Chương 81: Trừng phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa kéo Châu Hiền vào phòng, Sáp Kì nở nụ cười mà theo ai kia nó mang phần nguy hiểm, chẳng nói chẳng rằng đã dồn Châu Hiền đến trên giường cũng nằm trên người ai kia.

"Để ta giải thích, tiểu Sáp Sáp không như nàng nghĩ a"

Không trả lời Châu Hiền, Sáp Kì táo bạo hôn lên đôi môi người phía dưới thậm chí còn giữ đôi tay kéo lên phía trên đầu, tham lam cộng nhiệt tình làm cả người Châu Hiền nóng lên.

"Ta không... thở... nổi"

Châu Hiền hôm nay xem ra yếu thế nên càng dễ bị Sáp Kì trừng phạt, vừa thở hổn hển vừa muốn bắt đầu lại từ đầu mà cố giải thoát đôi tay, muốn luồn tay vào trong y phục của người phía trên.

"Hôm nay ta mệt ngươi cũng bận cả ngày nên ngủ sớm, như thế là đủ rồi"

Sáp Kì nói xong cũng nhảy xuống nằm quay vào trong bỏ mặt người còn lại như hóa đá, lửa đã đốt lên nhưng ai kia không chịu dập tắt thì làm sao được.

"Ta thấy tiểu Đào biết làm túi thơm lại nấu ăn rất ngon nên đi theo có ý định học hỏi, sau này có thể tặng nàng túi thơm tự làm cũng có thể ngày nào cũng nấu ăn cho nàng, chính vì lý do này nên phải đi theo lấy lòng tiểu Đào, chắc do bản thân yếu kém vẫn chưa học hỏi được gì chưa làm ra việc gì có hồn"

Châu Hiền ở phía sau mà cố gắng giải thích nhưng thấy người kia vẫn không lên tiếng nằm bất động, nên quyết định làm liều xoay người Sáp Kì lại nhảy thẳng lên mà hôn tới tấp, Sáp Kì nghe Châu Hiền nói mà cảm động, không ngờ con người này cũng có lúc làm nàng hạnh phúc. Chỉ đơn giản là chuyện nhỏ nhặt nên không đề phòng để bị tập kích, cả hai không chịu sự nổi sự quyến rũ của đối phương mà cùng nhau hưởng thụ, cứ tưởng cho Châu Hiền trừng phạt ai ngờ bản thân lại buông không được.

Trí Tú hiện tại đang ôm Trân Ni trong lòng, Thẩm gia lo chuyện chuẩn bị cho Thẩm Ngọc Bích nên chẳng còn để ý đến bọn họ, hôm nay có thể thoải mái ngủ lại mà không bị nghi ngờ hay làm phiền.

"Tú nhi, ngươi từ đầu đã lo chuyện này sao lại không nói với ta một tiếng, còn nữa nàng chắc không làm hại Thẩm tiểu thư khi để cô nương ấy vào cung"

"Ni nhi đang hương hoa tiết ngọc sao, hay để ta viết một bức thư khác nhờ phụ thân nói với hoàng thượng một tiếng không cho Thẩm tiểu thư vào cung, cùng nàng ở đây bái thiên địa?"

"Được đó, Tú nhi mau đi đi"

"Á đau"

Trí Tú biết Trân Ni đang đùa nên nhéo má nàng, chỉ giả vờ chạm nhẹ mà người kia cũng đau nên làm tới hôn lên chỗ vừa mới nhéo, lợi dụng thời cơ mà đưa xuống môi, chẳng thấy đủ mà bắt đầu sờ soạn lung tung khắp nơi làm cơ thể cả hai đều nóng lên.

"Tú nhi sao lần nào cũng bắt nạt ta?"

"Vậy hôm nay chúng ta đổi vị trí để nàng bắt nạt lại ta thế nào?"

Trân Ni nghe câu gợi ý mà thẹn đỏ mặt, không dám trả lời, Trí Tú thấy Trân Ni thẹn thùng thì chỉ biết lắc đầu xem ra còn rất lâu mới đạt được ý đồ.

"Cứ để Tú nhi hầu hạ Ni nhi"

Nói xong cũng hôn lên đôi môi chuẩn bị nhấp nháy nói gì đó, hai chiếc lưỡi như bạn thâm tình mà quấn lấy nhau triền miên. Đôi tay Trí Tú cũng không an phận bắt đầu luồn vào trong tìm nơi đang nhô lên mà xoa bóp, phía dưới dùng đầu gói kích thích chà sát vào nơi tư mật của Trân Ni khiến nàng thở hổn hển.

"Tú... ưm... khó chịu"

Không riêng Trân Ni, Trí Tú cũng thấy rạo rực trong người nghe được lời vừa rồi, nhanh chóng cởi đi những thứ không cần thiết để hai cơ thể ấm nóng có thể cảm nhận rõ ràng từng thớ thịt của đối phương. Trí Tú hôn xuống vai rồi lên cổ cũng không quên để lại dấu tích biểu trưng của tình yêu, nàng cứ đặt từ từ những nụ hôn từ cổ đến bụng, mỗi lần hôn lên đều khiến Trân Ni ưỡn người tiếp nhận. Cơ thể nàng uốn lượn như tấm vải lụa treo trước gió, cảm nhận có điều không đúng, Trân Ni mở mắt thì thấy người kia đang nhìn thẳng vào nơi tư mật của mình, nàng đỏ mặt khép chân lại thì bị đôi tay kia cản lại thậm chí còn mở rộng ra.

"Ni nhi, ta yêu nàng"

"Không... bẩn... không... A... được"

Nhìn thấy Trí Tú cuối đầu hôn vào nơi đó khiến Trân Ni giật bắn mình, nàng biết nơi đó không sạch sẽ nên ngăn cản nhưng không kịp, Trí Tú hôn nhẹ nhàng còn cho lưỡi vào trong, chiếc lưỡi nhám nhám đánh qua đánh lại lúc ra lúc vào như làm nổ tung Trân Ni. Nó chạm đến từng thớ thịt và vị trí mẫn cảm nhất trên cơ thể của nàng, mới đầu tuy không muốn nhưng với cảm xúc hiện tại thì nàng đã đánh bay lý trí, chỉ còn biết dùng tay ấn đầu người kia để chiếc lưỡi vào sâu hơn, cơ thể cũng vì thế mà nâng lên theo từng cái chạm mãnh liệt. Còn Trí Tú chỉ muốn hòa tan vào người bên dưới, nàng cảm nhận được nơi kia đang siết chặt đầu lưỡi mình, nó như một con suối nhỏ ban phát chút nước cho kẻ lạc đường nơi sa mạc thiếu nguồn sống, bao nhiêu cũng không đủ, nàng như muốn tất cả lại thấy phản ứng của Trân Ni mà kích thích bản thân ra vào nhanh hơn.

"Tú nhi... dừng... dừng lại... A... ta... chịu không nổi... A... A... A"

Sau tiếng la, linh hồn Trân Ni như lên đến chín tầng mây, nàng hiện tại không biết Trí Tú đang nở nụ cười càn gỡ lưu manh thế nào.

"Vẫn chưa xong, sao có thể như thế mà cho nàng ngủ được a~"

"A"

Chưa kịp trả lời, nơi tư mật vừa trải qua phong ba lại được lắp đầy bởi ngón tay của Trí Tú, lần này không chỉ một mà tận hai ngón, nó cứ ra vào liên tục châm ngòi cho sự nóng bức, rạo rực của cả hai. Trân Ni cũng không biết bản thân mình lại mẫn cảm như vậy, có thể bị người kia khơi nguồn bất cứ lúc nào nhưng chẳng sao, đó chẳng phải là người mà mình yêu nhất sao.

"Tú... nhi... chậm... chịu... A... nổi"

Nàng vì khoái cảm mà lời nói đứt quãng không có nghĩa, nhưng vào tai Trí Tú nó không chỉ thành lời mê hoặc mà nàng còn hiểu theo cách khác.

"Nàng vẫn chịu nổi vậy ta không khách sáo"

Cho thêm một ngón tay vào trong lực động cũng nhanh hơn, tay còn lại cũng đang nhào nặn phía trên ngực, Trân Ni muốn kêu ngừng nhưng đã bị cướp lời. Hiện tại nàng muốn la cũng không được vì bị chiếc lưỡi của Trí Tú mê hoặc dây dưa, hạ thể cũng chưa được buông tha, nhận thấy bên trong Trân Ni bắt đầu co rút Trí Tú ra tay nhanh hơn, nàng hiện tại cũng đang thở dốc không thua gì Trân Ni, mồ hôi cũng rơi xuống dưới thân người kia không ít.

"ƯM... A... ƯM... A... A... A..."

Cả hai cùng la lên, Trí Tú ngã lên người Trân Ni mà thở, con tim cả hai như muốn nhảy ra ngoài đánh trống, để người dưới thân thoải mái Trí Tú leo xuống để người kia nằm đối diện với mình.

"Thoải mái chứ Ni nhi?"

Dĩ nhiên đáp lại là sự im lặng, Trân Ni mặt còn chưa hết đỏ sao dám trả lời chỉ thấy mặt Trí Tú hiện lên sự nguy hiểm.

"Nếu không thoải mái chúng ta tiếp tục, ta sẽ hi sinh để nàng được thoải mái a~"

"Thỏa mái... thoải mái, chúng ta mệt cả ngày rồi nên ngủ sớm"

Trí Tú chỉ nói đùa muốn nghe tiếng của Trân Ni chứ nàng cũng biết giới hạn của người mình yêu, bản thân tuy muốn nhưng người đối diện sức khỏe không tốt nên phải nhịn, mọi chuyện cứ để từ từ.

"Không cần căng thẳng ta chỉ đùa thôi, nàng mau ngủ đi, hôm khác đến lượt ta nằm dưới"

Trí Tú đâu biết Trân Ni ngượng đến cỡ nào, nghĩ nàng cũng không dám huống chi là làm nhưng Trí Tú lúc nào cũng mặt dày khiêu khích không thôi. Biết rằng nói chuyện thế nào cũng không lại nên tốt nhất ôm người mà ngủ, nói gì thì nói bản thân buồn ngủ lắm rồi, còn Trí Tú không biết nghĩ gì mà miệng cười không thể khép lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net