chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh bế chaeyoung bước xuống xe, người người cúi đầu chào 2 người họ

Chae: anh bỏ em xuống, em tự đi đc mà
Min: ở yên, anh bế
Nv1: chẳng phải liy là vk sắp cưới sao?
Nv2: có lẽ đây mới là park phu nhân
Nv3: cô ấy may mắn thật
Min: chiều nay báo có tin hay
Anh bế chaeyoung vào phòng làm việc, nơi trước giờ anh không cho 1 ai vào

Chae: chẳng phải phòng này chỉ có mik anh đc vào thôi sao?
Min: em là sự ưu tiên
Ngồi ở đây, cần gì cứ gọi anh
Chae: jimin ( bất ngờ gọi tên anh)
Min: sao thế
Chae: chân của em cũng đã khỏi rồi, anh cho em đến trường đi
Min: muốn tới trường đến vậy sao, đc để anh đưa em đi
Chae: không cần, anh làm việc đi em tự đi đc, tạm biệt ( chạy đi)
Min: đi theo cô ấy ( nói vệ sĩ)
Vs: vâng..
Chaeyoung cô không hề đến trường mà lại đi gặp 1 ai đó
Chae: anh jin..
Jin: chaeyoung em đi đâu mấy ngày nay vậy? Đi đâu mà cũng chẳng nói với anh ( lo lắng)
Chaeyoung không nói gì mà ôm chầm lấy anh mà khóc
Jin: có chuyện gì làm em buồn sao? Sao em lại khóc?
Cô cứ ôm chặt lấy anh rồi rưng rưng nước mắt
Chae: không có, chỉ là em nhớ anh thôi ( giả vờ)

Jin: đã xảy ra chuyện gì?
.....
Jimin sau khi biết chaeyoung đi gặp người đàn ông khác, thì tuk giận liền gọi cho cô.
Min: em về nhà ngay cho tôi( gằn giọng)
Chae: anh...anh sao vậy ( sợ vì giọng anh trông rất dữ)
Min: tôi nói em về nhà ngay ( nói lớn)
Chae: em biết rồi
Jin: ai gọi em thế? Có chuyện gì sao?
Chae: em có chút việc, em về trước gặp anh sau ( đi về)
Về đến nhà
Min:tên đó là ai?( giận dữ)
Chae: anh nói gì? Tên nào cơ?
Min: tên em vừa ôm ấp hạnh phúc ở ngoài kia
Chae: không..không phải...anh ấy chỉ là..
Min: tình nhân của em đúng không?
Gan em cũng lớn lắm ( tiến lại gần chaeyoung )
Chae: không..anh ấy chỉ như bạn thôi..không phải như anh nghĩ đâu..( sợ)
Min: chỉ là bạn sao?
Anh kéo chaeyoung đi vào phòng tắm,tức giận xối nước ướt cả người cô
Chae: lạnh..anh làm gì vậy?
Min: rửa sạch mùi của tên đó trên người em
Chae: anh quá đáng vừa thoii
Mim: quá đáng sao? Tôi cấm em lại gần bất cứ người đàn ông nào khác ngoài tôi
Chae: anh làm vậy để làm gì? Bạn bè gặp nhau cũng không được sao?
Min: tốt nhất là em nên nghe lời tôi
Chaeyoung chỉ biết im lặng rồi khóc cam chịu
Min: thay quần áo đi kẻo ốm
Chae: ốm lại càng tốt
Min: em đừng lấy sức khỏe của em ra để đe dọa tôi
Anh lấy khăn lau cho cô
Chae: anh ra ngoài đi..không cần đến anh nữa ( vẫn khóc)
Min: đừng ngâm nước lâu ( anh đi ra ngoài)
Chaeyoung tắm xong đi ra thì thấy anh đứng ngoài ban công hút thuốc
Chae: "trước đây chưa từng biết nhau, nhưng sao anh ấy lại chiếm hữu mình đến như thế"
Nhìn thấy chaeyoung anh vứt ngay điếu thuốc đang hút dở trên tay
Min: đói không?
Chae: em không đói..
Min: anh xin lỗi, lúc nãy anh có hơi nóng giận
Chaeyoung bất ngờ vì lần đầu tiên nghe anh nói câu xin lỗi
Chae: em không sao ,nhưng lần sau anh đừng như thế nữa
Min: nhìn thấy em ôm người đàn ông khác anh không kìm được
Lại đây để anh sấy tóc giúp em
Một tay anh ôm eo , một tay anh sấy tóc cho cô
Min: anh làm em sợ lắm đúng không?
Chae: um..lúc đó em sợ lắm
Min: anh biết rồi lần sau anh không làm như thế nữa
Lại đây( dang tay đón lấy cô)
Chaeyoung ôm sà vào lòng anh
Chae: sau này anh cứ dịu dàng với em như này nhé
Min: um, anh biết rồi
Vì anh yêu em lên anh mới ghen ,anh không muốn thấy em ôm người đàn ông khác
Chae: nae, mà anh này hồi nảy là anh hút thuốc đó sao?
Min: nó giúp anh thoải mái hơn lúc căng thẳng
Chae: anh hạn chế hút đi,không tốt cho sức khỏe đâu
Anh nhìn chằm chằm vào gương mặt chaeyoung rồi cười
Chae: sao anh cứ nhìn em vậy
Anh chiếm chọn lấy đôi môi của chaeyoung,rồi từ từ lân lan xuống dưới chiếc cổ trắng nõn của cô
Chae: um..dừng lại....nhột..( quắn quéo)
Mới có chút mà cổ chaeyoung đã chi chít những vết đỏ
Min: người em thơm thật
Chae: đồ quỷ nhà anh ( ngại ngùng)
Min: giờ đói chưa, xuống ăn cơm
Chaeyoung gật đầu
Hai người dắt tay nhau vui vẻ xuống dưới bếp. Những vết đỏ trên cổ chaeyoung khiến cho ả liy tức sôi máu
Liy: còn 10 ngày nữa là đến đám cưới của chúng ta rồi đó jimin
Min: cô bớt ảo tưởng đi
Liy : anh có làm như thế nào , em cũng không từ bỏ đâu
Min: cô qua mặt được mẹ tôi chứ không qua mặt được tôi đâu. Để xem cô chịu đựng được đến bao giờ
Quản gia mang đồ ăn lên trên phòng cho chúng tôi ( đi lên phòng)
Liy: vốn dĩ anh ấy đã sắp đồng ý thì con nhỏ này lại xuất hiện ( nắm chặt tay)
Tài sản của park gia phải thuộc về mình

Vote cho tui đi❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net