Chương 73: Kế hoạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi Trí Tú hẹn Sáp Kì là ở con suối sau rừng trúc, nàng đến từ khá sớm mà cũng chẳng thấy người đâu, đang đi tới đi lui sốt ruột thì một vàng một xanh cũng xuất hiện.

"Biết thế nào muội cũng dẫn theo tiểu Bùi đến đây, hai người không cần thấy ta thì bỏ tay nhau ra mà đỏ mặt thế kia, hay là làm chuyện xấu gì không thể cho ai biết"

Vừa thấy Trí Tú trước mặt, Sáp Kì đang nắm tay tiểu Bùi vội buông ra nhưng chính hành động giấu đầu lòi đuôi này làm Trí Tú trêu ghẹo ngược lại, thậm chí còn chạm đến nỗi xấu hổ của hai người nên Sáp Kì chỉ còn biết im lặng.

"Nhị ca huynh thật quá đáng, bình an vô sự không báo cho ai hay để mọi người lo sắp chết, đặc biệt là nhị tẩu hiện giờ không biết ra sao, huynh còn ở đây đâm chọt muội"

"Ta..."

"Tiểu Bùi đa tạ muội đã giúp ta giành lại công đạo"

Trí Tú chưa kịp mở miệng Trân Ni đã từ xa bước đến, bên cạnh còn có Thái Anh và A Lệ mặt đang hầm hầm.

"Trí Tú, đệ nên giải thích thế nào đây?"

"Phải đó làm bọn này lo gần chết, hiện tại nhìn huynh rất khỏe mạnh không giống người bị rơi xuống vực thoát chết còn nửa cái mạng"

Không hẹn mà gặp Trí Tú đều bị mọi người trách phạt, ba miệng một lời xem ra yếu thế nên quay lại cầu cứu Sáp Kì hiện tại cũng đã trở về phong thái bình thường.

"Mọi người đừng nên trách Phác tỷ tỷ, tỷ ấy có nổi khổ nên không thể thông báo cho tất cả mọi người, hôm nay hẹn ra cũng là nguyên nhân này"

Lời nói ra làm mọi người há hốc mồm, thân phận Trí Tú chẳng phải đã bị lộ hơn nữa người biết chuyện có thể nói là kẻ thù nhưng sao lại bình thản, Trí Tú thấy mọi người nhìn mình thì liếc Sáp Kì một cái ngụ ý không giúp mà còn gây thêm rắc rối, Sáp Kì cũng chẳng vừa, ý nghĩ trả thù trước kia gạt nàng chuyện thành thân còn dám làm hư Hiền nhi của người ta, chưa gì mà quy tội cho Trí Tú.

"Mọi người ở đây xem như biết hết mọi chuyện có gì đâu mà giải thích, Ni nhi, tỷ tỷ, A Lệ không nói riêng tiểu Bùi ta tự mình tiết lộ muốn muội ấy thành thân giả nhầm để Sáp Kì ra mặt, còn Sáp Kì nhân lúc ta bất tỉnh mà phi lễ chuyện này sau khi tỉnh lại ta mới biết"

Gió đổi chiều, A Lệ nghe xong chạy qua chất vấn Châu Hiền.

"Theo như lời ca ca nói hai người cũng như chúng ta đang yêu nhau, còn tay trong tay đến đây xem ra tình cảm rất tốt, chúc mừng nha tiểu Bùi"

"Ta mới không thèm nghe ngươi chúc mừng"

Hai người định dùng nắm đấm xử nhau thì bị ngăn lại, Châu Hiền cứ nghĩ A Lệ đang trêu đùa mình, lại thấy Sáp Kì đỏ mặt mà nóng giận, còn A Lệ cho rằng lòng tốt không được đáp lại còn nghe lời không phải nên không kiềm chế, chuyện này chưa xong lại nghe Trân Ni lên tiếng mà tất cả im lặng.

"Trí Tú ngươi dám để cho người khác thấy thân thể của mình, từ nay trở đi không cho rời Trân Ni nửa bước"

Trí Tú mặt méo xẹo xem như mất hết mặt mũi, những người còn lại chỉ biết ôm bụng cười với tính khí trẻ con khi ghen vừa rồi của Trân Ni cũng như biểu cảm trên khuôn mặt Trí Tú.

"Trân Ni muội không cần phải ghen như thế, trước kia muội là muội muội tốt của tỷ, hiện tại tỷ lại là biểu muội của Trí Tú chúng ta trước sau đều là người nhà"

Việc này làm mọi người thêm khó hiểu, quá bất ngờ với những gì đã nghe thấy.

"Trí Tú không lẽ muội đã nhớ lại được chuyện gì?"

Thái Anh vẫn là người sáng suốt trong mọi tình huống, sau khi nhận được cái gật đầu của Trí Tú thì mọi chuyện cũng được sáng tỏ qua lời kể.

"Muội là con cháu Kim gia, Kim Vân Tú, còn Sáp Kì không phải người của Thuận vương phủ mà là cháu gái của Kim bá mẫu Lữ Gia Mẫn chuyện này nói ra sợ không ai tin, hai người có dự định thế nào?"

Những người còn lại trừ Châu Hiền đã được Sáp Kì nói rõ thì ai cũng bất ngờ, chuyện cứ như cổ tích, chuyện Kim Vân Tú có hôn ước với Hải Dần dĩ nhiên không nói ra hiện tại chỉ có Trí Tú, Hải Dần và người Kim gia biết.

"Hiện tại muội và Sáp Kì sẽ đến Hà Nam điều tra toàn bộ vụ việc năm xưa xem ai chủ mưu tất cả, ngoài ra còn là tìm số kho báu theo như ý chỉ của hoàng thượng, A Lệ nhờ muội về Giang Ninh một chuyến chuyển bức thư cho Lạp tiền bối, cho nên hiện tại chúng ta sẽ chia theo hai hướng hành động, A Lệ và tỷ tỷ về Giang Ninh, ta và Sáp Kì sẽ đi Hà Nam"

"Muội sẽ làm gì?"

Trân Ni không cần lên tiếng chỉ nhìn Trí Tú, ánh mắt hiện lên vẻ nguy hiểm "không thể không có Ni nhi đi cùng" trong khi Châu Hiền mở miệng muốn đi.

"Sáp Kì chuyện này có chút thay đổi, ngoài chúng ta còn có Trân Ni và tiểu Bùi cùng đi, để tránh mọi người chú ý trong khi hành tung của ta và Sáp Kì không thể bại lộ, A Lệ diện cớ về thăm cha dẫn tỷ tỷ đi Giang Ninh, còn tiểu Bùi cứ nói để quên đi sự đau buồn mà xin Bùi trang chủ đi xa một chuyến, mọi chuyện tùy muội thuyết phục, còn Ni nhi chắc ta phải đi gặp cha một chuyến nhờ người sắp xếp"

"Ca ca vậy muội và Thái Anh về trước chuẩn bị, để không làm chậm trễ mọi việc"

"Muội cũng phải về thuyết phục cha, Sáp Kì chúng ta mau đi"

"Muội đó phải giấu Sáp Kì cẩn thận, còn nữa đóng kịch cho thật một chút hiện tại trên mặt muội hiện lên bốn chữ "tôi đang hạnh phúc" rồi kìa, còn nữa nhớ chuẩn bị lương thực và phương tiện cho tốt vào"

"Muội biết rồi, chúng ta nên hành động thôi"

Mọi người đều chuẩn bị thực hiện công việc của mình, Trí Tú giả dạng đưa Trân Ni về Nam vương phủ, trong khi bốn người kia cười nói vui vẻ trên đường.

"Sáp Kì muội không sao chứ, mặt lúc nào cũng đỏ ửng đi lại thấy không thoải mái lắm, để ta bắt mạch cho muội xem có bị dị ứng hay không"

Thái Anh định nắm tay bắt mạch cho Sáp Kì nhưng chưa kịp đã bị từ chối.

"Muội không sao, chắc do trời nắng quá mà cơ thể muội chưa bình phục hẳn, đường lại khó đi không nên làm phiền tỷ"

Sáp Kì tuy là nói với Thái Anh nhưng cũng không quên liếc người kia muốn cháy da.

A Lệ trong những tình huống này thì rất lanh lợi kéo hẳn Châu Hiền đi ra đằng sau hỏi chuyện, chẳng biết cả hai nói gì nhưng bỗng chốc từ oan gia trở thành bạn bè tốt, xem ra chuyện tốt khó nói chuyện xấu dễ làm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net