Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi dùng bữa xong Jisoo ở lại nhà bếp dọn dẹp còn Jennie di chuyển ra phòng khách ngồi xem tivi. Một lát sau thu dọn đâu vào đấy rồi trở ra, Jisoo dự định về phòng mình nhưng khi đi ngang qua vẫn thấy Jennie đang dán mắt chằm chằm vào màn hình cơ hồ cô gái ấy đang say sưa theo dõi một bộ phim truyền hình nào đó rất hấp dẫn và li kì. Bản chất tò mò trỗi dậy, k biết là Jennie đang xem phim gì mà chăm chú đến thế Jisoo bèn đi đến ngồi cạnh cô gái kia và tức thì ánh mắt cũng giống như người bên cạnh dừng lại ở  phía màn hình hướng trước mặt. 
5 phút, 10 phút và rồi 15 phút trôi qua… Lúc này trên màn hình lớn đang hiện ra một khuôn mặt vô cùng kinh dị, tóc xõa dài rối tung, mặt bê bét máu me dập thẳng vào mắt cả hai người, bỗng nhiên ngay sau đó có tiếng thét thất thanh “Á”  vang lên khiến Jisoo giật nảy mình, cô cảm thấy thân người cô lúc này cứng đơ liền đưa mắt nhìn sang người bên cạnh đang co ro cúm rúm ôm siết lấy cánh tay áo của cô k rời… 
“Jennie, em sợ sao?” – Jisoo cười lã giã, k ngờ cô gái này lại nhát gan đến thế
“K…k có.” 
“Còn nói k có, nếu k sợ tại sao em lại nắm chặt áo unnie như thế?” 
Jennie tay run run, giọng có chút ngập ngừng đáp “Chỉ…chỉ là em thấy cái áo này rất đẹp, muốn sờ qua xem thử vải có tốt hay k thôi.” 
“Vậy sao? Thế em thấy vải có tốt hay k?” – Jisoo cố nhịn cười típ tục hỏi 
“Cũng tốt. K bị rách là đạt chuẩn rồi.” 
Jennie buông áo chị ra, mặt vờ như chẳng có gì xảy ra. Chấn chỉnh lại tư thế ngồi như lúc đầu rồi lại đưa mắt tiếp tục tập trung vào điểm chính trong phim nhưng là trong lòng cô sớm đã bị chi phối bởi sự đụng chạm vừa rồi giữa cô và chị. 
Hai người cứ như vậy cùng nhau ngồi xem phim cho đến khi bộ phim kết thúc, Jennie liền đứng dậy toan rời đi bỗng dưng từ phía sau Jisoo cất lời…
“Jennie, thật ra…unnie vs Min Ho k phải là quan hệ kia.” - Đắn đo một hồi Jisoo quyết định thú thật… 
“….”  
 Vì quá kinh ngạc cơ hồ là đang bàng hoàng, Jennie chưa biết nói gì nên trầm mặc im lặng.  Cảm thấy thấy người kia như k có ý định đáp trả lại k có chút phản ứng nào  Jisoo liền tiếp lời…
“Trước đây unnie sợ em có thành kiến vs unnie, sợ em đối vs unnie sẽ hà khắc cho nên unnie mới tự nhận là bạn gái của Min Ho để em có thể nghĩ lại mà chiếu cố tới unnie một chút.” 
Đợi cả nữa buổi cúi cùng Jennie mới lên tiếng nhưng mà dùng thanh điệu rất ư là bình thường để hỏi, k một chút bực dọc hay có ý muốn quát tháo…
“Thật như vậy? Hai người thông đồng vs nhau để gạt em?” 
“K có, k phải như thế. Là tại Min Ho ngẫu hứng đề ra nên unnie cũng theo đó tùy hứng dựa theo thôi.”
Chậm rãi bước chân đi đến gần Jisoo, Jennie dương đôi mắt to tròn sắc lẽm của mình nhìn chị k chớp, ngẫm nghĩ điều gì đó duy chỉ mỗi cô biết rồi mĩm cười hỏi lại tựa như muốn xác nhận đó có phải là sự thật hay k…
“Như vậy hai người k phải là người yêu của nhau?” 
“Tất nhiên là k. Quan hệ của unnie vs anh ta chỉ là anh em, bạn bè k hơn k kém.” – Jisoo gật đầu khẳng định, trong lòng lại muốn nói thêm “cho nên em cứ yên tâm, k phải lo ngại mà xem unnie như là tình địch.” Nhưng cúi cùng một chữ cũng k thể thốt ra… 
“Vậy tại sao hai người lại ôm nhau chặt cứng trước cửa phòng họp như thế chứ?” – Jennie ủy khuất hỏi 
“Cái gì mà ôm nhau chặt cứng, unnie k hề ôm anh ta.” – Jisoo ríu rít thanh minh 
“Unnie k chủ động ôm nhưng unnie là vẫn muốn đc ôm, nếu k tại sao lại để anh ta ôm unnie như vậy?” – Jennie truy hỏi đến cùng 
“K muốn, một chút cũng k muốn. Unnie có cố thoát khỏi cái ôm đó nhưng chưa kịp rời ra đã bị em trông thấy.” 

“Em có nên tin unnie k?” Unnie đã nói dối em một lần liệu lần này có chắc sẽ k nói dối nữa?” – Jennie nghi hoặc nhất thời k dám tin nhưng mà trong lòng vốn đã sớm bị lời của Jisoo thuyết phục, thật ra những lời chị ta nói đều rất vừa lòng cô cho dù có là nói dối đi chăng nữa cô vẫn khăng khăng muốn nghe theo.
“Chắc chắn là thật. Từ giờ trở đi unnie sẽ k nói dối em bất kì điều gì nữa.” – Jisoo kiên định đáp tựa như lời hứa. 
“Hứa đi. Cho dù việc gì unnie cũng phải thành thật vs em, có như vậy em mới biết mà hành xữ cho đúng vs unnie.” 
“Unnie hứa!” – Miệng mĩm cười đồng ý thỏa hiệp vs Jennie cơ hồ như một vụ giao kèo làm ăn 
“Được rồi nhưng dù sao cũng là gạt người cho nên phải có hình thức xữ phạt.” 
Jisoo nghe đến đây nụ cười trên khóe môi chợt tắt hẵn, mặt cô lịm đi bắt đầu chuyển từ sắc thái hồng hào sang trắng bệch… 
“Je…Jennie a~ , có cần phải như vậy k? Dù gì thì unnie cũng đã chủ động tự thú vs em mà.” 
“Cần chứ sao k. Qui tắc là qui tắc, ai bảo unnie lừa dối em, như vậy đồng nghĩa vs tội danh âm mưu lừa đảo cấp trên nhằm đạt vụ lợi riêng cho cá nhân.”- Jennie thổi phồng mọi việc lên hòng qui tội Jisoo… 
“Mo??? Tội danh lừa đảo? Jennie a~ , em có nói quá k vậy…unnie chỉ là nói sai sự thật về mối quan hệ cá nhân thôi mà, như vậy làm sao tính là lừa đảo người khác nhằm đạt vụ lợi chứ.” 
Cố tỏ ra đáng thương, mặt tiu nghỉu, cô dùng thanh âm yểu xìu có chút yếu ớt để chống chế lại cái con người bá đạo kia, thật sự cảm thấy hiện tại mình như bị bức ép đang đứng trước một phiên tòa để nhận phán xén và những lời Jennie nói hệt như đang trói buộc cô. Lúc này đây điệu bộ và giọng nói của cô gái nhỏ k khác gì một thẩm phán đa mưu đa trí, cô căn bản là k thể đối chọi lại vs cô gái kia vì vậy liền nhanh nhảu đề xuất… 
“Jennie, nếu em đã quyết tâm xữ phạt unnie như vậy tại sao em k cho unnie cơ hội lấy công chuộc tội… Lần trước unnie nhớ em có chuyện muốn nhờ unnie, chi bằng hôm nay em nói ra chuyện em muốn làm luôn đi, unnie nhất định sẽ giúp em toại nguyện đạt đc như những gì em mong muốn.” 
“Unnie còn chưa biết hình phạt là gì mà, biết đâu đc chịu phạt một tí lại nhẹ nhàng hơn việc kia thì sao…. Lấy công chuộc tội cái này k dễ đâu nha, huống gì điều em muốn làm sợ là unnie k thể kham nỗi.”
“K sao. Unnie sẽ cố gắng, em cứ nói đi.” 
Nói đi, nói đi…cô biết nói cái gì bây giờ trong khi trước đây cô đúng là muốn chị ta giúp cô về việc "làm thế nào để thu hút đối phương và làm cách nào để thu phục một người khiến họ yêu mình". Giờ thì sao…chính cô đã bị chị ta thu hút và cũng chính cô bị chị ta thu phục trái tim mặc dù chị ta chẳng hề hay biết điều đó. Trong lòng cô thật muốn gào thét lên rằng chị có phải là đồ ngốc hay k…người ta để ý đến chị mà chị k biết hay sao…
“Chuyện em muốn là…” 
<<Tinh toong…>> 
Một hồi chuông reo vang làm gián đoạn lời Jennie muốn nói, tiếng chuông ngày một lớn khiến cô gái nhỏ cảm thấy phiền phức liền miễn cưỡng bước đến nhưng vừa thấy màn hình nhỏ hiển thị vị khách k mời mà đến kia cơ hồ sắc mặt cô có phần biến đổi, vội vàng và lúng túng cô quay lại hối thúc người phía sau… 
“Unnie, có thể tạm lánh mặt một lát đc k?” 
“Wea?” 
“Vào phòng nhanh đi và đừng gây ra bất kì tiếng động nào!!!” – Jennie ra lệnh 
Jisoo nghe thấy giọng điệu cứng rắn của em thiết nghĩ ắt phải có việc gì đó nghiêm trọng nếu k người này sẽ k khẩn trương như thế, cô lại tự hỏi k biết đã xảy ra chuyện gì, người ngoài kia là ai mà khiến Jennie thoáng chốc mất bình tĩnh như vậy…. Nhưng mà mọi thứ nên gác sang một bên, cô cũng k muốn Jennie lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan nên hết mực nghe theo những gì Jennie yêu cầu.
End Chap 13 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net