hàng xóm mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cốc Cốc Cốc

- Mời vào.

- Chào thầy Kim, thầy có đang bận gì không ạ?

Bước vào là một cậu sinh viên có vóc người cao to, mái tóc nâu cùng cặp kính cận gọng đen khiến cậu càng ra vẻ một học bá trầm ổn.

Cạch. Tiếng chốt cửa nhẹ vang.

- Tôi không, vẫn còn đang trong giờ nghỉ, có chuyện gì sao, sinh viên ưu tú Kim Kanghoon?

Junkyu đang tận hưởng giấc nghỉ trưa khi nằm dài trên chiếc ghế bành trong văn phòng riêng tại trường. Nghe tiếng động, cậu khẽ cau mày, đôi mắt nai vốn ngây thơ dần híp lại, sự nguy hiểm loé lên trong gang tấc được nguỵ trang bằng một nụ cười mỉm chi xinh xắn, dễ dàng khiến cho đối phương lầm tưởng rằng đấy là ánh mắt nhẹ dạ cả tin.

- Không có chuyện gì cả, chỉ là đột nhiên thấy nhớ anh thôi.

Bộ dáng tri thức của cậu sinh viên giờ đây nào còn, chỉ lưu lại một tên háo sắc. Hắn tiến đến phía sau Junkyu, vòng tay ôm chặt, tham lam hít lấy mùi oải hương thoáng mát trên cơ thể cậu.

Ý cười nguy hiểm càng lúc càng nồng đậm nơi đáy mắt, Junkyu cũng phối hợp ôm lấy cổ hắn ta, cả hai rơi vào một chiếc hôn sâu, răng môi va chạm tạo nên những âm thanh khiến người nghe đỏ mặt. Bàn tay thô nhám của tên kia dần di chuyển xuống lồng ngực của cậu, hắn nới lỏng chiếc cà vạt, tiện tay gỡ những chiếc cúc áo và rồi cúi người xuống cắn lên mảnh xương đòn xinh đẹp kia.

- Này, dừng lại đi, đủ rồi đấy!

Khi bàn tay xấu xa định luồn vào bên trong lớp áo, Junkyu chuẩn xác chặn lấy, cậu gằn giọng.

- Hửm, sao thế cưng?

- Đang ở trường đấy, nếu cậu không phiền thì tan học cùng về nhà tôi, thế nào?

Junkyu chớp đôi mắt long lanh, chiếc áo hớ hênh lộ ra mảng vai trần đầy quyến rũ, cậu vòng tay choàng lấy cổ hắn kéo sát lại, khẽ thủ thỉ. Chất giọng trong trẻo mang chút khàn đặc, dư âm của hương vị tình ái đầy dụ hoặc khiến cá nào mà chẳng cắn câu.

- Được rồi, chiều theo anh thôi, cưng à.

///

- Cậu ngồi đi, cậu dùng gì? Tôi có nước lọc, trà, cà phê, sprite và một ít vang đỏ.

Sau khi tan làm, Junkyu chở Kanghoon về căn hộ của mình, liếc thấy hắn ta còn đang tò mò về mọi thứ xung quanh, cậu tiến về căn bếp nhỏ.

- Vang đỏ ư? Tuyệt, cho tôi một ít, kèm theo nụ hôn của anh.

Hắn hồ hởi, cợt nhả nói như nắm chắc một cái kết đẹp trong tay.

- Khẩu vị tốt đấy, tôi cũng thích vang đỏ. Đỏ tươi như màu máu.

Junkyu vu vơ đáp, càng về cuối câu âm lượng càng giảm dần, chỉ đủ một mình cậu nghe được.

Ngước nhìn đồng hồ, 09h35p, cậu nở nụ cười phấn khởi, trên tay cầm hai ly rượu đỏ sóng sánh, nhàn nhã đi về phía con mồi xấu số tiếp theo.

- Đây, của cậu.

- Hình như còn thiếu, anh có quên gì không?

- Có sao?

- Một vang đỏ, và một nụ hôn.

- Haha được thôi, khuyến mãi cho cậu thêm một đêm tuyệt vời nhé!

Junkyu ngửa cổ nuốt ừng ực từng hớp rượu cho đến khi chỉ còn thấy đáy ly trong suốt. Cậu bước tới áp môi mình vào môi hắn ta, nhuần nhuyễn tách lấy và truyền chất cồn ma mị sang, rồi nở một nụ cười đầy sảng khoái.

- Thế nào, ổn chứ?

- Trên cả tuyệt vời. Anh—

Lời chưa thốt được thành câu hoàn chỉnh, hắn ta ngã gục xuống ghế.

- Đêm nay còn dài, hãy tận hưởng nhé, ngu ngốc!


///

Bước lên từ tầng hầm quen thuộc, Junkyu tay lau tóc, tay xoa bóp bả vai của mình, mặt cau lại đầy khó chịu.

- Aishh, tên kia ăn gì mà nặng khiếp, muốn gãy hết cả vai ông đây.


Ting ting... Ting ting

Đang lặp lại thao tác đóng khoá cửa như thường lệ, Junkyu toan lê đôi dép cá mập về phòng ngủ thì có tiếng chuông cửa truyền đến.

- Hừ, tên điên nào lại nhấn chuông nhà người ta đêm hôm khuya khoắt vậy trời, mình còn tính đi ngủ sớm mà~

Junkyu bĩu môi, mặt hờn dỗi quăng chiếc khăn xuống đất, tay với lấy cây gậy bóng chày bằng sắt được đặc chế trên kệ tủ, đằng đằng sát khí đi ra mở cửa. Ngó qua ô nhìn trộm không một bóng người, cậu hừ lạnh, tay siết chặt cây gậy trong tay hơn.

Cạch

- Xin chào, tôi mới dọn đến căn nhà nằm đối diện bên kia đường, thấy nhà cậu còn sáng đèn nên mạn phép làm phiền cậu một chút, mong cậu thứ lỗi.

Vang lên đồng thời cùng tiếng mở cửa là chất giọng trầm khàn, ấm áp một nam thanh niên có vẻ trạc tuổi Junkyu, chiều cao của cả hai cũng gần bằng nhau nhưng trông người kia to con hơn nhiều với bắp tay đồ sộ, khuôn ngực săn chắc căng phồng lấp ló sau lớp áo polo mỏng.

Ngược lại với thân hình vạm vỡ thì đối phương lại có một gương mặt điển trai, nhu hoà với chiếc cằm vline sắc sảo, bờ môi mỏng, đôi mắt híp đang cong cong cười tươi cùng nốt ruồi trên gò má gần khoé mắt đầy thu hút.

- Ồ xin chào, anh cần giúp gì?

Junkyu cẩn thận giấu nhẹm cây gậy khuất sau cánh cửa.

- Hơi ngại nhưng mà cậu có thể cho tôi dùng nhờ phòng tắm được không, bên tôi ngày mai người ta mới tới lắp đường ống nước.

- Vâng được chứ, mời anh vào.

- Cảm ơn cậu. Nhân tiện, tôi là Park Jihoon, 26 tuổi, hiện đang là nha sĩ tại một phòng khám nhỏ gần đây.

Jihoon vươn tay ngỏ ý muốn làm quen, anh vẫn treo đôi mắt cười trên gương mặt, nhưng nếu nhìn kĩ thì hoàn toàn chẳng thấy được một ý cười nào cả, chỉ có sự hưng phấn xen lẫn thích thú.

- Kim Junkyu, cũng 26, giảng viên. Phòng tắm bên phía này, kia là sữa tắm, dưới là dầu gội, bên cạnh là dầu xả nếu cậu có nhu cầu.

Junkyu qua loa bắt lấy tay đối phương rồi nhanh chóng bỏ ra, hờ hững chỉ trỏ. Cậu có những giác quan vô cùng nhạy bén, tuy nhiên với người đàn ông này, cậu có chút không nhìn thấu.

- Cảm ơn, phiền cậu rồi.

Jihoon cũng chẳng để bụng về thái độ của Junkyu, anh cười cười nói cảm ơn rồi khép cửa phòng tắm lại.


Cách một lớp cửa, hai người đàn ông đứng song song cùng nhìn chằm chằm về phía trước, ý cười lạnh lẽo cùng chút sát ý nhàn nhạt ngập tràn trong hai đôi ngươi.

Hừm, tên này không đơn giản, cơ mà hắn đẹp trai ghê.

Mùi máu, hơn nữa còn rất nồng từ phía cánh cửa kia sao? Cậu ta thú vị đấy, và khi nhìn gần thì lại trông đáng yêu hơn mình nghĩ.


cont.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net