#5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(ảnh trên là pé nhe )

Warning: - lỗi chính tả

- OCC?

__________

" xin... chào~ " - cậu trai rụt rè lên tiếng, cả hai đều là những con người khó có thể giao tiếp vì chấn thương tâm lí.

" tớ- tớ là Yuuta Okkotsu. "

-...-

Phải nói thì cả Yuuta hay Sumire đều có một số chấn thương tâm lí về việc bắt nạt và khá rụt rè trong chuyện giao tiếp, trừ khi có người chủ động. Buổi hẹn hò kết thúc với sự đồng ý của cả hai sẽ cố gắng tìm hiểu nhau nhiều hơn nữa, có lẽ tất cả chỉ cần một tình yêu nho nhỏ. Yuuta thực sự phấn khởi(?) có lẽ hạnh phúc nhỏ sẽ bắt đầu từ đây.

-...-

Một chút về Sumire nhà gái, cô bé luôn tỏ ra sự yếu đuối và sợ hãi (với vai trò đúng như một người phụ nữ cổ xưa). Nó luôn tỏ ra mình ổn nhưng sâu bên trong lại là đại ngàn lo sợ. Đôi lúc Sumire sẽ không tự chủ được bản thân mà đưa ra những quyết định và tỏ ra rất cương quyết với sự bất cần như Toji. Có thể "cửa sổ" hay các chú thuật sư khác nhìn vào sẽ nghĩ nó là một Thiên Dữ Chú Phước thứ 4 nhưng sự thật ngoài chỉ đang nhìn thấy bề nổi là bản tính của Toji đã cẩn thận dùng một phần hồn che dấu sự thực hộ nó. Nhìn qua Lục Nhãn hay con mắt của Nguyền Vương hoặc người đặc biệt như Yuuta sẽ thấy nguồn chú lực phân tách rất hỗn loạn... Chủ thể không tự mình hay nhận ra mình đang điều khiển và dữ nó trôi chảy. Thực chất những mạch máu, hồng cầu hay không khí mà nó hít vào hằng ngày đều được trái tim bên phải phối hợp với chú lực đặc biệt chọn lọc tự nhiên...

Máu chính là chú lực và nội tạng chỉ như một linh kiện có thể thay mới bất kỳ lúc nào... Chú lực và thuật thức bẩm sinh của nó chỉ có thể giúp nó bất tử và tái tạo... Không phải phản chuyển thuật thức hoặc cũng có thể coi là giới hạn cuối cùng của nó. Sau khi uống máu và kí khế ước các đối tượng sẽ biến đổi thành những dạng chú linh phù hợp với tập tính của họ.

----------

Buổi xem mắt kết thúc Yuuta đã đưa Sumire về nhà của cô ấy và cậu cũng ra về... Trong suốt 2 tiếng Rika đã không phản ứng gì, thậm chí cò che dấu cả sự hiện diện của cô ấy. Hic cô gái này có gì đó không ổn cậu có thể nhìn thấy sự hỗn loạn trong cô ấy, nó nhìn hỗn loạn nhưng vẫn hoạt động chơn chu... Thật mâu thuẫn.

Sumire ngồi trên cái nệm nhỏ, tâm tư thật rối rắm sự chủ động của em là một điều thật khác thường, một cảm giác thật quen thuộc trên người của Okkotsu Yuuta... không phải cậu ta mà là thứ kì dị luôn nhe hàm răng to lớn và sắc nhọn chĩa vào em... cảm giác như nó đang cười với em vậy (?) thật rùng mình. Toàn thân Sumire run rẩy, cư nhiên vẫn có cảm giác sâu bên trong con quái vật đó lại là thứ gì đó thật trong sáng... Không! nó giống với một loại lời nguyền hơn! một lời nguyền về tình yêu muộn màng.

" Quác! tôi đã xử lí được một phần nhưng trong đó có một số thực sự đáng sợ! cô phải giúp chúng tôi " - Con quạ đen đậu trên bệ cửa sổ và có vẻ như nó vừa chải qua một trận chiến

" Quác Quác~ có một nhóm có vẻ là chú thuật sư! một số là nguyền sư! còn 7 người nữa! " - Con quạ liên tục nhắc nhở em phải hành động

" Một số đồng loại đã hi sinh! bọn họ có khả năng tìm kiếm rất lợi hại! cô phải triệt tiêu những con mồi! " - Con quạ đang thúc dục em

" ...bọn họ ở đâu? " - Đôi mắt tím từ khi nào đã chuyển thành một màu đen tuyền... đôi mắt phượng đặc trưng của bọn Zenin.

" Quác!? bọn cú sẽ dẫn đường cho cô? " - Con quạ nói rồi bay đi với sự khó hiểu

-...-

Sumire lặng lẽ đi về hướng một tòa nhà đang thi công cũ với mái tóc đã buông thõng, sát khí bủa vây. Đôi mắt phượng đen đục đang trỗng rỗng như tâm hồn của em lúc này trên tay là một con dao mà các đầu bếp hay dùng để chặt thịt... Mái tóc vàng đã dần chuyển đen lúc nào, con chú thai vẫn chườn bò trên vai em.

Như một lời thách thức.

- end -

Tôi đã trở lại =33






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net