánh thuê nhỏ bé phải nuốt hết đống chất nhầy bần tiện kia vào họng.

"Mẹ kiếp... Cái quái gì đang xảy ra vậy?!"

Naib trợn con ngươi màu lục bảo lên nhìn hắn, miệng vẫn còn đọng lại vài dòng tinh dịch dơ dáy từ Jack, cậu không chịu nổi việc hắn xem cậu như một con búp bê tình dục. Lính đánh thuê cố gắng nhổ hết thứ bần tiện ra, ho sù sụ mấy đợt liền.

"Nuốt rồi thì có đằng trời mới nhả ra được."

"Thằng chết bầm!", Naib nghiến răng cành cạch, đôi tay sưng đỏ tấy ra sức vùng vẫy.

Jack khập khiễng đến chiếc hộc tủ, lôi ra từ bên trong sợi roi dây bằng da, vẫy vù vù trong cái gió lộng, hắn cười khẩy, nhìn tên lính đánh thuê đã kiệt sức mà nằm sải ra nền đất lạnh cóng. Hắn quật thẳng vào bờ mông trắng ngần chưa có vết thương tích nào, khiến Naib giật điếng người mà chổng lên một cách gượng gạo, dâm thủy hòa lẫn cùng mồ hôi chảy dọc xuống từ hai bên bọng thịt xuống đôi chân trần, cậu thở hồng hộc, nước mắt chảy như suối.

"Chưa vào món chính mà? Cục cưng muốn chết lắm mà nhỉ?", Jack ngâm nga vài câu hát bân quơ, lưỡi liếm sạch tất thảy vị ngọt ở khóe môi, "Là cậu tự muốn điều này, muỗng nĩa tôi không thiếu, muốn là có thể ăn được ngay."

"Thôi thì, mình vào phần chính luôn nhé?"

Hắn chạm chạp hôn lên hai bọng thịt của cậu, chiếc lưỡi mon men đến nơi sâu nhất của lính đánh thuê, hắn mỉm cười, đôi mắt màu đỏ ngầu nhìn ngắm chiếc lỗ hồng hào đằng sau hai bọng thịt đầy hấp dẫn. Jack lẳng lặng khám phá con đường mụ mẫm, dùng lưỡi cắn xé hết bên trong hang động nhỏ. Vị này ngọt ngào quá đỗi, đến mức phía bên dưới hắn chẳng thể cưỡng lại được.

Uống hết tất thảy mọi thứ của cậu trai nhỏ, hắn xơi toàn bộ những gì còn sót lại, nhìn ngắm gương mặt mĩ miều trông thật khiêu gợi khiến dị vật của hắn lại đột nhiên dựng đứng, một cách nhanh nhạy tựa chuyến tàu tốc hành, hắn đâm thẳng vào chiếc lỗ nhỏ, khiến nó không chịu được mà rỉ máu.

"Ahh...hah... đau quá. Jack, tôi không chịu được!"

"Không chịu cũng phải chịu."

Guồng thịt phía trong chặt cứng đến mức khiến cự vật của hắn muốn mẻ làm đôi, ăn lấy toàn bộ thằng nhỏ của hắn, Naib làm Jack sướng dại người, khép đôi ngươi lại tận hưởng, hắn không chịu thua sức khít ấy, bèn đâm sâu hơn vào trong. Cho đến khi lính đánh thuê phải chịu thua cuộc, nới lỏng toàn bộ con đường bên trong, chất dịch nhày nhụa không ngừng chảy xuôi, cậu chỉ còn tâm trí để rên rỉ. Hai mắt giàn giụa nước mắt. Naib ghét cay ghét đắng cảm giác này...

Từng đợt thúc mạnh và rất sâu, sục thẳng vào bên trong điểm tận cùng của guồng thịt, Jack cứ tiếp tục tăng dần tốc độ, mặc kệ cậu trai không ngừng rên rỉ, hắn liền tục ép chặt bờ mông cậu, thúc thật nhanh. Cho đến khi Naib kiệt quệ, hắn mới trút hết nỗi lòng của bản thân vào sâu bên trong cậu.

Điều đó, làm Naib như đánh mất lòng tự trọng vậy.

"Chết rồi phải chứ? Tôi bảo rồi, muốn chết rất dễ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net