Chương 104: Sự tình ngoài ý muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Tú muốn trước hết phải nói rõ với các huynh đệ nên hẹn Hải Dần và Tang Đại ra gặp mặt, nàng cũng không giải thích nhiều những điều cần nói đã nói lời còn thiếu chỉ là một câu xin lỗi, nhìn thấy Trí Tú đứng ra xin lỗi cả Hải Dần và Tang Đại chẳng biết làm gì, mấy ngày qua họ suy nghĩ rất nhiều về chuyện này.

"Đây là duyên số ông trời sắp đặt hay sự tình cờ ngẫu nhiên, nếu mọi chuyện không xảy ra giờ đây chúng ta hoàn toàn là kẻ xa lạ, không chừng nhị ca và đại ca còn về chung một nhà, có những đứa con của hai người rồi cũng nên"

Tang Đại không muốn không khí u ám cứ theo bọn họ nên trở về con người ăn nói có phần làm người khác khó chịu nhưng lại gây tiếng cười.

"Đệ có thể gọi ta là nhị tỷ kia mà, không ai ép đệ kêu nhị ca để nói khích chúng ta"

"Nếu muốn đệ gọi một tiếng nhị tỷ sao vẫn còn mặc nam trang đến đây gặp mọi người, huynh đang tự lừa dối mình sao... ấy ấy đại ca không được bênh vực huynh ấy, kẻo Tú Thanh tỷ nghe được lại ghen thì khổ"

Đoán được Hải Dần có phần muốn bênh vực Trí Tú nên Tang Đại lên tiếng chặn trước làm Hải Dần đỏ mặt còn Trí Tú được dịp cười hả hê, lâu rồi cả ba người mới được vui vẻ nhưng lại thiếu một người mà tâm trạng vui vẻ không kéo dài được bao lâu.

"Nếu Trí Tú chưa muốn khôi phục thân phận, chắc hẳn đã có dự tính riêng đệ đừng làm càn mà phá rối mọi chuyện, phải rồi Trí Tú đệ tính sắp tới sẽ làm gì, mặc dù thiên hạ chưa biết chuyện của đệ nhưng hoàng thượng chắc chắn không bỏ qua chuyện này"

"Đại ca, vẫn là huynh nhìn ra tâm tư và hiểu Trí Tú nhất, nói thật không được làm phu thê với huynh cũng xem như một mất mát lớn nhưng mà đệ không thấy tiếc vì hiện tại bản thân đã có người yêu bên cạnh, chuyện hôn ước của hai nhà mong huynh giúp đỡ. Sáng mai đệ sẽ lên triều diện kiến thánh thượng xin từ quan, ngày mai nếu có xảy ra chuyện gì cũng mong huynh và tứ đệ không xen vào, để một mình Trí Tú đệ giải quyết, hai người hứa với đệ chứ?"

Mặc dù không biết Trí Tú dự định thế nào nhưng trước mắt vẫn phải gật đầu để người kia an tâm, họ đương nhiên không bỏ mặt huynh đệ cũng không quên lời hứa chỉ là tùy cơ ứng biến.

"Chuyện với Kim gia huynh sẽ lo, hiện tại đệ nên giải quyết tốt chuyện này tránh rơi vào trường hợp xấu nhất"

"Nhị ca, huynh yên tâm đi dù có chuyện gì chúng huynh đệ luôn ở bên cạnh huynh, huynh không bao giờ cô đơn, tuy đệ không biết huynh định làm gì nhưng lúc nào cũng luôn ủng hộ huynh hết mình, chúng ta là huynh đệ tốt kia mà... đệ kính hai người một ly"

Trong lòng Tang Đại, Trí Tú dù là thân phận gì cũng làm bản thân nể phục, trước không nói sau càng muốn học hỏi con người này mà phấn đấu, chỉ cần lòng kiên định của Trí Tú cũng đủ thuyết phục Tang Đại đứng về phía bên cạnh ủng hộ. Cả ba người cứ vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ, không bàn chuyện thiên hạ cũng không muốn biết ngày mai ra sao chỉ ôn lại quá khứ cũng đủ có tiếng cười và những giọt nước mắt, phía ghế trống kia luôn có một ly rượu nóng để sẵn.

Nửa đêm canh ba Trí Tú một mình lén vào hoàng cung tìm Chánh Đức, sau cuộc nói chuyện có phần lớn tiếng người cũng ra về an toàn, thị vệ hoàn toàn không ai hay biết vì trước đó đã bị bãi hầu, sau khi nói chuyện với Trí Tú, Chánh Đức cũng không chợp mắt đến thẳng ngự thư phòng chuẩn bị cho phiên thượng triều.

Giờ thượng triều hôm nay trong mắt mọi người rất đặc biệt, Trung Dũng Hầu từ lâu không lên triều nay lại đường hoàng xuất hiện, thậm chí còn nói cười vui vẻ nhưng có ai biết trong lòng nàng sắp làm chuyện mà cả đời cũng không tha thứ cho bản thân

"Ni nhi, xin lỗi nàng, thời hạn ba ngày đã kết thúc, thời gian ở bên cạnh nàng là khoảng thời gian Trí Tú hạnh phúc nhất, chỉ mong sau ngày hôm nay nàng sẽ mau chóng lấy lại tinh thần tha thứ cho Trí Tú đừng làm chuyện khờ dại, Trí Tú chỉ thêm hận bản thân, xin lỗi tất cả nếu Trí Tú không làm thế tính mạng Ni nhi và mọi người chẳng biết sẽ thế nào"

Đang suy nghĩ miên man thì bị tiếng của tên thái giám làm tỉnh ngộ.

"Hoàng thượng giá lâm..."

"Ngô hoàng vạn tế... vạn tế... vạn vạn tế"

"Các khanh bình thân, hôm nay có cả Trung Dũng Hầu lên triều xem ra mọi chuyện đã ổn, được rồi các khanh có chuyện mau tấu"

"Hoàng thượng, thần có chuyện muốn nói"

"Hầu gia cứ nói"

Trước khi nói Trí Tú cũng không quên nhìn các huynh đệ đặc biệt là Khánh Nam vương, nhìn thấy ông cũng đang nhìn bản thân như muốn hỏi có chuyện xảy ra khi mà đương không Trí Tú tự nhiên muốn tâu chuyện, ông không nghĩ có chuyện gì để nói trừ thân phận nhưng như thế chẳng phải đưa bản thân vào chỗ chết, ông cũng đang nín thở muốn biết Trí Tú muốn làm gì.

"Hoàng thượng thần mạo muội xin người tha thứ, thần có hai chuyện cần tấu. Thứ nhất Trí Tú xin từ quan cùng sư phụ về Linh Sơn, chuyện triều đình thần đã cúc cung tận tụy, lời hứa với ngài cũng đã hoàn thành nên mong được chấp thuận cho từ quan, chuyện thứ hai thần muốn xin là... thần muốn hưu quận chúa"

"To gan. Chuyện khanh muốn từ quan trẫm có thể suy nghĩ lại, còn chuyện hưu thê không thể được, khanh muốn hoàng muội của trẫm sẽ sống thế nào đây?"

Không chỉ Chánh Đức tức giận ngay cả Hải Dần, Tang Đại cũng không biết chuyện gì xảy ra, Khánh Nam vương cũng đang nắm chặt tay chẳng hiểu Trí Tú muốn làm gì, chuyện muốn được chấp nhận chưa đến đâu lại còn gây thêm chuyện.

"Hoàng thượng bớt giận, Trí Tú có lý do của riêng mình, thần và quận chúa thành thân đã lâu nhưng quận chúa vẫn chưa có thai đối với một nam nhân đây là chuyện không thể chấp nhận, nên thần cầu mong hoàng thượng chấp nhận, đây là hưu thư Trí Tú viết sẵn, hoàng thượng chỉ cần công bố thiên hạ quận chúa có thể gả cho người khác"

"Trí Tú ngươi làm thế là có ý gì, lấy lý do không có con, ngươi hồ đồ đi, ngươi không phải..."

"Vương gia, phát ngôn cần giữ lễ"

Đương nhiên ai cũng không chấp nhận Trí Tú làm chuyện này, họ thừa hiểu Trân Ni làm sao có thai, cũng không ngờ Trí Tú lại đưa hưu thư cho hoàng thượng, trước đó bảo mọi người không được nhúng tay thì ra có sắp đặt, cũng may họ kéo lại Khánh Nam vương nếu không trước kim loan điện bí mật này làm sao giấu được thiên hạ.

"Ngươi nghĩ hoàng muội của trẫm có thể tùy tiện gả ai thì gả, sau đó ai muốn bỏ thì bỏ, chuyện ngươi từ quan trẫm không giữ nhưng nếu một mực muốn hưu Trân Ni thì khi nào ngươi chết trẫm sẽ công bố hưu thư để hoàng muội sớm ngày được giải thoát, không cần phải thờ ngươi ba năm uổng phí"

"Vậy kính mong hoàng thượng ban chết cho Trí Tú, hôm nay nếu không bỏ được quận chúa thần cũng xin chấp nhận cái chết"

Chính lời nói này làm mọi người muốn đánh Trí Tú để con người kia tỉnh táo không làm chuyện ngu xuẩn, tất cả bá quan bắt đầu bàn tán xôn xao, Khánh Nam vương không ngần ngại tiến lên đánh Trí Tú mấy cái, làm buổi thượng triều náo loạn vì kéo người lại.

"Nếu ngươi muốn chết, trẫm đây chiều lòng, người đâu mau giải Trí Tú ra ngọ môn quan chém đầu, ai cầu xin cũng cho chết chung"

Chánh Đức nổi trận lôi đình hắn hạ quyết tâm chấp nhận chuyện hai người, không công bố chuyện Trí Tú ra ngoài, thậm chí còn viết cả thánh chỉ ban công, muốn giữ người lại bên cạnh giúp đỡ, dù sao có thân phận nữ nhi và Trân Ni không sợ Trí Tú sau này tạo phản, mắt nhắm mắt mở muốn mọi chuyện êm xui nhưng Trí Tú lại chọc tức Chánh Đức nên trong lúc nóng giận mà truyền lệnh chém đầu, mọi người nghe xong định quỳ xuống cầu xin nhưng lại bị Trí Tú dành lấy lên tiếng.

"Hoàng thượng còn nhớ nó chứ, nếu Trí Tú không mã quốc cầu vinh, không giết vua bán chúa thì tội gì cũng được hoàng thượng tha chết"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net