yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau tất cả mọi chuyện, mình chợt hiểu ra, có những thứ không phải cứ muốn mà được. Tháng năm có thể cho ta hiểu được một con người, cũng có thể làm phải nhạt đi hình bóng con người ấy. Thời gian, nó là cái gì đó đôi khi quá đỗi tàn khốc, quá đỗi nhẫn tâm nhưng cũng quá đỗi dịu dàng. Không phải mối tình nào năm mười bảy tuổi cũng không có kết thúc tốt đẹp, người có thể cùng bạn đi qua giông bão, cũng có thể cùng bạn ở cạnh những ngày mưa tan. Nhưng yêu nhau càng lâu, muốn dài lâu thì yêu thôi chưa đủ, thật sự.

Và tại sao chúng ta luôn nói về tuổi mười bảy? Vì khi mười bảy chúng ta chênh vênh trên sợi dây ranh giới giữa trưởng thành và sự bồng bột nông nổi, chúng ta có thể làm tổn thương hay yêu thương nhau chỉ bằng một câu nói, chúng ta có thể phân biệt đúng sai bằng lí trí nhưng không thể điều khiển được trái tim mình. Tình cảm cho nhau khi ấy bao giờ cũng thật lòng cả, dù chỉ tồn tại trong vài ngày, vài tháng, vài năm, ai biết được. Vì thế nên, Hong Jisoo, mong cậu sống tốt hơn lúc bên cạnh mình nhé.

Hong Jisoo, vẫn yêu cậu. Mình vẫn là chàng trai của tuổi mười bảy chỉ để yêu cậu.

| Nhã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net