seven

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"mày chết, mới bây lớn mà yêu đương rồi, tao méc dì"


min yoongi thậm chí còn không chịu nghe tôi giải thích nửa lời đòi méc mẹ tôi.


"anh à đừng có méc, em chỉ crush người ta thôi, không liên quan gì đến jeon jungkook hết TvT"


lời nói của tôi càng làm cho min yoongi ngỡ ngàng:"mày còn bênh cho jeon jungkook?"


tại sao mà min yoongi dám gọi thẳng tên họ của jeon jungkook thì anh chính là thiếu tướng chứ đùa, lý do mà tôi không biết tại sao anh lại ở đây thì tôi từng nghe nói anh có nhiệm vụ ở bắc triều tiên.


mà bây giờ lại gặp ở đây quả đúng thật là xui tận mạng.


"đừng có méc mà anh, em biết lỗi rồi, chỉ hôm nay, chỉ hôm nay thôi, lần sau em sẽ không đến nữa, thật đóa"


min yoongi khinh bỉ nhìn tôi, gương mặt còn hiện lên dòng chữ: chắc tao tin 😼


"thoy đi dề đi mày ơi, jeon jungkook có ghệ từ lâu rồi, khuyên bạn thật lòng lun ó"


wtf, ừ thì cứ cho là tôi nghe nhầm đi, nhưng mà nhìn bản mặt của min yoongi là cái thái độ gì zậy trời!


đột nhiên tym thiếu nữ đau nhói quá😿


"anh giỡn có đúng hông, em hứa sẽ không đến nữa, anh nói thật đi..." tôi cụp đuôi không cãi lý với min yoongi nữa, ít nhất thì tôi biết anh sẽ không bao giờ đùa giỡn với tôi.


anh cười khẩy: "zậy mày thấy tao có bao giờ đùa với mày chưa, dề đi, má gọi về là no cơm"


"thì má gọi về có bao giờ đói đâu"


"còn cãi?"


"em về đây nè!"


thế là tôi đã ủ rũ đi dề trong tủi nhục vì đéo cãi lại min yoongi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net