[9] Cô ấy ngủ ở nhà tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“ Park Jimin,cậu mau đến xem, rốt cuộc cô ta làm sao thế?” Kim Taehyung đứng sang bên cạnh, nhường lại vị trí cho người đàn ông vừa đến: “ Người phụ nữ này cũng thật quái lạ, khi mình gặp cô ta, cô ta định lao về phía xe của mình, sau khi bị mình mắng cho một trận, lại rối rít xin lỗi mình.

Hình như ngoài ba chữ tôi xin lỗi ra, không biết nói gì khác. Đây có phải là kẻ điên không?”

Có điều dù cho là điên, anh ta cũng muốn có.

Trong lòng Kim Taehyung bồi thêm một câu........cảm giác hôn lên môi người phụ nữ này rất tuyệt. Để bên cạnh anh ta, muốn hôn lúc nào thì hôn......uh, nghĩ như thế, dường như ý định này cũng không tồi.

Bên đó Park Jimin đã kiểm tra cho Kim Amie.

Park Jimin không chỉ học Tây y, nguồn gốc di truyền, từ nhỏ anh ta còn học Trung y với ông của mình. Cái này gọi là trung tây kết hợp.

Sau khi bắt mạch cho Kim Amie, thần sắc Park Jimin không tốt lắm: “ Ngất thì không có gì to tát. Có khả năng chịu cú sốc tâm lí rất mạnh, hơn nữa, mình cảm thấy người phụ nữ này trong một thời gian dài đã phải chịu trạng thái thần kinh căng thẳng.”

“ Ồ.....nói như thế, có lẽ là phát hiện suýt nữa bị xe đâm, tinh thần nhất thời kích động nên ngất đi. Bao giờ cô ta mới tỉnh lại?”

“ Cái này không nói rõ được.” Park Jimin nói, nhìn Kim Amie trên sofa, trong mắt có chút gì đó nặng nề, có gì đó không chắc chắn, nhếch miệng lên nói: “ Đợi người phụ nữ này tỉnh lại, tốt nhất là khuyên cô ta đi bệnh viện kiểm tra toàn thân.”

“ Ý gì thế? Cậu là nói cơ thể cô ta còn có bệnh gì nữa sao?” Kim Taehyung có chút không vui, người phụ nữ này anh ta hôn đã thấy hợp rồi, nếu như cơ thể còn có bệnh khác, điều trị khỏi là được.

Park Jimin lắc lắc đầu, “ Mình cũng không chắc. Chưa trải qua kiểm tra hóa nghiệm chụp phim, bây giờ kết luận thì hơi sớm. Nhưng mình có thể khẳng định, người phụ nữ mà cậu đưa về, sức khỏe không khỏe mạnh.”

Đang nói, một hồi chuông điện thoại vang lên.

Kim Taehyung hất cằm, nói với Park Jimin: “ Nghe điện thoại đi. Đứng ở đó làm gì?”

“ Không phải chuông điện thoại của mình.”

“ Cũng không phải của mình......à, của cô ta?” Ánh mắt hai người cùng liếc vào túi của Kim Amie. Park Jimin chẳng còn kịp ngăn thì Kim Taehyung đã thò tay vào trong túi váy của con gái người ta, lấy ra điện thoại, ấn nút nghe.

“  Kim Amie, làm xong việc rồi thì lập tức quay về, nếu không căn cứ xử lý nghỉ làm.”

Kim Taehyung vừa nghe điện thoại, trong điện thoại chuyển đến giọng nói một người đàn ông.

Kim Taehyung tỉnh ngộ, “ ồ” lên một tiếng rồi nói: “ Thì ra cô ta tên là Kim Amie à. Cô ta tạm thời không về được, đang nằm ở nhà tôi đây.”

Park Jimin quả thật muốn lao lên, cho tên Kim Taehyung này một cái cốc đầu, cậu nói cậu còn chưa được người ta cho phép, lại nghe điện thoại người thì không nói, lại còn nói người ta đang nằm ở nhà cậu.

Người ta là một người phụ nữ, nằm trong nhà một người đàn ông lạ......ai nghe thấy câu này đều hiểu lầm ấy chứ.

“ Kim Taehyung, cậu đừng nói linh tinh, chẳng may trong điện thoại là chồng người ta, cậu nói như thế, không phải phá hoại gia đình người ta, phá hoại tình cảm vợ chồng người ta sao?”

Ở đầu dây bên kia, sắc mặt Jeon Jungkook như đông cứng lại. Đặc biệt là khi nghe người đàn ông trong điện thoại nói Kim Amie đang nằm ở nhà anh ta, đôi mắt Jeon Jungkook sắc lạnh u tối.

Đang chuẩn bị hỏi đối phương là ai.

Trong điện thoại lại vang lên đoạn hội thoại của một người đàn ông khác.

Jeon Jungkook không phải tên ngốc, từ trong điện thoại nghe ra một vài manh mối. Con ngươi u tối trở lại bình thường.

Nghe thấy......

“ Park Jimin, cậu căng thẳng gì chứ, gọi điện đến có lẽ là cấp trên của Kim Amie. Có điều thái độ của cấp trên này đúng là không tốt, đợi sau khi mình biến Kim Amie này thành bạn gái của mình, mình sẽ lập tức bảo cô ấy xào chín con mực này đi.”

Jeon Jungkook sa sầm mặt mày, cả người giống như một tủ đá lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net