Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Makarov và Erza đi đến lễ hội thường niên của Hội đồng Ma thuật, sớm cả nửa tiếng trước khi buổi tiệc bắt đầu. Những vị khách tới trước đã thưởng thức bữa tiệc, nào là uống rượu, chuyện trò hay nhảy theo điệu nhạc. Nhìn thoáng qua một lượt, hai người họ nhận ra ngay những gương mặt quen thuộc đến từ các hội khác. Nhưng trước khi qua đó chung vui, hai người phải đến chào hỏi chủ của buổi tiệc trước.

"Hội trưởng, họ ở kia kìa."

Thế là cả hai đi lại chỗ của ngài trưởng hội đồng, cạnh ngài ấy là Lahar. Cả bốn người trao đổi một vài chuyện, cho đến khi ngài hội đồng gợi ý về việc Erza sẽ khiêu vũ với Lahar một điệu. Makarov đã cố gắng để ngăn cản với lý do rằng Erza nhảy không tốt, nhưng thật chẳng có lý do gì để cô phải trốn tránh. Suy cho cùng Erza cũng chẳng làm gì sai trái.

"Hội trưởng, mọi người chắc đang chờ ngài đó, đừng đợi cháu mà hãy ra đó với họ đi. Lát nữa cháu sẽ tới sau."

Sau vài giây suy nghĩ, Makarov cũng gật đầu, ông biết "con gái" của mình muốn tự giải quyết vấn đề và ông tin rằng dù có chuyện gì chăng nữa, Erza vẫn có thể cáng đáng được.

Lahar đưa tay về phía cô.

"Quý cô Scarlet, bắt đầu nhé?"

Erza đặt tay vào tay Lahar và để anh dẫn mình vào sàn nhảy. Khi anh đặt tay lên eo cô, Erza liền thấy căng thẳng. Dẫu vậy, cô vẫn đặt tay lên vai Lahar, bắt đầu khiêu vũ.

"Tôi muốn xin lỗi cô, nếu khiêu vũ với tôi khiến cô không thoải mái."

"Không, không cần phải thế, tôi ổn mà."

"Vậy chắc tôi lo bò trắng răng rồi."

Erza không muốn nói nhiều. Cô muốn kết thúc cuộc trò chuyện với Lahar càng nhanh càng tốt, để anh ta không có cơ hội nhắc đến Jellal. Nhưng Lahar lại nghĩ khác. Anh nhanh chóng nói tiếp, sau khi thấy Erza không có ý định trả lời câu nói trước đó của mình.

"Theo lời hội trưởng nói khi nãy, cô là hình mẫu lý tưởng của nhiều ma đạo sĩ, tôi hoàn toàn đồng ý. Cô cũng là idol của công chúng sau Đại hội Ma thuật đó."

'Tôi nghĩ idol hay là hình mẫu lý tưởng gì đó là nói quá lên cả thôi. Tôi chỉ là một ma đạo sĩ bình thường ở trong một hội pháp sư phi thường mà thôi."

"Nói quá và bình thường? Hoàn toàn không." - Lahar tỏ vẻ không đồng ý - "Sự nổi tiếng của cô ở vương quốc Fiore còn phải tranh cãi nữa sao? Một vài cấp dưới của tôi cũng ngưỡng mộ cô lắm đấy. Vậy nên, có vài điều tôi muốn nhắc cô, hãy nghĩ về tầm ảnh hưởng ngày càng lan rộng của mình đối với những pháp sư khác, nếu cô không phiền."

Erza không nghĩ là Lahar sẽ ngưng nói về những chuyện thế này kể cả khi cô nói rằng cô không quan tâm cho lắm. Vì thế, Erza giữ im lặng và liên tục cau mày như một sự thiếu tự nhiên.

"Tôi nghĩ kể từ bây giờ cô nên tập trung nhiều hơn vào những thứ cô làm và xem xét về những hậu quả có thể xảy ra trước khi hành động, vì hành động của cô sẽ ảnh hưởng không ít thì nhiều đến những người quý mến và xem trọng cô." - Như những gì Erza dự đoán, Lahar cho cô một lời khuyên không-ai-mướn, không nhận ra sự khó chịu trên nét mặt của cô - "Ví dụ, những việc như che giấu thông tin về một tên tội phạm với hội đồng không chỉ trái luật mà còn nêu gương xấu cho những người theo dõi và làm những người ủng hộ cô phải thất vọng."

Erza vô thức nắm chặt cánh tay của Lahar khi nghe những lời anh nói. Cô như dùng hết tất cả năng lượng của mình để có thể đè nén cơn giận mà không tát cho Lahar một cái ngay tại đây, vì cái tội tưởng mình có quyền để phán xét những gì cô nên làm hoặc không nên.

"Tôi đã biết, Lahar. Chắc bây giờ tôi phải đi lại chỗ của Ngài hội trưởng để chào những hội trưởng khác. Cho tôi xin phép nhé?"

Erza nhanh chóng rút tay về và đi sang chỗ khác. Có thể hành động của cô hơi thô bạo nên chiêc giày cao gót bỗng nhiên bị gãy. Mất cân bằng và Erza ngã về phía sau, nhưng cô không ngã xuống mặt đất. Cảm giác như mình đang ngã vào lồng ngực của ai đó, và đôi vai cảm nhận được hơi ấm từ một bàn tay truyền lại, Erza xoay đầu về sau và nhận ra ai vừa cứu mình một bàn thua trông thấy. Lahar đỡ được cô, để cô ngã vào tay anh thay vì cái nền đất cứng ngắc.

"Cô ổn chứ?"

"Ừ-Ừa." - Erza nhanh chóng lấy lại sự cân bằng, cảm thấy cực kỳ xấu hổ bởi sự vụng về của mình "Cảm ơn."

Không muốn nói chuyện thêm với Lahar, Erza cởi chiếc giày cao gót đã bị gãy và đi đến chỗ phòng tắm để hoán trang sang một đôi giày khác.

Erza thở dài sau khi kể lại câu chuyện không mấy vui vẻ giữa cô với Lahar tại lễ hội thường niên của Hội Đồng Ma Thuật,

"Vậy nên đừng nói là Lahar là người hoàn hảo dành cho em. Em còn muốn tránh gặp mặt anh ta hết sức có thể nữa là. Với lại cái chuyện em gặp gỡ mấy người trong tạp chí ma thuật đều bị giật tít lên cả thôi. Để làm người ta tò mò rồi mua ấy. Sự thật là khả năng em yêu đương với mấy người đó là bằng không." - Erza nghiêm túc nói trước khi nhìn Jellal, cười nhạt - "Trên thế giới này, chỉ có duy nhất một người xứng đáng với tình yêu của em."

"Là lỗi của anh, Erza à." - Jellal cắt ngang lời trước khi Erza có thể nói thêm. Biết được sự thật cũng chẳng khiến anh nhẹ nhõm đi chút nào. Thái độ thiếu tôn trọng mà Lahar đã đối xử với Erza khiến anh như nổi điên. Nhưng anh càng ghét bản thân mình hơn, cuối cùng thì nếu không phải vì mối liên hệ giữa anh và Erza, cô đã không phải bị đối xử như vậy.

Erza không nên thích anh mới đúng, Jellal nghĩ. Thậm chí khi cô không có bất kỳ cảm xúc gì với những người được nhắc đến trong tờ tạp chí., anh biết là cô sẽ có cơ hội để gặp gỡ ai đó mà cô cảm thấy yêu thích trong tương lai. Ước chi anh có thể thuyết phục cô đừng trông chờ gì ở anh nữa.

"Nếu như có người mà em không nên giữ liên lạc nữa, thì người đó phải là anh mới đúng. Anh đã khiến em gặp phải rất nhiều chuyện khó khăn, anh là lý do khiến hội đồng ma thuật làm khó làm dễ em. Nếu như chúng ta giữ liên lạc, anh sẽ chỉ đem đến cho em rắc rối. Anh đối với em sẽ luôn là như thế, một rắc rối mà em nên gạt bỏ trong cuộc đời."

Erza buộc bản thân mình phải hít thở thật sâu. Jellal coi thường vị trí của anh trong cuộc đời cô như thế khiến Erza khó chịu chết đi được, và nó còn khiến cô đau lòng hơn thế nữa. Tuy nhiên, Erza không muốn những cảm xúc của cô và cả của Jellal khiến cô mất đi cơ hội quý giá để bày tỏ. Sợ rằng nếu lần này Erza không thể nói ro cho anh cảm xúc của mình, Jellal sẽ mãi mãi cắt đứt mối quan hệ giữa họ, và cả hai sẽ chẳng bao giờ có thể gặp lại nhau.

"Jellal, là anh." - Với giọng run rẩy, Erza nói, chậm rãi và bình tĩnh hết sức có thể." - "Anh chính là người duy nhất xứng đáng với tình cảm của em."

"Nhưng, anh có hôn thê rồi." - Jellal nói mà không hề suy nghĩ.

Và anh lập tức hối hận và muốn tát vào mặt mình một cái. Ai đời lại nói ra lời nói dối dở tệ nhất trong đời mình những hai lần? Sao anh không nghĩ ra bất kỳ lời viện cớ nào tốt hơn để có thể khước từ cô cơ chứ?

Và Erza như đóng băng, đôi mắt cô mở to kinh ngạc. Biết hai từ "hôn thê" mà Jellal nói ra chỉ là một lời nói dối vô hại cũng không hề khiến cô bớt ngạc nhiên, kể cả khi đã nghe nó được tới hai lần. Phải mất vài giây Erza mới biết mình nên làm gì tiếp theo.

Erza từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình và tiến tới Jellal, chiếc thuyền khẽ lắc lư vì những cử động của cô. Khuôn mặt Jellal tỏ vẻ bất ngờ khi cô quỳ gối trước mặt anh. Cô đặt tay mình lên bàn tay anh, len những ngón tay vào ngón tay anh, nới lỏng bàn tay đang cầm chặt chiếc mái chèo. Cô nắm lấy tay anh, đôi bàn tay to lớn và thô ráp hơn tay cô, sau đó nhìn thẳng vào đôi mắt anh bằng tất cả sự trìu mến, thân thương.

"Em đã cho anh xem hết trái tim của mình rồi, Jellal à. Anh có thể nào thành thật với bản thân một lần và cho em biết cảm xúc thật của anh được chứ?"

Jellal thật sự không biết, rằng anh có nên, hoặc là có thể...

"Cảm xúc của anh có thật sự quan trọng không? Nó chẳng thay đổi được cái tình huống mà chúng ta đang mắc phải. Sự thật rằng em là thành viên của một hội và anh là một tên đào tẩu sẽ chẳng thể thay đổi. Em nên biết điều đó, Erza, em không nên đuổi theo một thứ mà mình không với tới được."

Erza lắc đầu.

"Em không cố gắng để thay đổi tình thế. Em chỉ muốn tìm kiếm một câu trả lời." - Erza nắm chặt lấy tay anh - "Em đã từng nghĩ rằng chúng ta đã tìm được câu trả lời vào cái hôm trên bãi biển. Nhưng, không phải thế. Những điều chúng ta nhận ra vào ngày hôm đó chỉ là ảo tưởng được xây dựng bởi giả vờ. Như thế thì sao chúng ta có thể cùng nhau tìm ra sự thật và cách giải quyết?" - Erza nhìn Jellal tha thiết - "Em muốn biết câu trả lời thật sự. Em muốn tìm ra một hướng đi đúng đắn cho cả hai chúng ta..."

Jellal kéo tay mình ra khỏi tay của Erza. Mặc cho mọi nỗ lực khiến trái tim phải cứng rắn, sự tha thiết và thành thật của Erza không khỏi làm trái tim anh mềm ra. Choàng tay qua vai Erza, anh ôm cô vào lòng. Erza đặt tay lên lưng anh, ôm anh thật chặt.

Hạ thấp đầu xuống, Jellal cho phép mình được ích kỷ một lần để có thể cảm nhận mái tóc của cô trên khuôn mặt mình, trước khi nói thầm vào tay cô.

"Ước gì anh cũng có thể tìm được câu trả lời."

Câu trả lời cho mọi tội lỗi của anh, cho tình yêu của anh và cho tất cả những câu hỏi mà anh đã đặt ra suốt những ngày qua về việc mình nên làm thế nào với mối quan hệ với Erza. Jellal vẫn nghĩ, rằng hoàn cảnh phức tạp giữa anh và Erza sẽ không thay đổi khi cả hai bộc lộ mọi điều trong trái tim mình với nhau. Tuy nhiên, anh phải đồng ý với Erza và thừa nhận rằng nếu anh cứ lừa dối cô và chạy trốn tình cảm của chính mình, anh chỉ đang tự lừa mình dối người và câu trả lời kia sẽ không bao giờ là sự thật.

"Anh sẽ nói với em tất cả mọi thứ." - Nói cho Erza biết sự thật không có nghĩa là cả hai sẽ mãi bên nhau. Jellal đã ngăn cản bản thân không được vượt qua ranh giới. Anh chỉ đang cố gắng cho cả hai cơ hội để tìm ra câu trả lời thực sự. - "Anh không có vị hôn thê chưa cưới. Anh đã nói dối em, đó chỉ là lời nói dối tệ hai. Em là người phụ nữ duy nhất anh từng yêu...và vẫn yêu, Erza."

Jellal có thể cảm thấy hơi thở của Erza trở nên gấp gáp trong vòng tay anh.

"Nhưng lẽ ra em không nên yêu anh."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net