Chương 88: Cảnh Lâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kinh thành mấy hôm nay im ắng lạ thường như báo trước cho những ngày sóng gió sắp đến, từ sau khi bị thương Trí Tú cũng chưa bước ra khỏi Bùi gia trang nửa bước, nàng đợi nội thương hồi phục hẳn mới tính chuyện, cầm trên tay bức họa Trí Tú hài lòng liền đem theo nó đến hậu viện Bùi gia trang, nơi có hẹn với các huynh đệ.

"Để tất cả đợi lâu thật không phải, Ni nhi, tỷ tỷ, A Lệ đâu sao không đến cùng mọi người?"

Sau khi hồi kinh Trí Tú giả dạng thành người hầu trong Bùi gia trang nên chẳng ai để ý, thậm chí tên Trấn An điều tra nhắm vào Chiêu Anh quán không có một tin tức, tên đột nhập vào phủ thái sư hắn không biết là chết ở nơi nào.

"Nhị tẩu dẫn hai người họ nhập cung chơi một chuyến rồi, vừa để biết hoàng cung vừa vào đó thăm Thẩm tiểu thư, muội cũng muốn đi cho biết nhưng Sáp Sáp không thể đi được nên muội cũng ở nhà"

Sáp Sáp không cản Châu Hiền đi hoàng cung, là tự người kia nói không có tiểu Sáp Sáp đi cùng thì không đi nay lại đi oán trách, về chuyện Sáp Kì không thể đi gặp hoàng thượng vì hiện tại nàng vẫn là con của tội thần, cũng đang cùng Trí Tú giấu thân phận đâu thể đi lung tung.

"Cứ để họ vui chơi cho khuây khỏa, phải rồi tứ đệ sao đệ lại có mặt đúng lúc đưa huynh đi lúc đó, kỳ thực huynh cũng không biết là đệ hay bọn người thái sư đã đưa mình đi"

Trí Tú dùng chút nội công truyền xuống chân khi giao đấu chỉ giúp tẩu thoát, từ khi rời khỏi phủ thái sư cũng chẳng còn sức ra ám hiệu gọi tiếp viện nên cũng thắc mắc tại sao Tang Đại lại biết mà đến.

"Đệ không an tâm nên khi huynh đi không được bao lâu liền bám theo, ở bên ngoài phủ thái sư khi nào nghe tiếng đánh nhau biết huynh bị phát hiện thì nhảy vào nhưng mà ở ngoài lại thấy rất im ắng thậm chí không nghe một tiếng động, lúc đó cũng nóng lòng muốn biết tình hình bên trong định nhảy qua bức tường kia đột nhập vào thì thấy bóng đen nhanh như chớp từ mái nhà chạy đi. Cảm giác chuyện không lành nên đệ đuổi theo ai ngờ đúng thật là huynh, bọn người đuổi theo đệ cũng đánh lạc hướng bọn hắn về phía ngoại thành nên huynh yên tâm bọn họ không nghĩ người trong thành hoặc thậm chí huynh đang ẩn náu quanh đây. Phải rồi huynh có điều tra được gì không, sao lại bị phát hiện, ai có thể ra tay với huynh nặng thế kia?"

Tang Đại không chỉ kể mà con hỏi dồn dập, những điều này mọi người đều muốn biết nên cũng đang đợi câu trả lời.

"Nói ra thật xấu hổ có thể trốn đi bình yên nhưng bất ngờ ngọc bội trên người lại rơi ra khiến bọn chúng chú ý, đệ không nghe được tiếng động là phải vì ta cùng với bọn chúng giao đấu là dưới lòng đất. Trong phủ thái sư có một mật thất lớn trong đó có rất nhiều binh khí, thậm chí là thuốc nổ, còn về tên chỉ một chưởng có thể lấy mạng huynh kỳ thật cũng không biết hắn là ai. Nghe cách nói chuyện với Trấn An thì có thể xem hắn là quân sư cũng là người đào tạo bọn người áo đen, huynh thấy hắn luyện công không thành nên tẩu hỏa nhập ma không nhẹ chỉ là chưa đến mức đả thương kinh mạch mà chết nhưng cũng vì vậy mà võ công không thể lường trước được"

"Có cần bọn huynh ra tay cho người lục soát phủ thái sư, chỉ với số binh khí và thuốc nổ như đệ nói có thể khiến hắn điêu đứng"

Hải Dần vẫn muốn triều đình nhúng tay vào chuyện này huynh đệ họ nếu đấu với thái sư e là bất lợi, qua sự việc của Trí Tú vừa rồi càng làm Hải Dần lo sợ, dù gì được hoàng thượng cho phép vẫn là người đông thế mạnh.

"Tên Trấn An không dễ đối phó như ngươi nói, hắn rất xảo nguyệt có thể trong đêm đã chuyển hết số vật chứng kia đi, ta đoán mật thất kia chỉ là nơi bàn chuyện còn nơi nuôi binh chắc hẳn là một chỗ khác"

Vĩnh Thuận vương từng hợp tác với Trấn An thất bại thậm chí sau vụ đó hắn cũng không bị ai nghi ngờ, cũng nhiều lần tìm Sáp Kì mong muốn tạo liên minh nên Sáp Kì phần nào hiểu được hắn cẩn thận đến cỡ nào, ngay cả việc đi Thiên Lượng cũng không ra mặt, từ đầu đến cuối chỉ ngồi một chỗ ra lệnh, nếu bị phát hiện cũng không liên quan.

"Lời của Sáp Sáp cô nương rất có lý, không lẽ bây giờ phải xuất phát lại từ đầu, không thể để nhị ca bị thương oan uổng như vậy được"

Tang Đại nghe nói mà không cam tâm, khó khăn lắm mới tìm được tận ổ sao lại để mất dấu được, mọi công sức xem như công cốc.

"Tứ đệ không cần giận dữ như thế, huynh có cái này cho mọi người... xem đi... có ai nhận ra hay biết hắn là ai không?"

Trí Tú mở bức tranh cầm trong tay, nàng ngồi cả buổi sáng theo trí nhớ mà họa ra tên quân sư, dùng cách này để đi điều tra nguồn gốc tên kia không phải tồi nhưng trước hết phải hỏi qua mọi người nơi đây.

"Nhị ca huynh vẽ có quá lên không, đôi mắt sao hung tợn như muốn lấy mạng cả thiên hạ thế kia, lần đầu tiên muội sợ khi nhìn hình họa chân dung"

Châu Hiền nói thật nhưng những lời không có ý nghĩa trong chuyện tìm người chẳng ai quan tâm, ai nhìn qua cũng chỉ lắc đầu riêng Sáp Kì cầm hẳn lên quan sát.

"Sáp Sáp, cô có ấn tượng với hình vẽ sao?"

Không chỉ Hải Dần mà mọi người đều đang chờ câu trả lời, nếu tìm được thì cứ đi đúng hướng mọi chuyện sẽ đơn giản đi, chỉ có Trí Tú nhìn hành động quan sát Sáp Kì mà nhíu mày, nàng như phát hiện được gì đó mà lên tiếng.

"Không lẽ hắn là Cảnh Lâm người chúng ta đang tìm, nếu thật là vậy mọi chuyện có thể giải thích, tự hắn đi tìm kho báu, tự dưng mất tích, nhưng chuyện hắn tại sao lại lại ở bên cạnh Trấn An chứ không phải Vĩnh Thuận vương điều này còn uẩn khúc"

Sáp Kì mới đầu tuy không nhận ra phần nào vì bức vẽ phần nào chưa gặp đã lâu, nghe Trí Tú nói mà chỉ còn gật đầu, hiện tại chỉ muốn tìm tên Cảnh Lâm mà phanh xác ra làm trăm mảnh mới hả dạ, cũng như trả được mối thù không đội trời chung.

"Theo như Trí Tú nói hiện tại tên Cảnh Lâm rất lợi hại, tập hợp sức của chúng ta ở đây cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, nên trước tiên cần nghĩ cách làm sao hạ được Cảnh Lâm nếu không chỉ làm hao tổn lực lượng khi đối đầu trực tiếp"

Sáp Kì có khoảng thời gian dài được hắn dạy dỗ đương nhiên hiểu được tính tình con người này, ngay cả tính tàn bạo của hắn nàng cũng từng trải qua.

"Phải rồi đại ca huynh phải bảo vệ tam đệ an toàn, thái sư lúc nào cũng có thể phái người ra tay, kế hoạch của hắn bị đệ phát hiện nên hiện tại hắn đã án binh bất động, còn chuyện của Cảnh Lâm đệ sẽ nhờ Lạp tiền bối giúp đỡ"

Mọi manh mối hiện tại như bị cắt đứt, không cách nào có thể tiếp cận Trấn An cũng như bắt được hành động của hắn nên cách tốt nhất vẫn là đi tìm tên Cảnh Lâm ra tay, từ tên này không chỉ biết tất cả mà còn làm giảm thế lực của Trấn An.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net