Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Naib đi học, Jack về nhà rồi tự nhốt mình trong phòng làm việc suốt mấy giờ đồng hồ. Mỗi tuần tổng cộng anh dạy mười bốn tiết, được hai ngày nghỉ ngơi ở nhà cũng chẳng yên thân. Giáo án thật nhiều, bài tập cho sinh viên cũng thật nhiều,... thời gian đi ăn tối cũng không có. Cứ cắm cúi bên chiếc máy tính, khi ngẩng mặt nhìn đồng hồ đã sáu giờ ba mươi tối.

Anh đi tắm một lúc, sau đó qua loa nấu vài món ăn đơn giản rồi xem ti vi như mọi ngày.

Tám giờ hơn, điện thoại anh đổ chuông, Naib video call với anh. Anh mỉm cười, sau đó nghe máy, đưa điện thoại sát gần gương mặt điển trai của mình.

"Anh, tối vui vẻ."

"Buổi tối vui vẻ, Naib."

Naib cười cười rồi dụi mũi, hệt như chú mèo con đang liếm mép. Naib trỏ vào màn hình điện thoại.

"Anh không đeo kính thật đẹp trai."

"Vậy lúc anh đeo kính là không đẹp hả?"

"Không có, nhưng tháo kính ra vẫn đẹp hơn."

Cậu từ từ đặt điện thoại lên giá đỡ, xoay một vòng, tay phải mân mê lấy chiếc vòng cổ có chuông, bên tay trái có mang một đôi găng tay mèo, trên tóc còn cài một chiếc tai mèo xanh nho nhỏ . Đôi chân thon dài hiện rõ qua chiếc quần trắng bó sát. Nếu đoán không lầm, cậu đang mặc costume Cheshire Cat.

"Thế nào? Có xinh hay không?"

"Có."

Jack liếm môi cười tà.

"Nhìn em thật ngon."

"Bộ dáng ngon lành này lúc trước em muốn share lên livestream. Nhưng hiện giờ em đã có người yêu, em muốn dành riêng cho người em yêu nhất."

"Em thật ngoan, anh muốn bắt cóc em quá đi mất."

"Em đang ở nhà, mau đến bắt cóc em đi."

Jack nghe thấy thế liền dập máy. Anh tức tốc thay một bộ quần áo lịch lãm, phóng nhanh ra cửa hàng hoa mua một bó hoa hồng thơm ngát. Trên đường đi Jack không quên tạt qua một tiệm bánh ngọt mà mua cho cậu một ít cupcake. Anh muốn chiếm lấy tình yêu của cậu như thế đấy.

Khi đến căn chung cư của cậu, anh không cần nhấn chuông thì đã thấy chủ nhân của căn hộ đứng trước cửa, xinh đẹp mỉm cười.

"Em biết là anh sẽ đến mà."

Jack ôm chầm lấy Naib, trao cho cậu một nụ hôn lên tóc. Sau đó, anh đặt lên tay cậu bó hoa và hộp bánh mà anh vừa mua lúc nãy.

"Hoa và bánh ngọt cho em. Hi vọng em sẽ thích."

"Em rất thích."

Naib vội vàng đi cất bánh và hoa rồi trở lại trước cửa nhà. Cậu trở lại, chưa kịp làm gì thì Jack đã kéo tay cậu đi. Cậu có hơi sốt sắng, hỏi.

"Anh muốn làm gì nữa đây?"

"Như anh đã nói, anh đang bắt cóc em."

Cậu nhìn anh rồi bật cười, cảm thấy sao mà người này lại trẻ con quá. Dừng lại khoảng năm giây, cậu lại hỏi.

"Chúng ta sẽ đi đâu đây?"

"Bất cứ nơi nào làm em dễ chịu."

Cứ như thế, hai người rời khỏi trung tâm thành phố xa hoa lộng lẫy, vô lo mà tiến đến một vùng ngoại ô lộng gió trong đêm.

Anh chở cậu đến trước một nhà thờ nhỏ, để cậu tựa lên vai, anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cậu và nói.

"Sau này, anh muốn chúng ta sẽ kết hôn ở đây. Anh muốn dắt tay em vào lễ đường."

"..."

"Em sẽ mặc tuxedo màu trắng, sẽ đội trên đầu một vòng hoa đẹp đẽ."

"..."

"Anh sẽ trao cho em một chiếc nhẫn sapphire đẹp nhất trên đời."

"..."

Mỗi câu nói của Jack, cậu đều không trả lời, cậu tựa vào vai anh, để anh vuốt ve. Cậu cảm động, cậu đang khóc. Những người nói yêu cậu trước đây đều chưa nói những lời này, họ thực chất chỉ xem cậu là một món đồ chơi mà không thực lòng. Cậu hiện giờ đang đắm chìm trong tình yêu thực thụ, một loại tình cảm thiêng liêng không chứa bất kì sự dối trá nào, đây mới xứng đáng được gọi là tình yêu.

Riêng về Jack, anh đã trải qua hai mối tình không hoàn hảo, nhưng anh và những người ấy đều chia tay trong êm đẹp. Anh nghĩ mình đã không tin vào tình yêu cho đến khi anh gặp Naib, cậu cho anh thấy vẻ đẹp của tuổi trẻ, sự đáng yêu ngọt ngào và một tình yêu nồng cháy.

Dù cả hai cảm mến nhau chưa lâu, nhưng hình thành trong xúc cảm của họ đã có một phần tình cảm dành cho đối phương.

"Em không cần nhẫn sapphire đâu..."

Naib đặt ngón cái và ngón trỏ lên một khoảng không như đang giữ lấy một chiếc nhẫn. Cậu từ từ nắm lấy tay phải Jack và đặt lên ngón áp út của anh.

"Đây là chiếc nhẫn chứa đựng tình cảm mà em dành cho anh. Em chỉ muốn nói rằng, em yêu anh rất nhiều."

Rồi cậu quấn lấy chiếc lưỡi mềm ngọt của anh, dây dưa trong nụ hôn tình ái. Trên khoé mi của hai người đã tồn đọng vài giọt lệ, họ không khóc vì đau buồn, họ khóc vì hạnh phúc.

"Anh cũng rất yêu em."

Jack bắt chước lại hành động đeo nhẫn của Naib, sau đó lại trịnh trọng hôn vào đôi tay của cậu, hôn từ bàn tay xuống lòng bàn tay ấm áp. Anh ngẩn mặt lên, dòng lệ hạnh phúc tuôn trào.

"Làm "chồng" của anh nhé!"

"Em nguyện ý."

Hai người ôm lấy nhau trong đêm lạnh buốt, trao cho nhau hơi ấm của tình yêu ngọt ngào...

_End chương 8, hoàn_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net