Chap 29. Thoáng Nghĩ Đã Đau Lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời cũng sắp tối rồi mà nàng còn nhất quyết đi như vậy. Cô ngồi xuống thở dài một hơi, nén nước mắt lại. Năm đó cô thất bại trong việc khởi nghiệp cũng không suy sụp bằng bây giờ. Nếu nghĩ kĩ lại thời gian trước đây, cô ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt cuộc sống vẫn trầm ổn trôi qua











Từ lúc quen nàng mới bắt đầu có nhiều khởi sắc hơn. Cô biết mình yêu nàng ra sao cũng biết được mình đang ghen lên như thế nào rồi. Bước dần dần lại phía tủ, tìm một chiếc hộp nhỏ, lấy ra một điếu thuốc thơm. Cô bước ra ban công, đứng đó hút từng hơi thuốc rồi phả khói ra theo làn gió. Thật ra cô cũng có hút thuốc nhưng chỉ dành những lúc áp lực mệt mỏi, bây giờ không có nàng thôi thì cứ hút vậy. Cô đang rất rối rắm, không biết phải làm thế nào










Lúc nãy có vẻ cô hơi nặng lời với nàng rồi thì phải. Lỗi là do cô đã ghen tuông rồi làm lớn chuyện chứ bé con của cô không hề sai. Em ấy chỉ đang kể về người em ấy yêu thích thôi mà, sao cô phải tức giận chứ. Chỉ là khen người khác như vậy, còn cô thì sao












Tim cô thật sự đau nhói khi cứ nghe nàng nhắc đến người bạn đó. Chắc hẳn lúc nãy nàng đã giận lắm nhỉ, dù người đang tổn thương là cô nhưng cô vẫn nghĩ cho nàng nhiều hơn. Trời bắt đầu mưa rồi, cô liền đi vào nhà tìm áo khoác. Thôi thì đi tìm nàng vậy, lúc nãy nàng không mang ô theo lỡ ướt thì phải làm sao











Vừa bước ra khỏi phòng còn loay hoay mang giày ngoài cửa. Cô phát hiện phòng kế bên cửa đóng không chặt, mà rõ ràng phòng này đâu ai ở đâu, dành cho khách mà. Bước tới mở cửa phòng đó ra, cô thở phào nhẹ nhõm. Thì ra nàng đang nằm co ro ở đây vậy nàng không đi với bạn sao














Bước nhẹ nhàng đến chỗ nàng, khóc nhiều lắm sao mà mắt sưng hết cả rồi. Cô thấy có lỗi quá, phải chi đừng la nàng, bây giờ nhìn nàng như vậy chỉ khiến cô đau lòng thêm thôi. Nhân lúc nàng còn ngủ, cô nhẹ nhàng bế nàng về phòng mình. Khi về phòng cô liền đặt nàng xuống rồi ôm lấy nàng












Từ lúc cô bế đi là nàng đã tỉnh lại rồi. Đến bây giờ nàng vẫn chưa biết mình sai ở đâu, trong suy nghĩ của nàng cô mới là người sai còn nàng chẳng có lỗi gì cả. Nàng mới là người giận cô, nghĩ vậy nàng liền gỡ tay cô ra khỏi người mình. Nằm nhích ra xa cô một khoảng, điều này làm cho cô càng thêm đau lòng












"Bé, chị xin lỗi. Chị sẽ không như vậy nữa" cô nói xong thì tiếp tục ôm nàng












"Bây giờ em không muốn nghe gì cả"












"Chị xin lỗi, là chị không đúng khi đã lớn tiếng với bé. Chị biết mình sai rồi, đừng lạnh nhạt như vậy, chị không chịu được" cô như muốn nghẹn lại khi nói ra












"Ngoan, em không giận chị nữa" nàng quay người lại ôm lấy cô












Nhìn nàng chịu ôm lấy mình cô liền vui vẻ trở lại. Lại không chịu được liền hôn lên môi nàng, dù có giận đi chăng nữa cũng không thể thoát khỏi cô đâu. Nàng cũng nhiệt tình mà đáp trả, không muốn vì chuyện không đáng mà gây ra xung đột cho cả hai. Cuối cùng khi họ làm hòa là trên chiếc giường thường xuyên chứng kiến chuyện ái ân. Đêm qua thật sự quá mãnh liệt cho cả hai












Cũng may nàng không học buổi sáng nên đỡ được một chút, cả hai sáng vẫn như bình thường quấn quýt với nhau như chưa có chuyện gì xảy ra. Đến chiều thì cô đưa nàng đi học, còn mình thì quay về làm việc













Gần đây cô có tuyển người mới, từ ngày có cô ấy công việc của cô cũng đỡ cực nhọc hơn vì cô ấy giúp cô giải quyết vấn đề rất nhanh gọn. Cô ấy tên là Ella, hiện tại đang giúp cô tiếp nhận và xử lý sổ sách về việc nhập hàng hóa về. Phong cách làm việc của cô ấy, cô thật sự vô cùng hài lòng











"Dạ chào chị Jisoo" Ella thấy cô đến liền cúi người chào











"Cứ làm việc tiếp đi, tôi chỉ đến xem tình hình một chút" cô nói xong thì ngồi xuống ghế gần đó












"Dạ sếp cứ ngồi đó đi ạ. Em đi pha cà phê cho chị" vừa nói xong là cô ấy đã đi rồi












Cô còn chưa kịp phản ứng gì nữa. Cười nhẹ một cái, cô gái này còn trẻ nhưng đã rất nhanh nhẹn trong việc giao tiếp, có lẽ sau này sẽ đi theo thân cận với cô luôn không chừng, phong thái làm việc này cô thấy rất thích. Năng động, trẻ trung, nhiệt tình rất đúng với tuổi 21 của cô ấy











"Dạ cà phê đây ạ. Mời chị sếp dùng" Ella mời cô uống rồi liền ngồi vào làm việc












"Cảm ơn nha. Có thể nói sơ lược chuyến hàng mà chúng ta nhập về là rơi vào ngày nào không"












"Dạ được ạ. Em đã tính kỹ hết rồi, lần này chúng ta lấy tổng cộng thêm 15 loại rượu khác nhau, quá trình vận chuyển đã báo rằng sẽ ổn định. Em đã đến bên phía vận chuyển về chuyến đi về lần này. Nên là sớm hơn hai ngày mà trước đây chúng ta dự đoán ạ" Ella nói một mạch báo cáo












" Làm việc rất tốt, còn doanh thu thì vẫn như cũ cuối tháng em cứ báo cáo cho tôi nhé. À mà cà phê thật sự rất ngon" cô uống nhâm nhi một chút liền hết












Bây giờ cô lại được rảnh rỗi rồi. Có Ella về làm việc cùng quả thực khiến cô có thời gian nghỉ ngơi rất nhiều, đỡ phải lo một lần hai ba việc. Mới đó mà đến giờ rước nàng rồi, trời lại tiếp tục mưa. Cô chạy đến trước cổng trường thì thấy nàng đang đứng cùng một người nữa. Cả hai đang che chung một chiếc ô nhìn thấy họ rất vui vẻ











Cô dừng xe lại, cầm ô đi đến chỗ nàng. Kéo nàng về phía mình rồi nhìn người trước mặt












"Chị Kim, đây là Kristen. À còn đây người yêu của mình" nàng nhìn cô rồi giới thiệu













Cô nhìn một lượt người trước mặt, thì ra đây là cái người khiến cô và nàng phải cãi nhau sao. Bốn mắt nhìn nhau, ai nấy đều toát lên vẻ lạnh lùng khó đoán













"Bé có bị ướt không. Mau lên xe nào" cô liền ôm lấy nàng mà kéo đi












"Chị Kim, Kristen cậu ấy cũng bị ướt rồi hay là chị Kim chở cậu ấy về luôn nhé" nàng ghì tay cô lại












"À thật xin lỗi bạn của Jennie. Xe tôi không quen chở người lạ, xin thông cảm" cô chỉ nói vậy liền kéo nàng đi











Kristen không nói gì chỉ cười đểu khi cô thấy cô đang cố kéo nàng đi. Kristen không sợ hãi trước cô mà còn cảm thấy có chút thú vị, nhìn họ lên xe Kristen cũng liền rời đi












"Bé lạnh lắm không, chị bật điều hòa cho nhé" cô xoa đầu nàng dịu dàng nói












"Sao chị lại như vậy"












"Làm sao cơ" cô khó hiểu mà hỏi lại












"Sao chị không chở Kristen, cậu ấy cũng bị mưa ướt hết cả rồi. Chỉ là đi nhờ một chút chị cũng không cho được sao" nàng dường như đang tức giận với cô












Nghe nàng nói như vậy cô liền điếng hồn. Phải nói là không so sánh thì không đau thương. Mỗi lần cô rước nàng mà gặp phải trời mưa, câu đầu tiên mà nàng nói với cô không phải như bây giờ mà là...










"Chị Kim, sao không đợi gần tạnh mưa mà đón em. Đi như vậy sẽ rất lạnh, đường trơn cũng nguy hiểm lắm. Kim, Kim phải chạy cẩn thận đó "













Bình thường vẫn luôn là vậy. Dù là vui buồn ra sao, nàng vẫn một mực lo lắng cho cô. Hôm nay không lo lắng thì thôi đã vậy còn vì người khác mà chất vấn cô sao












"Lúc nãy đã nói rồi, chị không thích người lạ ngồi lên xe của mình" cô thở dài nói với nàng











"Lí do đó thật sự vô cùng ngớ ngẩn. Em không nghĩ chị lại vô cảm như vậy " nàng bực tức mà nói ra











"Chỉ vì chị không chở Kristen mà em liền như vậy. Em xót cho người bạn đó đến vậy sao" cô nén đi cơn giận mà nhỏ nhẹ hỏi nàng lần nữa











"Đúng đó, trời bây giờ mưa lớn như vậy. Cậu ấy đi bộ một mình như vậy chắc sẽ lạnh lắm" nàng nói bằng giọng lo lắng












"Còn chị thì sao, từ nãy đến giờ em vẫn chưa hề quan tâm đến chị" cô tấp xe vào lề












"Chị Kim sao vậy, em cũng lo chị mà"












"Em thích Kristen ?" Cô vẫn là muốn thẳng thắn một lần còn hơn












"Không có, em chỉ xem cậu ấy là bạn thôi" nàng nghe cô hỏi vậy liền nhíu mày











"Còn Kristen thì sao ?"











"Cậu ấy cũng vậy, xem em là bạn tốt "











"Đến bây giờ em chưa nhìn ra sao. Cô bạn đó của em, không hề muốn làm bạn bè đơn thuần với em đâu"












Khi gặp Kristen cô đã nhìn ra được, cô bạn của Jennie không hề đàng hoàng. Dù gì cô cũng là người từng trải, đương nhiên liền có thể nhìn ta cô ta không hề có suy nghĩ đúng đắn với nàng. Ngay khoảnh khắc đó cô thấy lo sợ nhiều hơn ghen tuông. Vì người đó có khả năng dành nàng với cô












"Vậy chứ là gì, cậu ấy xem em là bạn tốt thôi"












"Kristen không hề đàng hoàng như những gì em thấy đâu"











"Sao chị lại có thể nghĩ xấu cho một người chị chưa từng tiếp xúc vậy. Em thấy thất vọng về điều này đó chị Kim"












"Thôi được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa. Chúng ta về nhà thôi" cô nén nỗi buồn mà chở nàng về












Khi về đến nhà không ai nói với ai tiếng nào. Từ lúc tắm cho đến lúc ngủ, cả hai làm gì cũng tách riêng ra. Cô hôm nay ngủ lại ở phòng làm việc của mình. Đây có lẽ là lần đầu tiên cả hai lạnh nhạt với nhau như vậy. Cô bây giờ cảm thấy mệt mỏi quá













Không ngủ cùng nhau khiến cả hai chẳng ai ngủ ngon giấc cả. Đến sáng thì vẫn ngồi ăn chung nhưng không nói với ai chuyện gì cả. Không khí ngột ngạt khiến cô thấy rất khó chịu nên liền lên tiếng trước












"Một lát nữa chị đưa bé đi học nhé"











"Không cần đâu, hôm nay em muốn đi bộ" nàng lạnh nhạt trả lời cô











Nàng vừa nói xong thì liền lấy balô mà đi học. Một mực đi thẳng ra ngoài, không hề hôn cô cũng chẳng hỏi cô một tiếng. Trong phòng bếp, cô vẫn ngồi đó không hề ăn gì cả, mắt cô chợt trở nên long lanh ngấn nước. Rồi chợt cô tự cười như đang chế giễu mình, tất cả là lỗi của cô còn gì, cô đã quá nóng vội nên mới khiến mọi chuyện như vậy. Nuốt nước mắt ngược vào trong, cô liền đi nhanh ra ngoài tìm kiếm nàng











Chỉ là chưa đi được bao lâu thì thấy nàng đang cùng Kristen cười nói vui vẻ. Hai người họ cùng nhau đến trường, lần này cô không nén được sự tức giận nữa. Nàng dùng thái độ thờ ơ với cô nhưng lại vui vẻ với người khác sao. Cô đi nhanh về phía đó nắm tay nàng lại











"Chị Kim, chị làm gì vậy" nàng quay lại nhìn thấy cô liền nhăn mặt












"Chị đưa em đi học" cô nhìn qua bên phía Kristen bằng ánh mắt tức giận











"Không cần đâu, em tự đi được. Gần trễ giờ rồi chị buông ra"













Cô không trả lời liền kéo nàng đi, Kristen muốn nắm lấy tay nàng nhưng không kịp. Cuối cùng cô đưa nàng về nhà, phải thật bình tĩnh không được la nàng, cô phải luôn tự trấn an như vậy










"Lên xe chị đưa bé đi học"











"Em đã nói không cần rồi mà. Chị bị làm sao vậy, chị điên lên vì cái gì chứ" nàng hất tay cô ra












"Chị vẫn đang rất nhẹ nhàng với em, nghe lời chị đi. Chị không muốn thấy em đi cùng người bạn đó nữa" cô vẫn hết sức nhẹ nhàng mà nói với nàng












"Chị kéo em đi là vì không muốn thấy em đi cùng Kristen sao. Em đã nói rồi, em chỉ xem cậu ấy là bạn bè thôi, chị đừng có làm quá lên như vậy nữa có được không" nàng như đang mắng vào mặt cô












"Chị không thích, người bạn đó của em không phải người tốt. Chị chỉ là đang lo cho em thôi" cô thở dài ôm lấy nàng












"Chị chưa tiếp xúc thì làm sao biết người ta không tốt. Em không nghĩ chị lại có suy nghĩ lệch lạc như vậy, chị nên tôn trọng em một chút đi"













"Chị có chỗ nào không tôn trọng em chứ. Chị đã nhẫn nhịn nghe em kể về người khác rồi còn gì, em muốn chị nhẫn nhịn, tôn trọng đến chừng nào nữa. Hay là cứ bỏ qua đến mức bị em đâm sau lưng thì mới thôi à"













Cô đã nhiều lần muốn giải quyết chuyện này trong êm đẹp nhưng nàng cứ muốn kiếm chuyện với cô. Cô nói nàng cứ làm quá lên nhưng chính nàng mới là người công kích cô












"Được rồi. Em thấy mệt mỏi khi ngày nào chúng ta cũng căng thẳng như vậy. Chị Kim em nghĩ là chúng ta...kết thúc ở đây thôi"
























Ra chap nhanh cho mọi người không bị bức rức nè he 💪 thấy có tâm ghê chưa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net