Chương 49: Làm theo kế hoạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hầu phủ trừ hôn lễ ra thì đây được xem là ngày náo nhiệt nhất từ trước đến giờ, hiện tại các huynh đệ của Trí Tú đều tập trung cả ở đây, thiếu ai thì mọi người cũng biết lý do nên cũng không cần hỏi chỉ cần cho họ ăn uống no say là được, từ khi vào bàn ăn Chung Nhân ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi Trân Ni, hắn công nhận hôm nay nàng đẹp phải nói là tuyệt đẹp.

"Tam ca, huynh cũng học hỏi đại ca kìa, mới đây mà đã có đôi có cặp, trong đám huynh đệ chúng ta xem ra chỉ có huynh là còn cô đơn"

Tang Đại thấy Chung Nhân không nói chuyện lại nhìn nương tử nhà người ta công khai như thế thì cũng thấy tức giận, muốn kéo hắn ra đồng thời nhắc mọi người về chuyện Hải Dần, muốn làm rõ cô nương kia từ đâu đến chưa gặp qua bao giờ mà đã xuất hiện bên cạnh đại ca làm Tang Đại có sự đề phòng.

"Tứ đệ không cần bận tâm, ta có người mình yêu trong lòng, hiện tại chỉ đang gặp một ít vấn đề nên chưa thể đến với nhau đợi sau khi ta và cô ấy làm xong mọi chuyện thì báo mọi người tin vui"

Chung Nhân nói câu này làm cả bàn ăn chấn động, mỗi người lại theo đổi cách suy nghĩ riêng, có người tâm chết lặng, có người cảm thấy kinh bỉ, có người lại xem thường nhưng đa phần đều không ủng hộ.

"Tướng công sao chỉ uống mà không ăn, như thế không được, người quên chuyện mấy ngày trước, mau ăn cái này"

Trân Ni xem thường Chung Nhân nên cũng chẳng để tâm lời hắn nói, nàng hiện tại thấy Trí Tú ngây người thì quan tâm đặc biệt cũng trả thù cho tướng công.

"Xem ra nhị ca là có phước nhất, so với đại ca chưa có phu nhân thì tứ ca khỏi nói khổ kêu trời không thấu, chỉ làm phật lòng ai đó thì đã phạt quỳ ba ngày ba đêm"

"Quảng Minh ngươi đang chửi xéo ta, lần này không dạy dỗ ngươi tử tế ta không mang họ Chu"

Quảng Minh không tiết thân mình pha trò cho tất cả cùng vui, chỉ là chọc không đúng người mang họa vào thân.

"Nương tử mặt kệ Quảng Minh, trong mắt ta nàng là dịu dàng ân cần nhất hơn nữa nàng cũng không còn họ Chu"

Tang Đại hôm nay ăn gan hùm mật gấu nên nói chuyện lấn lướt Chu Hồng Cẩm bình thường có thể sẽ bị ăn đòn nhưng mà trước mặt các huynh đệ thế này Hồng Cẩm cũng nể mặt tướng công, hơn nữa hắn nói đúng cũng vì thế mà đỏ mặt ngồi yên một chỗ.

"Hải đại ca sao huynh không giới thiệu vị cô nương xinh đẹp bên cạnh cho mọi người cùng biết, huynh làm mọi người thật bất ngờ"

A Lệ nãy giờ không chỉ chăm sóc cho Thái Anh mà cũng quan sát cặp đôi mới, nếu Hải Dần sớm có người thay thế thì nàng càng vui vẻ thậm chí còn có ý nghĩ giúp họ mau thành thân tránh nhiều chuyện.

"Thật là không phải, Tú Thanh cô tự giới thiệu với mọi người thì hay hơn"

"Tú Thanh vô phép mong các vị bỏ qua, tiểu nữ tên Tú Thanh quê ở Sơn Đông, cha mẹ mua bán nhỏ ở vùng biên giới với người Tây chẳng may bị cướp gia sản không còn, mẹ lại bị bọn họ hại chết, cha cùng tiểu nữ lưu lạc lên kinh thành, người già sức yếu đi được chưa bao xa thì đổ bệnh qua đời, tiểu nữ không biết làm sao nên phải lưu mình vào tiêu xuân viện, may mắn gặp được Hải Dần nên thoát được một kiếp bèo bọt"

Câu chuyện cảm động lấy không ít nước mắt của những người theo dõi, còn Hải Dần xem ra là đồng cảm, số phận cả hai điều như nhau nên càng muốn bảo vệ Tú Thanh.

"Tú Thanh cô nương phải nghĩ tích cực, bên cạnh cô hiện giờ còn có Hải đại ca nên sẽ không ai dám làm gì cô, ta tin huynh ấy là nơi đáng tin tưởng để cô nương có thể dựa vào"

Thái Anh có phần an ủi có phần tác hợp cho bọn họ, tuy không biết thân thế kia có đúng như những gì đã nghe nhưng nhìn thấy vẻ yếu đuối đáng thương thì Thái Anh cũng không muốn biết nhiều tránh bị hiểu lầm gây khó dễ.

"Đa tạ Phác cô nương, cô đúng thật là xinh đẹp lại tốt bụng"

"Cô biết Thái Anh nhà ta sao?"

A Lệ thấy Tú Thanh nhìn Thái Anh đắm đuối lại còn khen đẹp thì tức lên, cũng không vừa ý.

"Không phải, chỉ là mới gặp lần đầu Tú Thanh thấy sao nói vậy, không có ý gì khác"

Tú Thanh chưa từng gặp qua Thái Anh nhưng đêm đó trong miệng Hải Dần luôn thốt ra cái tên này nên nàng cũng biết.

"A Lệ muội làm gì kích động, không kéo mọi người lại nghĩ muội có ý xấu với tỷ tỷ thì ca ca như ta cũng không bảo vệ được hai người"

Lời nói có phần ẩn ý của Trí Tú vừa chọc hai người vừa làm mọi người vui, đâu ai nghĩ sâu xa hay bậy bạ chỉ có điều làm hai người im lặng không đáp trả y như đôi tình nhân đang lén lút chỉ sợ có người phát hiện.

Lời nói của Trí Tú làm tất cả cười ra trò còn hướng A Lệ ghẹo lại một phen, Tang Đại cũng không quên làm chuyện mai mối chỉ làm cho hai người kia nhìn Trí Tú như muốn ăn tươi nuốt sống, người ta đang yên đang lành ai kêu lại khơi gợi mọi chuyện. Bỏ qua tất cả lời bông đùa, Trân Ni suy nghĩ rất cẩn thận cũng không quên xem biểu hiện của Thái Anh và A Lệ nàng không biết diễn tả thế nào chỉ thấy có gì đó không đúng, đây cũng không phải là lần đầu nàng cảm nhận được hai người họ là có ý với nhau.

"Tỷ tỷ từ chối Hải đại ca vì có ý trung nhân, tỷ tỷ cũng không tiếp xúc với ai nhiều không lẽ... không thể nào chỉ là bản thân mình đa nghi sao có thể hai người họ là tỷ muội tốt kia mà"

"Trân Ni sao lại thẩn thờ, mau ăn miếng cá này"

Chung Nhân định đưa miếng cá đến chén Trân Ni thì bị nàng từ chối đồng thời nói lời sắt đá.

"Chung tướng quân nên quan tâm bản thân mình trước, Trân Ni đã có quận mã của ta bên cạnh nên không phiền đến ngài còn nữa ngày gọi ta một tiếng nhị tẩu để giữ đúng phép tắc như các huynh đệ"

Chung Nhân dĩ nhiên hiểu được lời Trân Ni tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt có phần phức tạp, những người còn lại cả kinh họ còn nghĩ là đang nghe nhầm nhưng tất cả xem đây là chuyện tốt nhị ca cùng nhị tẩu thật sự hạnh phúc, riêng Trí Tú không biết Trân Ni sao lại nói những lời này, nhìn sang nàng thì chỉ thấy được nụ cười hiền lành, ấm áp không có gì gọi là giả dối làm tim nàng lại rộn ràng, trong lòng có nước chảy qua còn cảm nhận được cả vị ngọt của nó.

Thái Anh và A Lệ nhìn thấy biểu hiện khác nhau của Trí Tú và Chung Nhân thì mừng thầm kế hoạch đang diễn ra tốt đẹp, nháy mắt với A Lệ thực hiện những phần còn lại.

"Ca ca mau lấy cá cho tẩu tẩu huynh ngơ ngác ở đó làm gì, đây này"

A Lệ đưa cả đĩa cá đến trước mặt Trí Tú làm nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, không phải ai gấp cũng được cần chi đưa nàng cả đĩa rồi gấp qua Trân Ni cho màu mè.

Chung Nhân nhìn Trân Ni hạnh phúc khi được Trí Tud quan tâm thì hắn như muốn lật tung cả bàn ăn, mọi chuyện sao lại đổi ngược là hắn phải nếm mùi vị ghen tức chứ không phải như dự kiến ban đầu là Trí Tú thậm chí nếu có thể hắn còn muốn hai người cãi nhau còn bản thân làm người tốt.

"...ọe...ọe..."

Đang ăn tự dưng Trân Ni ôm ngực muốn nôn làm mọi người đều hết hồn, chưa đợi Trí Tú hỏi thăm đã hướng lòng Trí Tú mà ngã vào ngất xỉu, Trí Tú cũng hoang mang nên bồng nàng vào phòng để Thái Anh xem xét, ai cũng lo lắng cho Trân Ni đang yên đang lành lại xảy ra chuyện, cũng chạy theo xem tình hình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net