Chương 105: Chết tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện của Trí Tú nhanh chóng truyền đi khắp nơi, ai cũng trách Trí Tú bạc tình bạc nghĩa, trong mắt họ thanh danh của Hầu gia bấy lâu bỗng chốc tan biến khi tìm mọi cách bỏ vợ, thậm chí có người còn cho rằng Trí Tú vì có kim bài miễn tử từ trước mà sắp xếp mọi kế hoạch một lòng một dạ ép hoàng thượng. Chuyện lớn thế này đương nhiên không qua được tai Trân Ni, nàng vội vã từ Nam vương phủ trở về tìm người hỏi chuyện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại hành hạ nàng đến thế thậm chí còn bố cáo thiên hạ, nàng đương nhiên không dám nói ra thân phận của Trí Tú nên người kia được nước làm càn, vừa mở cửa bước vào đã vộ vã cắt tiếng.

"Trí Tú, ngươi đang làm..."

Trân Ni nhìn bóng người phía trước mà đứng sựng lại, tuy chỉ nhìn từ phía sau nhưng nàng biết đó là ai, lập tức đuổi đi tiểu Linh và người hầu, tự bản thân đóng cửa từ từ tiến đến. Khi người đối diện quay lại khiến nàng phải giật mình, người trước mặt là một cô nương rất trẻ, khuôn mặt thanh tao, y phục màu hồng tím càng tô thêm vẻ đẹp thuần khiết lên gấp mấy lần. Nàng biết Trí Tú là nữ tử, trước kia cải nam trang đã tuấn tú hết phần người khác thì hiện tại về lại thân phận nữ nhi có thể hớp hồn hết tất cả nam nhân trong thiên hạ, chính sự bất ngờ này khiến nàng quên mất bản thân đến đây làm gì.

"Quận chúa đến tìm tiểu nữ, cũng tốt trước khi rời khỏi nên nói lời từ biệt"

"Ngươi rốt cuộc đang làm chuyện gì, mọi chuyện có vẻ yên ổn lại làm lớn chuyện, Trí Tú ơi Trí Tú ngươi tại sao lại ở trước kim loan điện lấy lý do ta không có con từ hôn còn công bố với toàn thiên hạ, ngươi đang làm gì thế hả, xem Trân Ni này là con ngốc đúng không?"

Trân Ni nghe Trí Tú muốn đi, nàng còn chưa hỏi chuyện ban sáng người lại đòi đi tâm trạng kích động chạy đến trước Trí Tú vừa nói vừa đánh bùm bụp vào người kia, cũng không quên khóc lớn ôm luôn người phía trước để làm điểm tựa dựa vào.

"Quận chúa là do Trí Tú hồ đồ nên nhầm lẫn trong chuyện tình yêu, chỉ vì xa người thân lâu ngày, trước đó cũng chưa yêu ai nên khi quận chúa ngày đêm bên cạnh đã khiến Trí Tú ngộ nhận. Từ khi quận chúa thay ta nhận một chưởng của sư phụ rồi nằm đó, trong lòng Trí Tú cứ nghĩ sẽ đau lòng đến chết đi sống lại ai ngờ nó rất bình thường, Trí Tú cũng không đau lòng như mất đi mẹ hay huynh đệ là Chung Nhân. Mấy ngày qua hai chúng ta đúng thật rất thật phúc không bị ai ngăn cản nhưng cũng chính điều này làm ta nhận ra chẳng còn hứng thú, quận chúa có biết trước kia cùng người hứa hẹn vượt qua tất cả thì ra chỉ là tò mò muốn chinh phục một thứ gì đó mới lạ, nay xem như đã làm được nên chẳng còn hứng thú"

"Bốp... Bốp"

"Ta mới không tin, nếu thật như thế thì mấy ngày ta hôn mê ai đã chăm sóc, lo lắng đến mất ăn mất ngủ thậm chí cãi lời hoàng huynh chỉ vì không muốn xa ta?"

Nghe những lời vô tình của Trí Tú, Trân Ni không ngăn nổi bản thân tặng cho người kia hai cái tát, cũng không muốn tin đây là sự thật mà chất vấn, hi vọng níu kéo được Trí Tú quay đầu đừng ăn nói hàm hồ, bản thân nàng đã rung lên bần bật khi nghe người mình yêu nói tình yêu của họ chỉ là ngộ nhận, là sự hứng thú chinh phục nhất thời.

"Đó là vì Trí Tú muốn đền đáp ơn cứu mạng của quận chúa nên phải làm thế, nếu không có sự tình này diễn ra Trí Tú chắc cũng không biết bản thân muốn gì, chỉ mong quận chúa hiểu cho mà bỏ qua, cũng vì chuyện này mà trước mặt hoàng thượng và bá quan văn võ trình hưu thư, từ nay người được tự do có thể đi tìm tình yêu thuộc về mình, thân phận Trí Tú chưa được công bố nên tướng công sau này sẽ không vì chuyện quận chúa thất tiết mà ruồng bỏ nàng"

"BỐP... BỐP"

Lần này Trân Ni ra tay đánh người còn nặng hơn, nàng không ngờ người mình thà hi sinh tính mạng cũng không muốn người đó gặp nguy hiểm nay lại có thể thốt lên những lời đáng căm hận, ngay cả chuyện tướng công sau này có thể ruồng bỏ nàng vì chuyện thất tiết chỉ có Trí Tú mới nghĩ và dám nói ra được lời này. Nàng thật sự không biết con người kia có yêu bản thân mình thật sự hay đúng như những gì đã nói chỉ là sự ham vui nhất thời, Trân Ni đâu biết Trí Tú đau khổ đến tột cùng khi thốt lên những lời kia. Nàng thà chết cũng không muốn làm Trân Ni đau lòng nhưng nàng biết nếu mình chết Trân Ni cũng sẽ không sống nổi chỉ có cách này mới khiến Trân Ni bỏ xuống, hận nàng mà sống tiếp.

"Chẳng phải từ khi ta tỉnh lại chúng ta rất vui vẻ sao, ngươi chẳng phải còn nhiều lần quyến rũ ta, đây chỉ là lời nói nhất thời, Tú nhi thật sự đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, xin ngươi đừng dùng dao đâm từng nhát vào trái tim này được không?"

Nàng dùng tay đánh lên ngực ngụ ý trái tim rất đau.

"Quận chúa, trước kia người nói Trí Tú bệnh hoạn xem ra không sai, sau khi cùng người trải qua những chuyện ân ái càng khiến bản thân thêm sợ, càng ngày càng kinh tởm bản thân sao có thể làm ra chuyện đó với nữ nhi. Mấy ngày qua Trí Tú quyến rũ người vì muốn xác nhận lại cảm xúc, cứ bị từ chối mãi thành ra ta cũng không hứng thú nên biết bản thân muốn gì và đưa ra quyết định như ngày hôm nay"

Trí Tú muốn trước khi đi phải trao thân cho Trân Ni nên trong ba ngày kia mặc kệ Trân Ni không khỏe nhiều lần dụ dỗ nhưng không thành công, ngày qua ngày kỳ hạn cũng đến làm nàng hận nhất là trước khi đi vẫn mang theo tấm thân trong sạch, nhưng trong giây phút thấy nhìn Trân Ni kích động nàng quyết định dùng lời lẽ khiêu khích mà thực hiện kế hoạch chiêu dụ Trân Ni, tuy có hơi nhẫn tâm đau lòng nhưng nàng chấp nhận.

"Phải rồi quận chúa, nếu người hận Trí Tú làm nàng mất đi trong sạch thì hôm nay ta sẽ mặc nàng hành hạ lại, xem như chúng ta không ai nợ ai, cơ hội chỉ có một nếu người không muốn trả thù thì qua hôm nay chẳng còn cơ hội, cũng tránh sau này tướng công ta vì chuyện này mà hỏi tội, chỉ là tội... A... A"

Trí Tú xem như chọc tức được Trân Ni, nàng dùng môi nhanh chóng không cho đối phương nói chuyện, hiện tại nàng muốn con người này câm luôn cũng được để khỏi phải nói những lời đau lòng nàng nghe hết nổi rồi, nói là hôn chứ thật ra là cắn, Trí Tú tuy đau nhưng nàng không đẩy ra thậm chí lui về phía sau, dẫn dắt người kia đến bên giường.

"Quận chúa xem ra rất mạnh mẽ, không chừng người mới thật yêu Trí Tú a, thứ Trí Tú có lỗi chẳng đáp lại được tấm chân tình này, xem như đây là lần cuối ta cùng người ân ái sau này đêm tân hôn xem ra là có kinh nghiệm"

Trí Tú biết bản thân khi yêu tính chiếm hữu rất cao, Trân Ni cũng không ngoại lệ nên liên tục nói kích về chuyện sau này cùng nam nhân khác chung giường gợi lên tính chiếm hữu của người phía trên, ý đồ của Trí Tú xem ra thành công khi Trân Ni nghe nói nàng không thương tiếc xé đi y phục của người phía dưới.

Đang lúc kích động lại bị người dưới thân chọc tức nên Trân Ni không thương tiếc các ngón tay chạm vào da thịt cũng thấy máu xuất hiện, miệng cũng không quên hành hạ đối phương mỗi chỗ đi qua đều để lại dấu răng như muốn xé nát người mình yêu. Sau khi cảm nhận được vị tanh của máu Trân Ni cũng tỉnh ngộ nhận thấy bản thân nên dừng lại mà đứng dậy, nhìn người phía dưới sơ xác nàng cảm thấy đau lòng, Trí Tú không cảm nhận được sự dày vò nên mở mắt nhìn đối phương sợ Trân Ni yếu lòng định mở miệng nói chuyện nhưng bị chặn lại.

"Nếu ngươi không muốn, không cần gượng ép bản thân xem như Trân Ni ta ngu ngốc tin lầm ngươi, cả đời này tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt ta nếu không đừng trách Trân Ni vô tình, tạm biệt!"

Nàng để lại những lời chua xót cùng con người quần áo ngổn ngang mà bước đi, nàng hận bản thân sao đến giờ phút này vẫn lo nghĩ cho Trí Tú, sợ làm người đau, sợ làm ô quế Trí Tú. Còn người đang nằm kia nắm chặt tay mà khóc không ngừng, nhìn bóng dáng Trân Ni bước đi rất muốn ngăn lại nhưng không được, như thế mọi công sức nàng sắp đặt sẽ đổ sông đổ biển, hiện tại chờ tâm trạng ổn định để đi gặp Trí Nhâm cùng rời khỏi nơi đây.

Trí Tú sau khi đi tìm Trí Nhân khiến tâm trạng thêm thê thảm, bây giờ nàng mới biết trách sư phụ vô tình có quá muộn, trong lúc nàng đau khổ thế này mà người đành lòng thông báo hai hôm nữa sẽ cử hành đại hôn cho nàng, đối tượng cũng không ai xa lạ người luôn bên cạnh giúp bản thân nhiều lần a Tài.

Nói đến a Tài chẳng qua là cái tên để đánh lừa thiên hạ, hắn là Cao Ngọc Lâm bản thân cũng chẳng bần hàn quê ở Giang Nam con cháu của Cao gia, từ nhỏ ham mê học võ lại không có hứng thú với chuyện kinh doanh tửu lâu của gia đình mà cãi lời phụ thân khiến ông tức đến nổi trong lúc đánh mắng dẫn đến qua đời, vì chuyện này nên Cao Ngọc Lâm bỏ nhà đi. Do từ nhỏ sống trong sự giàu có dù có võ công cao cường nhưng chẳng làm được chuyện gì ra tiền, may có Trí Tú giúp đỡ trong lúc hoạn nạn lại biết được nàng là thân nữ nhi nên đi theo bên cạnh, chuyện này Trí Tú cũng biết nên làm việc gì đều xem hắn là tâm phúc, để giúp hắn tránh sự điều tra của gia đình mà đổi cho cái tên a Tài.

Nhưng chuyện không ngờ hắn lại thích nàng mà không nói, cứ âm thầm lặng lẽ quan sát bảo vệ thậm chí còn ủng hộ chuyện nàng và Trân Ni, điều mà Trí Tú không ngờ hơn nữa là sư phụ lại nhắm trúng Cao Ngọc Lâm mà gả, lại còn hai ngày nữa thành thân, lần này Trân Ni chắc chắn hận hai người đến tận xương tủy. Hiện tại Trí Tú không còn là Hầu gia nên biệt phủ bị thu hồi, thiên hạ cũng chẳng biết Trí Tú đi đâu làm gì sau khi đã từ quan và bỏ vợ, hiện tại gia đình nhà họ Phác và Lạp đã chuyển sang ở nhờ Bùi gia trang, toàn người già, cô nương nên cũng không nương nhờ được các huynh đệ, nơi đây hai ngày sau không chỉ có hôn lễ của Kim Vân Tú mà còn một hôn lễ gây náo động cả kinh thành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net