Chương 75: Tú cầu chiêu thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua mấy ngày cực khổ, cuối cùng địa điểm cần đến cũng đến chỉ có điều không giống như tưởng tượng ban đầu, đây không phải là một thôn nhỏ nghèo nàn mà nó tấp nập nhộn nhịp rất sung túc không thua kém kinh thành, có thể nói như một kinh thành thu nhỏ với tên gọi Thiên Lượng, có bốn vị khách không mời mà đến đang thông thả trên đường phố nhưng mọi người chẳng ai để ý, họ đang bận làm chuyện khác, tò mò nên vị tiên sinh với chòm râu dài đứng ra hỏi chuyện.

"Vị huynh đài này cho tại hạ hỏi thăm, ở đây có lễ hội hay sự kiện gì mà mọi người nháo nhào xem ra rất vui thế kia"

"Các vị xem ra từ khác đến nên không biết, Thẩm tiểu thư hôm nay sẽ tung tú cầu chiêu thân, miễn ai độc thân giành được tú cầu không phân biệt giàu nghèo đều thành con rể Thẩm gia, ta thấy hai vị công tử nhà ngươi cũng được mau kêu họ đến đi ở phía trước kia, ta đi trước"

"Người dân ở đây rất lương thiện, công tử chúng ta mau đi hướng khác, để tú cầu rơi trúng không nên" còn đây là lời của người ăn mặc nhìn giống gia nô lên tiếng.

"Ta thấy chuyện này cũng vui lắm, từ nhỏ đến lớn chưa xem bao giờ, Thẩm gia này nghe qua có vẻ là phú hộ nơi đây, có cơ hội nhờ ông ấy giúp đỡ chuyện sẽ mau chóng, chúng ta lên phía trước hai ngươi đừng nhiều chuyện"

Bỏ lại vị tiên sinh già và tên gia nô đang khó chịu, hai vị công tử một xanh một trắng đã đi về phía trước.

Vị tiên sinh già kia không ai khác là Trí Tú, khổ thân nàng vừa phải hóa trang vừa phải nhận hình phạt của nương tử thì không được chọn một nhân vật đẹp, mới đầu ý nghĩ là sẽ về thân phận nữ nhi nhưng nói ra liền bị Trân Ni cự tuyệt, còn bị người kia hóa trang thành vị tiên sinh già với chòm râu dài khó chịu, nhìn nàng hiện tại lớn tuổi không thua gì sư phụ nhưng phong cách thì lại giống sư bá.

Tính ra Trân Ni không bạc đãi tướng công chỉ vì hai nguyên nhân, thứ nhất để Trí Tú mặc lại nữ trang nhìn còn đẹp hơn bản thân thì lại sinh ra lòng ghen, thứ hai làm thành ra một tiên sinh vì trả thù cho chuyện dám nói với phụ thân mình ở phủ dưỡng thai không thể ra ngoài, làm nàng thẹn chết hơn nữa sau này lấy đâu ra đứa nhỏ nói chuyện với thiên hạ, cũng trách phụ thân hùa theo Trí Tú làm khó con gái nếu không chấp nhận không cho đi.

Châu Hiền còn khổ hơn khi bị Sáp Kì đày ải làm gia nô, đi cạnh chăm sóc hai vị công tử, để phù hợp nàng vẫn mặc nam trang, vị công tử mặt áo xanh kia chính là Sáp Kì giả dạng, đúng là giống phong cách của Châu Hiền thường ngày, áo trắng công tử toát lên vẻ nhã nhặn thư sinh đúng chất là Trân Ni, ngay cả cây quạt trên tay cũng là cướp của tướng công.

Hiện tại bốn người đã đến gần đám đông đang náo loạn nhưng họ chỉ đứng phía xa không dám lại gần sợ trái cầu không mắt mũi rơi trúng thì nguy, đúng giờ lành vị Thẩm tiểu thư cùng người nhà bước ra.

"Các vị, hôm nay ngày lành tháng tốt được sự cho phép của bề trên Thẩm gia chúng tôi tiến hành chọn rể quý, miễn ai chưa thành gia lập thất không phân biệt giàu nghèo nếu nhận được tú cầu sẽ là con rể của Thẩm Dương này, mọi chuyện nghe sự sai bảo của ông trời"

Sau lời phát biểu cả đám người phía dưới đã đùng đẩy xô lấn lẫn nhau, ai cũng muốn bản thân vừa làm con rể người giàu nhất thôn vừa cưới được vợ đẹp.

"Kim công tử nếu có hứng thú tiểu Bùi sẽ giúp cướp tú cầu về cho người"

"Tiểu Bùi ngươi ăn không rảnh rỗi lắm sao, so với Kim công tử thư sinh giành không lại mấy người kia thì Lữ công tử nhà ngươi chắc chắn giành được"

"Chúng ta chỉ đến đây xem cho vui hai người các ngươi không cần phải gây chuyện, lát mà thấy tú cầu bay đến nhớ tránh xa, đặc biệt là ngươi Tú tiên sinh"

Tuy là nhắc nhở cả hai nhưng ngụ ý vẫn hướng về phía Trí Tú làm hai người còn lại bụm miệng cười, tú cầu chưa ném mà mọi người đã hỗn loạn xô đẩy nhau đến chỗ bọn họ làm bốn người bị chia tách. Sáp Kì lo lắng cho Châu Hiền, còn Trí Tú mắt không dám chớp nhìn về hướng Trân Ni, hiện tại không thể dùng kinh công bay đến chỉ sợ làm náo loạn gây sự chú ý, chỉ cần người kia vẫn trong tầm kiểm soát của bản thân là được.

Vị Thẩm tiểu thư vừa cầm trái cầu vừa cầu nguyện sau khi ổn định tinh thần nàng cũng ném đi, nhìn quả cầu bay tới bay lui chưa có ai giữ được thì tim lại đập nhanh hơn, tú cầu sắp rơi vào tay người này thì bị người khác đẩy ra. Hướng đi tú cầu đến vị trí của Châu Hiền làm bản thân ngỡ ngàng không kịp suy nghĩ đẩy nó đến chỗ Trí Tú, Sáp Kì thấy cảnh này thì thở phào còn Trân Ni đang lo lắng, quá bất ngờ với trái cầu bay đến, Trí Tú dùng một chưởng làm nó bay lên cao, không biết sẽ rơi ở vị trí nào cùng với hướng gió đang thổi ai cũng muốn bắt. Trân Ni không cẩn thận cũng gần đuối sức nên bị đẩy ngã, không biết là may mắn hay xui xẻo tú cầu lại rơi đúng vị trí của nàng, hiện tại nó nằm hẳn trong lòng Trân Ni trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

Sau giây phút im lặng là tràng pháo tay cùng lời hô vang muốn làm nổ tung nơi này, Trí Tú cố gắng cũng đến được bên cạnh Trân Ni, chỉ là không ngờ trong tay nương tử còn có thêm vật màu hồng mà nãy giờ ai cũng muốn giành lấy, chỉ còn cách nhìn nhau cười khổ.

"Tránh ra, tránh ra, vị công tử đây lão gia mời ngài, ngài chính là người bắt được tú cầu cũng là cô gia của chúng ta, xin mời"

"Các người tránh ra mới đúng, ai cho chạm vào công tử nhà ta, công tử người không sao chứ mau trả đồ cho bọn họ, chúng ta đi"

Trí Tú nghe con rể rồi cô gia thì lòng ghen không biết từ đâu bay đến, vừa đỡ Trân Ni vừa muốn đánh nhau với bọn gia đinh Thẩm gia.

"Ta không..."

"Ấy Ấy... Tú tiên sinh không phải lo, Kim huynh gặp được chuyện này cũng không phải xấu, chúng ta mau theo họ vào Thẩm gia bàn chuyện"

Sáp Kì nháy mắt với Trí Tú hàm ý chuyện này để sau, hiện tại là cơ hội tốt để vào Thẩm gia, còn Trân Ni muốn nói gì cứ mặt kệ, kéo người đi trước theo như sự dẫn đường của bọn người kia.

"Nhị ca chúc mừng huynh, nhà có thêm thành viên mới vui cửa vui nhà"

"Tiểu Bùi đứng lại đó cho ta!"

Châu Hiền cũng không khờ, sau câu nói vừa rồi mà chạy không lẹ chỉ có nước bị ăn đòn, Trí Tú vì đại cục chịu ấm ức lại bị chọc tức mà đỏ mặt, một mình lủi thủi đi theo họ, Trân Ni tuy bị kéo đi nhưng luôn hướng về phía sau nhìn Trí Tú, thấy người kia vì chuyện này mà tức thì lòng cũng muốn trêu đùa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net