Chương 58: Người dưng 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Tú đi suốt đêm buổi trưa mới về hầu phủ, quần áo vẫn chưa kịp thay vừa đi đến hoa viên thì thấy Hải Dần, Chung Nhân, Tang Đại trong lòng hoang mang không biết sao họ có mặt ở đây, lại thấy Trân Ni nói chuyện vui vẻ mà lòng sinh ra sợ hãi "nàng không nhẫn tâm đến mức tố cáo ta sớm vậy chứ Ni nhi?" đôi chân không tự chủ đi về phía trước.

"Nhị ca hôm nay làm gì sáng sớm không thấy huynh?"

"Mọi người sao lại ở đây?"

Không để ý đến Tang Đại mở lời, Trí Tú muốn biết lý do họ xuất hiện, chưa ngồi đã nhìn qua Trân Ni nhưng chẳng được đáp lại thậm chí không xem bản thân đang tồn tại mà nói cười với Chung Nhân.

"Không phải đệ kêu mọi người đến nói có chuyện cần tuyên bố, lạ nhỉ không lẽ có hiểu lầm gì sao, nhìn đệ xem ra còn có vẻ không khỏe, quần áo lắm lem thế kia"

Hải Dần từ khi quen biết cũng chưa nhìn qua một Trí Tú lớ ngớ nhìn có vẻ thê thảm như hôm nay, trong lòng suy nghĩ lung tung.

"Thật không phải, là Trân Ni mời khách chỉ sợ không được chấp nhận nên mượn danh hầu gia một chuyến, mong các vị bỏ qua, hôm nay mời khách là có chuyện cần nói"

Mọi người trên bàn không ai hiểu chuyện gì cứ nghĩ đơn giản vợ chồng hai người xảy ra xích mích giận nhau, còn Trí Tú nghe được thì như chết đứng chuyện này đến quá nhanh làm bản thân chưa kịp chuẩn bị tâm lý lại trách Trân Ni quá vô tình.

"Nhị ca đứng đó làm gì, mau sang đây ngồi"

Tang Đại thấy Trí Tú cứ đứng mà nói chuyện mắt không ngừng nhìn về hai người kia đang vui vẻ nên cũng thuận tay kéo vào bàn chen giữa Trân Ni và Chung Nhân. Nhưng chuyện làm mọi người bất ngờ hơn là Trân Ni chủ động ngồi sát lại không để Trí Tú chen vào cũng không cho ngồi bên cạnh.

"Hầu gia, phía bên Chung tướng quân còn chỗ"

Người vui nhất khi nghe lời này có lẽ là Chung Nhân hắn không cần giở trò chỉ cần ngồi xem kịch hay, mọi chuyện tuy không hiểu nhưng được Trân Ni đối xử tốt ngược lại Trí Tú bị rẻ lạnh nên cũng lợi dụng tình hình mà mượn nước đẩy thuyền.

"Nhị ca làm gì nhị tẩu giận, sao cách hành hạ này của hai người còn khủng khiếp hơn Hồng Cẩm nhà đệ"

Tang Đại chỉ dám nói nhỏ với Trí Tú đâu dám châm dầu vào lửa, rất muốn biết nguyên nhân vì sao đang yên đang lành lại xảy ra cớ sự, nhìn Trân Ni và Chung Nhân thân mật quá mức mà đặt nghi vấn

"Nhị tẩu thừa biết là mình đang mang thai sao lại đi cười nói vui vẻ với tình cũ mà bỏ mặt tướng công... đừng để Tang Đại ta đoán bậy"

Trí Tú không rảnh trả lời vì bận chú tâm vào cặp đôi bên cạnh, đúng lúc tiểu Linh mang trà, lợi dụng Trí Tú nhận trà Chung Nhân dùng tiểu xảo tác động lên tiểu Linh làm chén trà nóng vừa đổ lên người Trí Tú mà Chung Nhân trong mắt mọi người cũng vô tình bị liên lụy.

"Chung tướng quân không sao chứ?/Quận mã, tiểu Linh không cố ý người có bị bỏng?"

Trí Tú thấy Trân Ni chỉ quan tâm Chung Nhân mà đau lòng, chút nước nóng này có là gì so với trái tim đang rỉ máu cũng chẳng để ý tiểu Linh vừa dùng khăn lau vừa hướng mình xin tha tội.

Hải Dần ngồi đối diện nên có thể quan sát được tất cả, có một điều làm bản thân không hiểu Trân Ni sao lại quan tâm Chung Nhân, khi thấy tam đệ và tướng công cùng xảy ra chuyện thân là nương tử mà bỏ mặt tướng công.

"Hầu gia sao lại làm đổ trà nóng lên người khác, không biết nguy hiểm sao, nếu lúc nảy để người ngồi bên cạnh có phải Trân Ni đã hưởng trọn, còn không mau xin lỗi Chung tướng quân"

Trí Tú cảm thấy trái tim mình đang có ai dùng cả hai tay nắm lấy, chỉ cần chờ lệnh là đem nó xé thành từng mảnh mà người đó không ai khác là người mà bản thân yêu nhất, sự hành hạ này quá khủng khiếp, đôi mắt kia vẫn nhìn về mình nhưng nó không còn vẻ yêu thương mà thay bằng sự thù hận

"Hận ta đến thế sao, nếu đã vậy ta sẽ nguyện ý nàng, giải thoát sớm cho bản thân cũng là để nàng sống vui vẻ"

"Được, tiểu Linh mang một ly trà khác đến đây ta sẽ hướng Chung tướng quân xin nhận lỗi"

"Nhị đệ/Nhị ca"

"Tiểu Linh còn đứng đó không đi"

Tất cả mọi người đều nín thở xem mọi chuyện diễn ra, không ai bị mù hay điếc khi nghe tiểu Linh liên tục xin tha lỗi còn nhận ra rõ ràng Trí Tú chưa hề chạm tay vào ly trà thì nó đã rơi, hà cớ gì quận chúa lại đổ tất cả tội lỗi lên tướng công mình. Hoàn cảnh này dù tất cả mọi người có đứng về Trí Tú thì nàng không cần, người mà mình cần nhất đang ở bên kia chí tuyến lại cùng với tình đầu đang bức ép nàng, những lời không có ý nghĩa xung quanh bản thân cũng không muốn nghe.

"Tam ca huynh biết không phải do nhị ca làm sao còn không lên tiếng, đừng để mọi chuyện đi xa làm tất cả khó xử"

Người chính trực, ngay thẳng như Tang Đại chứng kiến chuyện vô lý sắp không giữ được bình tĩnh lớn tiếng với Chung Nhân.

"Đại ca, tứ đệ mọi chuyện đệ đâu muốn diễn ra, đệ cũng chỉ là nạn nhân"

Cơ hội tốt được Trân Ni ban cho, Chung Nhân dĩ nhiên không bỏ qua mà càng muốn làm lớn chuyện.

"Quận mã, trà của người"

Cầm chén trà của tiểu Linh, Trí Tú cũng không vội làm chuyện gì gấp gáp nhìn thẳng về phía Chung Nhân bỏ qua luôn cả Trân Ni mà nở nụ cười đúng phong cách thường ngày, nhìn nụ cười này không ai nghĩ chuyện vừa rồi xảy ra.

Trân Ni thấy người kia từ từ đi đến thì trong lòng lo sợ, bản thân cũng không biết tại sao khi nãy lại nói những lời kia còn bắt Trí Tú đi nhận lỗi, hiện tại chỉ muốn dừng lại hành động không phải của bản thân nhưng cũng chẳng có cách, đang đấu tranh tư tưởng thì nghe Chung Nhân la lên.

"Nhị ca, huynh tại sao đổ trà vào người đệ?"

Chuyện này còn kinh động hơn cả việc Trân Ni bảo Trí Tú đi xin lỗi, hầu gia, huynh đệ tốt của bọn họ hôm nay lại hành động nông nổi, vừa rồi có phần giận thay Trí Tú nhưng hành động đổ trà vào đối phương thật đúng là không phải.

"Chung tướng quân xin lỗi ngài, đã đắc tội, thế này thì mới đáng để Trí Tú ta nhận lỗi, mong ngài độ lượng bỏ qua"

Nếu hành động nông nỗi mất điểm bao nhiêu thì lời vừa nói ra không chỉ khôi phục dáng vẻ oai phong có phần ngông cuồng mà còn thể hiện khí chất của một hầu gia, cùng với trí tuệ hơn người càng làm cho người ta thêm phục, không lỗi mà nhận thì thật ủy khuất nhưng hiện tại có lỗi nhận lỗi là chuyện nên làm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net