Chương 27: Diệt tham quan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mau bắt bọn người này lại cho ta" kèm theo giọng nói là cả đám thuộc hạ của hắn quay quanh đoàn người Trí Tú, mọi người lại một phen hoảng sợ, chuyện mấy ngày trước cứ sợ tiếp diễn, nhận thấy được Trân Ni đang ôm mình Trí Tú nhìn nàng cười một cái ý bảo an tâm rồi tiến lên trước nói đạo lý.

"Không biết vị huynh đài này làm vậy là có ý gì?"

Trí Tú hướng vị công tử áo xanh, trên mặt hiện lên phần nào là phường thất học, ỷ thế nhà giàu.

"Ngươi tránh ra một bên, bảo ba vị cô nương kia lên nói chuyện với ta" vừa nói vừa chỉ Trân Ni, Thái Anh, Sáp Kì

"Huynh đài đây không biết họ là người nhà của ta, trước khi muốn nói chuyện huynh phải xin phép ta cái đã" mọi người nhìn thấy sắp có đánh nhau thì cũng chạy thật xa, không dám lại gần.

"Ngươi thật to gan, không biết bổn thiếu gia là ai sao, ta nói chuyện cần phải xin phép, hôm nay ta sẽ cho ngươi một bài học để biết thế nào là lễ độ, dám xem thường Lâm Khánh ta, khôn hồn để lại ba vị cô nương kia cho bổn thiếu gia vui vẻ, ta còn nương tay tha ngươi một mạng nếu không đừng trách ta độc ác" lời nói ra không chỉ hắn mà cả bọn tay sai cũng cười hô hào thị uy sức mạnh.

"Ta rất muốn biết huynh đài độc ác ra sao?"

Trí Tú là kinh bỉ hạng người như Lâm Khánh ỷ thế ức hiếp người, đám tay sai của hắn xem ra vô dụng, rất muốn xem kẻ chống lưng hắn là ai giúp bá tánh ở đây trừ hậu hoạn rồi đi cũng không muộn.

"Được lắm, để bổn thiếu gia cho ngươi biết, các ngươi đánh chết hắn cho ta!"

Cả đám người cùng xông lên hướng Trí Tú đánh tới, chỉ có mấy người sức buộc gà không chặt một mình a Tài là có thể dẹp được không cần Trí Tú ra tay, tên Lâm Khánh thấy thuộc hạ bị đánh đến sức đầu mẻ trán định chạy thì bị tiểu Bùi bắt lại hướng Trí Tú quỳ trước mặt nhưng vẫn còn lớn giọng.

"Ngươi dám đánh ta, ngươi có biết cha ta là tri huyện ở đây, các ngươi tới số rồi" chưa nói hết tiểu Bùi đã bẻ tay hắn ra đằng sau, không gãy cũng bị liệt.

"Để chúng ta đưa huynh về phủ, mọi người, chúng ta đến huyện lệnh báo án" Trí Tú định đưa Lâm Khánh đi thì bá tánh gần đó cản lại.

"Vị thiếu niên trẻ tuổi này, ngươi cùng người nhà mau đi đi, nếu để tri huyện mà biết thì các người khó sống" mọi người ở đây thấy Trí Tú có vẻ hiền lành trượng nghĩa nên khuyên hắn đi trước, tránh hi sinh vô ít.

"Mọi người yên tâm, hôm nay ta sẽ cho mọi người thấy thế nào là công đạo, ai có chuyện gì muốn nói thì cứ ghi ra giấy ta giúp mọi người tính sổ với cha con nhà này một lần cho xong, mọi người cũng có thể đi theo đến công đường xem chuyện vui"

Trí Tú rất cảm tạ tấm chân tình của mọi người càng vì thế mà muốn giúp bá tánh một tay, ai cũng thay nhau kể tội làm giấy thưa kiện giầy cả sớ.

Đẩy Lâm Khánh đến trước mặt tri huyện hắn vừa gặp cha đã lên tiếng.

"Cha, cứu con, phải giết hết bọn họ"

Chưa đợi Lâm tri huyện nói chuyện Trí Tú đã lên tiếng trước thị uy.

"Tri huyện đại nhân ta muốn thưa tên này tội hành hung, ức hiếp dân nữ, lại thưa ông tội làm quan mà để bá tánh chịu khổ, tất cả tội trạng đều ở đây, ông tự mà xem" Trí Tú ném cả đóng giấy lên bàn Lâm tri huyện.

"Điêu dân to gan, đứng trước công đường thấy bản quan mà không quỳ, đã vậy còn đánh người bị thương hướng ta vô lễ, bây đâu đánh năm mươi đại bản" chưa đợi đám nha binh tiến lên Trí Tú đã chặn trước.

"Xin hỏi đại nhân mắt nào thấy ta đánh người, ta chỉ thay mặt cáo trạng sao gọi là phi lễ?"

Lời Trí Tú nói ra bá tánh cũng bên vực hô "phải" làm tên tri huyện đổ mồ hôi.

"Ta nói ngươi vô lễ chính ta vô lễ, các ngươi đánh hắn đến chết mới thôi"

"Lâm đại nhân thật đúng là không phân biệt tốt xấu, cơ hội cuối cùng sửa sai cũng không còn, a Tài mau lột mũ quan áo quan của hắn xuống, công đường hôm nay do Trung Dũng Hầu Trí Tú ta xét xử"

Lời nói ra có trăm phần uy lực làm cha con tri huyện khiếp sợ, lần này khó thoát ai biểu chọc nhằm người, còn bá tánh khi biết đây là Trung Dũng Hầu vang danh thiên hạ thì mừng gỡ trong lòng.

"Lâm Thế Siêu ngươi thân là quan phụ mẫu lại không làm đúng trách nhiệm, ngược lại hướng bá tánh vơ vét, cướp lấy ruộng đất, tự đặt thuế cao làm ảnh hưởng triều đình, dung túng con trai làm chuyện bậy, nay nhân chứng vật chứng đều rõ, tội chết khó tha chém đầu thị chúng, Lâm Khánh ngươi lại càng bị ổi ức hiếp gái nhà lành, bán họ vào thanh lâu, để bịt miệng còn giết cả nhà, gây sự đánh nhau với người dân khắp nơi"

"Hầu gia tha mạng tiểu nhân biết mình sai rồi, xin được tha mạng" Lâm Khánh chỉ còn cách cầu xin.

"Tội của ngươi cũng không thua gì cha ngươi, người đâu dẫn hai cha con họ diễu phố chém đầu thị chúng"

"Trí Tú ngươi ngông cuồng ức người quá đáng, ta thân tri huyện nếu có xét xử cũng phải báo hình bộ, Hầu gia như ngươi có tư cách gì kết tội ta, ngươi lạm dụng tư hình bức tử quan phụ mẫu" Lâm Thế Siêu chỉ còn cách kéo dài thời gian, nếu được hình bộ thụ lý thì chuyện của hắn sẽ có người lo.

"Đây là kim bài vua ban phong Trí Tú làm khâm sai đại thần, thay mặt hoàng thượng diệt trừ loạn thần tặc tử, còn đây thượng phương bảo kiếm được quyền chém trước tấu sau, người đâu giải hai cha con Lâm Khánh Siêu hành hình" hoàng thượng đúng là ưu ái Trí Tú mọi đặc quyền điều giao cho y.

"Ngươi biết người đỡ đầu cho ta là ai không? Thái sư Trấn An, ngươi giết ta là đắc tội ông ấy" thấy Trí Tú một mực muốn hành hình Lâm Thế Siêu chỉ còn cách lôi thái sư ra cầu cứu.

"Dẫn đi" sau khi hai cha con Lâm tri huyện bị dẫn đi mọi người đều quỳ dưới chân Trí Tú mà tung hô, xem ra trấn Thái Bình từ đây mới thật sự thái bình.

"Mọi người đứng lên, ta chỉ làm đúng trách nhiệm cần làm"

"Hầu gia mọi người ở trấn Thái Bình rất biết ơn người, đúng là lời đồn về người không sai, hầu gia anh minh"

Chuyện ở trấn Thái Bình xem như giải quyết xong, giờ chỉ còn gửi thư về báo hoàng thượng, mau cử người khác đến tiếp quản, trong thư Trí Tú cũng quên nhắc nhở hoàng thượng về thái sư. Qua chuyện diệt tham quan giúp bá tánh ở Thái Bình sống yên ổn, vị trí của Trí Tú trong lòng Trân Ni càng được nâng cao, chưa bao giờ nàng nhìn thấy tướng công mình lại oai phong như thế, cảm thấy rất tự hào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net