CHƯƠNG 235 - 236: CỐ NHÂN KHÔNG NÊN TRỞ VỀ - HOÀN THÀNH PHÓ BẢN 008

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
là dùng mạng của người chơi đổi lại, cho nên tiết mục rút thẻ không nên phi lí như thế, dù có thế nào cũng nên cho bọn họ chút đồ, ba lần bốn lượt rút được thẻ Chúc bạn may mắn lần sau như Kim Minjeong, thực sự quá khó hiểu.

Ấn đường Ninh Nghệ Trác nhíu lại, "Có phải có người đang cố ý giở trò không?"

Lúc này Sĩ lên tiếng, "Tiết mục rút thẻ này cho dù là hệ thống cũng không có quyền can dự, ảnh hưởng của phó bản tới thẻ là thông qua cốt truyện phó bản tiến hành tính toán theo một công thức nhất định, để đảm bảo công bằng, kết quả tính toán cũng dựa theo cấp độ, đưa ra căn cứ đủ lớn để người chơi lựa chọn, xác suất trong đó là cố định, một khi bắt đầu hệ thống không thể can dự, cho nên Chúc bạn may mắn lần sau chính là thẻ cô Kim rút được bằng thực lực của bản thân."

Kim Minjeong cảm nhận được Sĩ đang cô tình cố ý nhấn mạnh mấy chữ "dựa vào thực lực", cô cũng không quá tức giận, chỉ nhàn nhạt thu tấm thẻ lại.

Lần này Yu Jimin cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng đứng một bên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Kim Minjeong khẽ nhăn lại, nhưng cô ấy không tức giận mà là có chút nghi hoặc, dường như Kim Minjeong không quan tâm tới việc rút được thẻ Chúc bạn may mắn lần sau.

Nhớ tới những lời Kim Minjeong đã nói trong phó bản, trong lòng Yu Jimin đã có ngọn ngành. Phó bản này quá căng thẳng, trong lòng Yu Jimin và Kim Minjeong có rất nhiều suy nghĩ, nhưng không có thời gian nói chuyện đàng hoàng. Nhưng hai người đều là người thông minh, có một số chuyện không nói nhưng không đồng nghĩa với việc hai người không cảm nhận được.

Khi Kim Minjeong thu tấm thẻ Chúc bạn may mắn lần sau về chuẩn bị rút tiếp, Yu Jimin tiến lên phía trước ngăn cô lại, ngữ điệu nhẹ nhàng, "Vận số của em tệ quá, chị rút trước một lượt, sau đó em hẵng rút."

Kim Minjeong quay đầu nhìn Yu Jimin, mấy giây sau cô thu tay về, dịu dàng cười nói: "Em cảm thấy vận số của em rất tốt, còn nữa nếu em đen đủi, chị cũng không tốt hơn là bao."

Ba người Lee Seung Ho, Ninh Nghệ Trác và Giselle nghe xong trực tiếp vỗ trán, đây là loại ngọt ngào và lãng mạn thuộc riêng về tình nhân sao? Lúc này không an ủi lẫn nhau, ngược lại lại xát muối vào lòng nhau.

Yu Jimin nghe xong lời của Kim Minjeong, càng vui vẻ cười lên, cô ấy híp mắt biểu thị Sĩ cài đặt lại thẻ, sau đó đưa tay ra chỉ vào một tấm, lần này Yu Jimin đưa tay chặn mặt thẻ chính diện, tay lấy về sau đó đặt trước mặt mình. Chầm chậm trượt xuống dưới, khi nhìn thấy một chữ lộ ra, Yu Jimin lại che lại, chỉ một động tác như thế, Kim Minjeong cơ bản đã hiểu ra là kết quả gì, thế là rũ mắt cười, thuận tiện nhìn Sĩ một cái.

Ba người Giselle có chút khẩn trương, vội hỏi: "Đội phó, chị rút được thẻ gì thế?"

Yu Jimin bật cười, lật thẻ lên, "Xem ra em nói đúng rồi, xác thực vận số của chị không tốt hơn là bao, cái này có được gọi là hoạn nạn có nhau không?"

"Sao lại là Chúc bạn may mắn lần sau?" Giselle ngớ ra, cô nàng nhìn Ninh Nghệ Trác lại liếc Lee Seung Ho, "Không lẽ thẻ hôm nay chúng ta rút đều là Chúc bạn may mắn lần sau hả?"

Kim Minjeong thu lại nụ cười, đưa tay nhận lấy thẻ trong tay Yu Jimin, biểu cảm trên mặt không nóng không lạnh, nhàn nhạt nói: "Nếu thật sự như thế, người nên lo lắng không phải chúng ta. Mọi người mạnh dạn rút đi, có lẽ vận may của tôi và Jimin đã dùng hết trong phó bản rồi."

Kim Minjeong nói xong, Ninh Nghệ Trác giận dữ bất bình: "Nhưng hai phó bản qua đội phó thảm như thế, nào có may mắn."

Yu Jimin nghe xong nhíu mày, "Biết tôi thảm mà cô còn xát muối vào lòng tôi?"

Mặt mày Kim Minjeong cong lên, kéo Yu Jimin lùi sang một bên, "Hai chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân, Giselle, mọi người rút trước đi."

Giselle thở dài một hơi, thực ra bọn họ đều biết hệ thống nhắm vào hai người Kim Minjeong, hơn nữa càng ngày càng trắng trợn.

Bọn họ không ngốc, hệ thống khổng lồ như thế, nếu là được người ta sáng tạo ra, thì không tránh khỏi tư lợi cá nhân của con người. Nếu nó nhắm vào Kim Minjeong và Yu Jimin, vậy chứng tỏ trên người hai người chắc chắn còn cất chứa rất nhiều bí mật, có quan hệ dây dưa không rõ với Thiên Võng.

Nhưng hành trình tới được đây, mọi người đều hiểu cách làm người của cả hai, không có hai người, không chừng ba người Giselle đã trở thành NPC có ý thức tự chủ như Kiền bà bà nhưng lại không thoát khỏi vận mệnh.

Bọn họ cũng tin tưởng, cho dù hai người Kim Minjeong có quan hệ với hệ thống, vậy cũng là bị hệ thống hãm hại, là người bị hại giống như bọn họ.

Ba người lần lượt tiến lên rút thẻ, đầu tiên là Giselle, cô nàng rút được một tấm thẻ cấp S, chỉ là vừa nhìn phần mô tả của tấm thẻ, sắc mặt liền có chút miễn cưỡng.

Đèn dầu người:

Độ hiếm: Cấp S, có xác suất rơi cực thấp trong phó bản đặc biệt.

Mô tả vật phẩm: Dầu người do Kiền bà bà dốc lòng chế tạo, đốt lên sẽ thoang thoảng mùi hương dầu, nhưng lại là khắc tinh của quỷ quái. Sau khi thắp sáng đèn dầu người, ngọn lửa sẽ vĩnh viễn không tắt, quỷ quái trong phạm vi 3 mét sẽ vô cùng đau đớn, khoảng cách càng gần hiệu quả càng rõ. Lưu ý: Hiệu quả này chỉ có thể kéo dài trong 5 phút.

Ninh Nghệ Trác vội lên trước nhìn, sau đó cũng nhíu mày, nhưng lại nhanh chóng an ủi: "Không sao, tuy buồn nôn nhưng rất có tác dụng, nếu chị không muốn cầm thì để chỗ em cũng được."

Giselle cười lắc đầu, "Không sao, chút năng lực chịu đựng này cũng không có, sao chị có thể đi theo đội trưởng và đội phó chứ."

Ánh mắt Yu Jimin nhìn về phía hai người Ninh Nghệ Trác và Giselle, đánh giá trên dưới, sau đó cười nói: "Không phải cô ấy sợ cô không chịu được, mà là không muốn cô chịu đựng."

Trong lời nói ngập tràn ý tứ trêu đùa, Giselle ngẩng mắt nhìn Ninh Nghệ Trác, lại nhanh chóng quay đi, ho khẽ một tiếng.

Đại khái là vì trong lòng thật sự có suy nghĩ khác, Ninh Nghệ Trác lập tức hiểu được câu chữ trêu đùa của Yu Jimin, lập tức đỏ mặt, lại giả vờ làm vẻ không hiểu, vội nói: "Vậy em cũng đi rút."

Lần này Ninh Nghệ Trác rút được một tấm thẻ cấp S tên Lửa trại.

"Lại là lửa?" Ninh Nghệ Trác lẩm nhẩm, sau đó cẩn thận nhìn tấm thẻ.

Lửa trại:

Độ hiếm: Cấp S, có xác suất rơi cực thấp trong phó bản cấp S.

Mô tả vật phẩm: Sau khi đốt lửa trại, ngồi quây xung quanh lửa trại, bản thân và đồng đội có thể nhanh chóng hồi phục thể lực, xoa tan cảm giác mệt mỏi. Đồng thời nếu bị thương, thời gian chữa lành vết thương nâng cao 100%. Lưu ý: Muốn đốt lửa trại cần có vật liệu, vui lòng tự cung cấp vật liệu cháy.

Thời gian sử dụng: 1 giờ đồng hồ.

Thời gian làm mới: 24 giờ đồng hồ.

Đọc xong Ninh Nghệ Trác vui vẻ, vội giơ thẻ cho nhóm Kim Minjeong nhìn.

Khi Kim Minjeong nhìn thấy tấm thẻ này, không nhịn được nhìn về phía Yu Jimin, kể từ khi rút thẻ tới nay, đây là lần đầu tiên Yu Jimin nhìn thấy vui vẻ khó giấu trong mắt Kim Minjeong, tại sao Kim Minjeong lại vui như vậy, đương nhiên Yu Jimin rất rõ ràng.

Nhưng rất nhanh sau đó Kim Minjeong thu lại niềm vui trong mắt, lộ ra một tia ảo não, miệng nhỏ tiếng nói: "Tốt nhất không dùng đến."

Ninh Nghệ Trác còn chưa ý thức được, Giselle vội tiếp lời: "Ning Ning, tấm thẻ này thực sự rất thực dụng, khó khăn những phó bản sau trùng trùng, chắc chắn mọi người sẽ mệt mỏi cả về tinh thần lẫn thể xác, có thể khôi phục thể lực và tinh thần, bị thương cũng có thể nhanh chóng hồi phục, không có gì quan trọng hơn điều này."

"Đúng thế, Ning Ning, em cừ lắm." Lee Seung Ho cũng vui vẻ không thôi, những lời trong lòng không ai nói ra, nhưng mọi người đều hiểu, mấy lần này Yu Jimin bị thương nghiêm trọng tới nỗi khiến bọn họ sợ hãi, khi đó dường như trong lòng đều muốn có thật nhiều thẻ trị liệu, cuối cùng cũng đã có.

Lee Seung Ho vui vẻ xong liền đi rút thẻ, bên trên có viết, Trò chơi trốn tìm.

Trò chơi trốn tìm:

Độ hiếm: Cấp S, có xác suất rơi cực thấp khi khởi động trò chơi trốn tìm.

Mô tả vật phẩm: Là trò chơi được yêu thích nhất thuở niên thiếu, không ai có thể từ chối. Khi sử dụng thẻ, một người được chỉ định sẽ bị cưỡng chế tham gia trò chơi trốn tìm, hai mắt đối phương mất ánh sáng, dừng tại chỗ trong vòng 30 giây, sau đó mới có thể hoạt động tự do.

Thời gian làm mới: 18 giờ đồng hồ.

Vận số của ba người không tệ, mỗi tấm thẻ đều rất hữu dụng, không biết có phải vượt ải hoàn hảo hay không, cấp độ thẻ cũng tương đối cao.

Hai người Kim Minjeong Yu Jimin mỗi người giành được một thẻ Chúc bạn may mắn lần sau, đôi bên nhìn sang nhau, vô cùng ăn ý nói với Sĩ: "Chúng tôi cùng rút."

Nói xong hai người lại quay đầu, lại đồng thanh thêm lần nữa: "Sao chị biết em muốn rút cùng chị?"

Ba người phía sau không nhịn được cười thành tiếng, mà Sĩ cũng nở nụ cười chăm chú nhìn hai người.

Yu Jimin thấy vậy, tâm trạng vui vẻ nói: "Đây gọi là tâm tư tương thông."

Nói xong cô ấy và Kim Minjeong cùng đưa tay chạm vào thẻ của bản thân.

Hai tấm thẻ trước mặt xoay tròn, sau đó dừng lại, sau khi nhận lấy, cả hai nhìn thẻ của  mình.

Ban đầu vẻ mặt cả hai đều vô cùng thống nhất, khẽ nhíu lại, sắc mặt cũng rất giống nhau, dần dần ấn đường Yu Jimin chầm chậm thả lỏng, và Kim Minjeong càng nhíu càng chặt.

Yu Jimin phát hiện sự thay đổi của Kim Minjeong, vội lên tiếng: "Sao thế?"

Kim Minjeong đưa tấm thẻ cho cô ấy, "Lại là thứ kì quái."

Đồng hồ treo tường:

Độ hiếm: Không thể định nghĩa.

Mô tả vật phẩm: Đồng hồ không phải là thứ tốt đẹp, đặc biệt tặng đồng hồ càng không tốt, kiến nghị lấy cát tường làm đầu, ném đi là tốt nhất. Nếu bạn cảm thấy bát tự đủ vững, có thể giữ lại, dù sao nó có thể chi phối thời gian của bạn.

Yu Jimin đọc những mấy lần, cũng nhíu mày, cô ấy cảm thấy tấm thẻ này có chút kì quái, có một câu nói khiến cô ấy thấp thoáng cảm giác giống như đang ám thị điều gì đó.

"Nó có thể chi phối thời gian của bạn?" Yu Jimin lẩm nhẩm đi lẩm nhẩm lại, ba người Giselle xung quanh cũng mù mịt.

"Chi phối thời gian của bạn? Ý là dùng nó xem thời gian, hay là thời gian do nó quyết định?" Nghe thấy Yu Jimin đang nghi ngờ câu nói này, Giselle tiếp lời.

Kim Minjeong lắc đầu, "Câu nói này có cảm giác không có ý nghĩa gì hết, tôi cũng không cần dùng nó xem giờ, tại sao phải bị nó chi phối?"

Cô luôn có cảm giác bản thân chạm vào thứ gì đó, nhưng hiện tại vừa ra khỏi khó bản, không muốn khiến mọi người hao tổn tinh thần vì chuyện này, thế là lên tiếng: "Đợi chúng ta nghỉ ngơi xong rồi hẵng suy nghĩ, Jimin, của chị là gì thế?"

Yu Jimin đặt tấm thẻ vào lòng bàn tay Kim Minjeong, bên trên có viết tám chữ, Đến từ chỗ đến, về lại chỗ đến.

Mô tả vật phẩm: Sau khi kích hoạt thẻ, tự động đánh dấu vị trí trên bản đồ, sau khi thu lại thẻ, người nắm giữ thẻ cùng tất cả vật phẩm trên người đều được truyền dẫn tới vị trí ban đầu.

Thời gian làm mới: 12 giờ đồng hồ.

"Tất cả vật phẩm trên người? Vậy có nghĩa là không trên người thì không được?" Điểm chú ý của Ninh Nghệ Trác rất hợp lí, nói xong lại tiếc nuối: "Vậy không phải chỉ có thể dẫn theo đội trưởng thôi à?"

Kim Minjeong: ... Có phải Ninh Nghệ Trác hiểu lầm rồi không, cô là vật sở hữu trên người Yu Jimin sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net