Hơn cả thích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nên nói hay hoảng mà báo cho người khác, anh cũng được nữa. Tại chú ngôn là một thuật thức khá mạnh nên thuật thức đến từ nó có thể gấp đôi hay trăm lần chú thuật của anh]

-Thế em không được nói ư?

Toge lắc đầu rồi gõ tiếp, bạn băng khoăng không hiểu rõ gì về thuật thức nhưng vẫn muốn nghe về nó. Với bản tính tò mò từ nhỏ của bạn mà bao nhiêu rắc rối đã rình mò cũng như cận kề bạn trước cái chết, nhưng vì lí do nào đó mà bạn vẫn có thể sống với cái tỉ lệ "trăm cân ngàn sợi" như vậy. 

Mọi người sợ bạn, sợ cái sự may mắn dị thường cũng như những không khí tỏa ra xung quanh bạn. Chính vì vậy mà Nobara là người bạn duy nhất mà bạn có thể tin tưởng được cũng như có thể an tâm mà chia sẻ suy nghĩ của mình.

-Bào ngư.

Nghe giọng nói của chàng tiền bối cất lên, những suy ngẫm trong đầu bạn bỗng biến mất và chú ý vào đoạn văn.

[Không hẳn, cứ giao tiếp mọi người tự nhiên như bình thường. Nếu có thất thường thì mới quan ngại. Đừng nghĩ tiêu cực quá là được]

Đọc rồi bạn liền cười nhẹ nhàng, phát ra những tiến khúc khích nhỏ, Toge nghe vậy liền liên tưởng bạn với một chú chó con đang vui vẻ với lời khen của một người nào đó. Mặt liền hơi gượng đỏ, tay không thể nào mà kiềm chế lại được, cứ thế mà Toge đột nhiên xoa đầu bạn. Hành động của anh ta khiến bạn hoang mang, bỗng chốc ngước nhìn, biểu cảm của anh ấy lại thay đổi khác hẳn với hành động anh làm.

Toge người run cầm cập, mặt xanh đi cũng như là tay anh đang từ từ rụt lại. Cứ như là một thế lực hắc ám nào đó đang tỏa ra phía sau lưng bạn.

-Cá ngừ, tảo bẹ rau măng.

Toge lẩm bẩm rồi bỏ chạy đi chỗ khác, để lại bạn nghiêng đầu trong khó hiểu, nghĩ rằng bạn đã làm gì đó sai, định lui thủi về phòng thì một cánh tay choàng ngang cổ bạn và kéo lại gần vào người.

-Này, xin lỗi vì chuyện hồi nãy.

Maki cất lên nói, chìa ra một bịch giỏ hàng. Chắc hẳn trong quãng thời gian bạn nói chuyện với Toge, chị ấy đã tranh thủ đi mua từ lúc nào không hay, nhưng nghĩ kĩ lại thì bạn cũng không hiểu rõ tại sao chị ấy lại tặng cho mình chỉ vì một chuyện nhỏ xíu lúc nãy.

Điều khiến bạn bất ngờ đó chính là những món ăn vặt bạn yêu thích đều được gói gọn trong bịch hàng ấy, mắt bạn lấp lánh lên cũng như là vui sướng, hứng thú nhận lấy, cảm ơn không ngừng nghỉ.

-Sao tiền bối biết em thích mấy món này vậy.

Trước vẻ mặt hào hứng, rạng rỡ của bạn, Maki liền ngẫm một hồi, giấu đi một thứ gì đó rồi bắt đầu xoa xù đầu bạn. Điều này khiến bạn khó hiểu mà nhắm chặt mắt lại, cho đến khi mở ra, Mak bỗng chốc hôn nhẹ lên má rồi bỏ đi.

-Nobara kể cho chị, nói chung cứ nhận đi.

Hành động ấy có đôi chút gì đó không tự nhiên, bạn cảm giác chị ấy có vẻ thỏa mãn được một việc gì đó cũng như để ý được vẻ vui sướng toát trên mặt chị.

~~~

Mấy tuần sau, Maki ngày càng dính chặt bạn. Chị ấy gần như theo sau bạn mọi lúc, từ buổi tập luyện cho đến nhiệm vụ, bạn cũng chẳng để ý gì nhiều đến nó vì nghĩ rằng là tiền bối được cử theo để đề phòng bản thân mình gặp nạn hoặc trấn thương.

Nhưng cử chỉ chị lại khác hoàn toàn với những gì bạn nghĩ, Maki luôn mắng bạn như cơm bữa cũng như tập cho bạn những bài tập khắc hơn bình thường. Đó là khi chị ấy trước mặt mọi người, còn khi ở một mình, chị ấy lại xoa bóp, ân cần chăm sóc cũng như hôn má, trán bạn liên tục.

Đơn giản thôi, Maki đã đổ bạn từ khi nào không hay. Chị ấy mê nụ cười và giọng nói của bạn, yêu thích những cử chỉ và hành động nhỏ của bạn cũng như bảo vệ, giữ cơ thể bé nhỏ này khỏi những thứ nguy hiểm khác. Chị la bạn vì chị quan tâm, chị nghiêm khắt là chị lo lắng. Maki đã hoàn toàn bị thứ gọi là tình yêu cầm nắm. 

Tất nhiên đây không phải là thuật thức, mà nó là định mệnh.

Maki cũng từng để ý những thứ này và tâm sự với hai người cùng lớp mình, kết cục họ lại đâm ra trêu chọc cũng như ghẹo cô ấy. Nhưng hai người ấy giờ ra sao thì tôi cũng không biết, chỉ biết là họ lãnh hậu quả rất nặng.

Tình yêu đồng giới liên quan gì tới mọi người cơ chứ? Tình yêu là vô hạn, không có gì ngăn cản được thứ đó cả. Đã đến lúc Maki tiến sâu vào vấn đề đó rồi

..

.

.

Bạn ngây thơ và vô tội đến một mức độ mà Nobara cũng phải chào thua, vâng lời và làm theo yêu cầu họ bất đắt mệnh lệnh, như một chú cún vẫy đuôi đi theo chủ nhân của nó. Chính điều này mà Maki cũng quan ngại, sợ rằng người khác cướp mất.

Và giờ đây, tại nhiệm vụ mà Gojo giao cho bạn và Maki. Hai người bị trấn thương trầm trọng cũng như là con nguyên hồn đang dần dần mạnh lên. Chính thời điểm này, Maki quyết định nói ra tất cả mọi thứ.

-T/b!!!

Bạn giật thót người, quay lại nhìn người tiền bối thở gấp đang cố gắng trụ lại. Hai người đang trốn và điều trị vết thương cho nhau, nhưng Maki lại có vẻ nghiêm trọng hơn bạn.

-Tiền bối Maki không sao chứ?!

Bạn lo lắng hỏi, giọng trầm xuống để lộ ra sự thương hại và lo âu. Maki nhìn vậy vừa hờ hững cũng như không biết nên tiếp tục hay không, kéo bạn lại gần, chị nắm chặt lấy vai bạn và nói.

-Thật sự mà nói này, chị thích em, thích về giọng nói, nụ cười, vóc dáng và mọi thứ. Chị quý tất cả mọi thứ về em và muốn em luôn ở bên chị, t/b.

Bạn thoáng đỏ mặt, nhưng....tình huống nguy cấp này, bạn lại khó mà tin được Maki lại tỏ tình với mình. Một người cứng rắn, ngay thẳng, chân chính lại chọn thời điểm này là lúc thổ lộ cho bạn, kẻ yếu đuối cũng như là nguyên nhân chính dẫn đến nhiệm vụ rắc rối lần này.

"Bạn luôn tự ti về khả năng chiến đấu, ngoại hình và mọi thứ. Không làm gì được tích sự cả, bỗng chốc bạn chợt nhớ về thuật thức thôi miên mà Toge từng nhắc tới, đầu óc không nghĩ"

-Chị Maki, em cảm ơn những lời đó và em rất là trân trọng nhưng chị hãy thoát ra thuật thôi miên đó và cùng chiến đấu với em đi chứ.

Nghe những lời ấy, Maki nhau mày mà tặc lưỡi, tay vòng qua eo mà kéo lại gần, thốt lên.

 -Nó không đơn thuần là một lời nói đến với người như em, nó không phải chỉ là một cái thích mà hơn cả thích nữa,  thành thật mà nói, chị hoàn toàn ghen tị với Nobara và Toge khi hai người đó lại luôn có thể khiến em thoải mái. Chị muốn tạo một không gian, chỗ yên ắng cho em giựa dẫm, muốn được lấp đầy khoảng trống trong trái tim đấy. Chị yêu em!

Chưa kịp hoàn hồn những gì chị ấy nói, Maki lao và mà hôn bạn. Thứ tiếp theo bạn chỉ cảm thấy mọi thứ trở nên tối đen.

Lạnh lẽo, ấm áp.

Trống rỗng, đầy đủ

Đau đớn, thoải mái.

Bạn cảm nhận được mọi thứ cùng lúc, thứ cảm giác khó chịu ấy đều quấn lấy bạn. Thứ duy nhất quanh quẩn trong đầu bạn trước cái cảm giác tối tăm ấy là nụ hôn vừa ngọt ngào, mềm mại và ấm áp của Maki. Không thấy chị ấy đâu cả, chỉ là một không gian vô tận.

~~~~~~~

Mở mắt từ từ ra, xộc vào mũi bạn là mùi cồn hắc ấy, khung cảnh xung quanh đều lạ lẫm kèm theo những cái đau nhức trên cơ thể bạn. Đây là đâu? 

Trước khi bạn kịp nhận ra bệnh viện thì có một cơ thể cứng rắn quấn chặt lấy bạn, mùi hương quen thuộc ấy, đó là Maki.

-Chị Maki!??

Mặt bạn bỗng chốc đỏ ửng, tay nắm nhẹ lấy gấu áo sau lưng của chị. Còn Maki thì lại dụi mặt liên tục vào vai nhỏ nhắn bạn mà hôn cổ.

-Mừng quá em hoàn toàn tỉnh rồi. Chị cứ ngỡ là mất em chứ!?!

-Mất?! Chuyện gì đã xảy ra thế?

-Em đánh bại con nguyên hồn đó nhờ thuật thứ hoạt động phút cuối, nó tự giết bản thân và đội điều trị đến kịp thời. Nhưng không may em lại bị đâm ngay khúc cuối và thiếu rất nhiều máu, chị cứ ngỡ mất em không chứ?.

Bạn cảm nhận được Maki đang run cầm cập người vì bạn, nhưng cái ôm của chị ấy đang dành cho bạn lại hoàn toàn khác hẳn với mọi khi, ấm áp, an toàn và cứng rắn, bạn cảm nhận được một cái gì đó đang cháy bừng bên trong cơ thể của bạn.

Đó là tình yêu, bạn nhớ về lời tỏ tình lúc trước. Cứ ngỡ rằng là thuật thức hay gì đó, nhưng thật ra, mọi chuyện hoàn toàn là sự thật, Maki luôn dõi sát theo bạn và bảo vệ, quan tâm. Chị ấy sẵn sàng bỏ đi con người của mình mà theo đuổi thứ tình yêu đấy. Bạn hiểu ra mọi thứ rồi, hiểu ra cái lí do mà từ trước đến nay những hành động chị ấy làm đối với bạn rồi.

-Chị Maki này.

-Chuyện gì thế t/b?

-Em sẽ đáp lại một thứ mà trước đó chị đã từng đưa cho em.

Bạn lúng túng nói, Maki nhẹ nhàng buôn bạn ra, cau mày khó hiểu. Bớt chợt, bạn vội lao người vào Maki mà hôn lấy chị ấy, Maki tròn con mắt mà nhìn con người nhỏ bé đang ôm lấy cô mà hôn, nở một nụ cười ranh mãn.

-Em cũng yêu chị, thật ra thì nếu nói là không thích thì cũng không phải, em cũng có một cái gì đó đặc biệt với chị rồi, nhưng em không biết nói ra làm sao...thôi.

Maki phì cười trước cái biểu cảm lúc này của bạn, mặt đỏ như trái gấc, miệng ấp a ấp úng mà nói. Chị bỗng gỡ mắt kính mình mà đeo lên mắt bạn khiến bạn giật thót người trước hành động ấy, tay phải với ra sau lưng mà chống. Thì thầm nhỏ nhẹ:

-Thế để chị cho em cảm nhận thử cảm giác đặc biệt đó nhá?

Mặt bạn giờ chín tái không thể miêu tả được, chỉ biết rằng phòng bệnh lúc đó chỉ có hai người cũng như là cửa đã được khóa. Chuyện tiếp theo là gì á thì không biết :> mời mấy bạn đọc giả có đầu óc phong phú đoán thử xem.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net