Chương 13: Tâm sự đem khuya 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa mới đuổi cổ được A Lệ phiền phức về phòng, định tắt nến đi ngủ thì Thái Anh nghe được tiếng gõ cửa và giọng của Trí Tú làm ý định của nàng dẹp qua một bên.

"Tỷ tỷ, Tú Tú vào được chứ"

"Vào đi, Tú Tú"

"Tỷ tỷ, muội rất nhớ tỷ" hồi sáng là vì thân phận mà che dấu nay không có ai thì không còn gì e dè.

"Muội nha cũng đã có nương tử rồi, lại hướng tỷ tỷ như ta làm nũng, muội không sợ quận chúa ghen nhưng ta sợ nha" Thái Anh là đối Trí Tú chiêu đùa nhưng chuyện ghen của Trân Ni là thật.

"Tỷ lại ghẹo muội, muội có nương tử thì cũng là muội muội tỷ yêu thích nhất nên không sợ, phải rồi tỷ tỷ, tỷ đi tìm muội có chuyện gì sao?"

"Là cha sai ta đi tìm muội nói có chuyện" vừa nói vừa đưa một phong thư cho Trí Tú. Chưa đợi Trí Tú mở thư ra xem thì đã hỏi chuyện phu thê nhà người ta.

"Muội vẫn chưa nói quận chúa về thân phận của mình sao? Ta nghĩ muội nên nói thật với quận chúa càng sớm càng tốt, để lâu e không tiện"

"Muội có dự định của riêng mình, tỷ tỷ không phải lo, muội hứa mọi chuyện sẽ rất ổn thỏa, Ni nhi cũng có người thích nên sẽ không có ý gì với muội đâu", định nói chuyện giao ước của hai người cho Thái Anh nhưng đã hứa không được kể ai nghe, nên Trí Tú đành im lặng, lại nghĩ đến chuyện Chung Nhân và Trân Ni thì có chút buồn nhíu mày, sự tình này không qua được mắt Thái Anh nhưng nàng cũng không gây khó dễ.

"Phải rồi cha còn nhắn nhờ muội tìm giùm sư bá, bấy lâu nay cha có tìm nhưng không có tin tức, nay cha muốn sư bá về Linh Sơn để bàn chuyện, lợi dụng cha vì lời thề không thể xuất sơn nên sư bá ba lần bốn lượt không chịu về"

"Sư bá, sao từ nhỏ muội không biết mình cũng có sư bá, vậy sư bá là người thế nào" Trí Tú là tò mò bỗng dưng xuất hiện một sự bá mà trong mười năm qua nàng không biết, cũng không nghe sư phụ nói đến.

"Tỷ cũng mới nghe cha nói, kỳ thật cũng không biết, cha chỉ nói sư bá tên là Chung Kính Thiên, giang hồ nghe đến cái tên này sẽ biết, nhưng từ khi cha quy ẩn thì sư bá trên giang hồ cũng không có tin tức"

"Được rồi muội sẽ nhờ các huynh đệ ở quán Chiêu Anh giúp tìm kiếm sư bá, À ngày mai muội dẫn tỷ giới thiệu với các huynh đệ mà muội đã gặp và kết bằng hữu họ đều là những người trượng nghĩa, nay tuy chúng muội là theo triều đình nhưng vẫn giữ phong cách sinh hoạt của giang hồ, tỷ cứ yên tâm"

Trí Tú vừa nói vừa nghĩ nếu mình hướng tỷ tỷ là và Hải Dần kết thành một đôi thì quá tốt, như vậy thân càng thêm thân hai người lại rất xứng.

"Được rồi, ngày mai ta sẽ theo muội dạo kinh thành cũng hướng các huynh đệ muội mà làm quen, bây giờ ta muốn nghỉ ngơi, trời khuya lắm rồi, lát mà quận chúa qua đây tìm người thì chỉ có khổ thân tỷ tỷ" Thái Anh là đùa dai nhưng pha lẫn ý tứ, muốn Trí Tú để ý phản ứng của Trân Ni.

"Tỷ này thật là, muội về trước, mà sao này dù có người hay không chúng ta phải xưng hô tỷ đệ, muội sợ quên thì mọi chuyện bại lộ" coi bộ Trí Tú là dư thừa khi nói Thái Anh đổi cách xưng hô, lấy thông minh của Thái Anh thì không cần Trí Tú nhắc nhở.

"Ta biết rồi, đệ đệ về cẩn thận, quận chúa đang chờ"

"Tỷ tỷ..."

"Được rồi không ghẹo đệ nữa, về giùm cho ta còn nghỉ ngơi"

"Hứ không thèm đôi co với tỷ, muội về trước" Trí Tú vừa ra khỏi cửa thì Thái Anh cũng tắt đèn cầy nói gì chứ cả ngày hôm nay là mệt lắm rồi. Trí Tú nhìn về phía phòng mình vẫn còn sáng đèn mà giật mình, nàng nhanh chân chạy về vội mở cửa phòng đi vào.
"Ni..." chưa nói được gì thì nhìn thấy Trân Ni rụt đầu trên bàn mà ngủ, Trí Tú tự trách sao lại quên lời nói lúc nãy, đi đến bên bàn bế Trân Ni đặt lên giường đắp chăn ngay ngắn còn nhìn ngắm nàng một lúc mới đi tắt đèn, nằm lên ghế đẩu Trí Tú cũng chưa vội ngủ, ánh trăng cũng giúp nàng đọc lá thư của sư phụ. Trí Tú đâu biết từ khi nàng bước vào phòng thì Trân Ni đã tỉnh vì muốn hù Trí Tú một phen nên giả vờ nhưng hành động ấm áp của Trí Tú đã đánh bay đi ý nghĩ chiêu đùa mà thuận tình để Trí Tú muốn làm gì thì làm, nếu Trí Tú nhìn thêm một lát sẽ phát hiện có điều không ổn trên khuôn mặt Trân Ni. Sau khi đọc xong lá thư Trí Tú cũng lẩm bẩm hai từ Giang Ninh không biết là được nghe ở đâu rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net