chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hee Young ra về cũng không còn tự đắc như hôm qua lần đầu gặp tôi nữa, nhìn lại cứ như tôi vừa dạy dỗ thành công một đứa con vậy, con gai lon nay da biet nghe loi roi 🌹🍀🪴🌸🌼

Cuộc sống tại doanh trại của tôi trở lại về như cũ, 1 ngày không còn ngất nữa có lúc vẫn ngất. Bình thường ăn ba bữa, bữa nào giận trung uý thì hai bữa rưỡi

Một buổi sáng nọ, tôi thấy mặt trung uý hơi hầm hầm, nghe đội trưởng kể thì có vẻ anh đã có một màn battle với cấp trên của mình, cậu nói rằng vì cấp trên muốn tôi tham gia vào nhiệm vụ cùng Jeon Jungkook mà anh đã nổi giận. Ôi mẹ ơi, từ việc tôi thấy mặt anh hầm hầm thôi mà giờ tôi có tên trong truyện của anh luôn nè

Sau khi ăn sáng xong, Jungkook đã bàn giao toàn bộ các đồng chí đang thực tập lại cho Kim Taehyung, một mình kéo tôi vào phòng của cấp trên để nói chuyện

"Thượng uý, đồng chí Ami là người mới vào, thực sự để em ấy tham gia nhiệm vụ là rất nguy hiểm, với lại Ami là được gia đình gửi vào chứ không phải tự nguyện hay có giấy bắt buộc"

Thượng uý nhìn tôi một hồi lâu, thú thật y có thể để người khác uy tín hơn để thay, nhìn mặt tôi chẳng thèm quan tâm đến thứ gì đang diễn ra trước mặt khiến y có hơi lo ngại, nhưng cũng thực sự mà nói dáng vẻ này của tôi lại rất hợp với nhiệm vụ này

"Nhưng tôi không thấy ai khác thích hợp hơn đồng chí Ami hết, cuộc sống của dân là trên hết, đã vào đây là không được sợ nguy hiểm. Cậu kéo đồng chí về chuẩn bị đi, tối nay bắt đầu thực hiện"

Jungkook hết lời, thực sự chuyện này đã rất quá giới hạn của anh rồi, nhưng cũng không làm gì được đành kéo tôi về dặn dò thật kĩ như con ruột

"Em phải đi sát tôi, rời nửa bước cũng không được, nếu có đánh nhau em tuyệt đối phải chạy trước và chạy thật nhanh đừng để bọn giang hồ đuổi kịp, còn nữa tôi sẽ đưa em một cây súng giả và một cây súng thật, nếu như bọn chúng đuổi kịp em cứ việc lấy súng giả ra để hù, tuyệt đối chỉ khi bọn chúng muốn làm hại em mới lấy súng thật ra để bắn, nhớ cẩn thân vì tiếng súng rất to, em sẽ bị giật mình ! còn gì nữa không ta... để tôi nhắc lại nha..."

"được rồi, nhiêu đó chưa chắc tôi có nhớ không, chú nói nữa tôi nhức nhức cái đầu á"

Jungkook nhìn tôi, bốn mắt nhìn nhau một hồi anh lại bỏ món đồ đang cầm trên tay xuống, từng bước chậm rãi tiến đến ôm tôi vào lòng, tựa cằm của mình lên tóc tôi nói

"tôi biết em chẳng quan tâm đến những thứ như vầy đâu, nhưng chưa có nhiệm vụ nào là dễ cả, đừng xem thường nó, em phải đem tất cả những gì tôi dặn dò đưa vào đầu"

tôi vì bất ngờ trước cái ôm của anh mà đứng hình hết 20 giây, anh dường như thực hiện nhiệm vụ nhưng chỉ nghỉ tới tôi thôi hay sao á, tôi cũng ôm lại trung uý, tại hình như tôi thấy anh hơi run

"không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn thui, không phải tôi không quan tâm nhưng mà đi với chú tôi nhất định an toàn !"

tôi trấn an Jungkook một xíu, đôi tay dơ lên kéo dãn đôi lông mày đang nhíu chặt lại của anh, bốn mắt nhìn nhau nhưng tôi cảm giác như này có vẻ không ổn rồi, ngại quá huhu

đánh liều một phen vậy, tôi nhón chân lên hôn cái bóc vào trán của anh, Jungkook bất ngờ thả tôi ra, nhờ vậy mà tôi thoát được khỏi vòng tay anh đỡ ngại hơn mụt xíu. Jungkook từ từ lấy lại bình tĩnh sau đó cười tôi

"chú cười cái gì ?" tưk gòi ak

"em gan quá !" Jungkook vừa cười cười vừa lấy tay xoa trán mình, điệu bộ của anh bây giờ nhìn vô cùng lưu manh, rén hết sức

Chuyện hôn vào trán anh đối với tôi giống một phép thử hơn, vì theo như tôi cũng như các đồng chí khác thấy anh là một người vô cùng nghiêm khắc đối với tất cả mọi người trừ mỗi tôi 🥺 nên tôi cũng muốn thử, tôi nghĩ mình sẽ bị anh mắng thật nhiều hoặc thậm chí là lần đầu tiên bị anh vả cái bốp, nhưng mà những điều anh thể hiện mọi người cũng thấy rùi đó, khỏi nói nha ngại lúm 😭

Sau đó Jungkook và tôi lại chìm vào công việc của mình, ai cũng đều rất bận rộn ví dụ như anh đang xem lại nội dung của nhiệm vụ chiều nay, còn tôi thì cũng bận quay tiktok nè, thật ra tôi là một hot tíc tốc cơ có tên nhưng chưa có tuổi, đang lên nhưng chưa kịp tới đó 🥲

Buổi chiều, khi trời dần ngả sang màu tối bọn tôi cũng đã chuẩn bị xong xuôi. Jungkook mặc một chiếc áo sơ mi vằn cùng quần jean bó sát lộ cơ đùi nam tính, còn tôi được phát một chiếc đầm ôm sát cơ thể để lộ đường cong mà đó giờ bộ quân phục tôi mặc luôn che giấu. Tôi và anh bây giờ nhìn như hai người sành sỏi, nhưng chắc chỉ có tôi sành sỏi thôi, khí chất của anh đều do hay làm nhiệm vụ mà ra chứ tôi biết anh không hứng thú với hình tượng này đâu

Lúc tôi và Jungkook bước ra khỏi phòng, mọi người vẫn còn đang luyện tập bên ngoài, cảnh tượng một nam một nữ bước đi cùng nhau có lẽ là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến tại doanh trại. Việc này khiến cho bọn họ hú hét hơi to, vì thân với các đồng chí nam nên bọn họ cũng không ngần ngại hét tên tôi cùng theo đó là khen tôi xinh đẹp, còn một đoạn nữa là tới cổng nhưng những tiếng hò reo tên tôi vẫn không ngất khiến cho Jungkook có chút bực bội, anh quay lại nhíu mày nhìn họ và tất nhiên sau cái nhíu mày đó tôi thậm chí còn nghe được lời thì thầm của đá

Ngoài cổng, một chiếc xe moto được dựng sẵn để Jungkook chở tôi tới địa điểm, anh đội mũ cho tôi kèm lời dặn dò mùi mẫn

"e hèm, tôi chạy sẽ chạy nhanh nên em cứ việc ôm tôi"

vì không có thói quen ôm người đằng trước, nên tôi vẫn để tay trên đùi mà không ôm anh. Jungkook thấy tôi lâu la, liền nắm tay tôi kéo lại khiến cả người tôi đổ lên lưng anh. Jungkook khởi động xe, một tay chạy xe một tay vẫn giữ tay tôi đề phòng tôi thả ra, dần dà tôi không còn cứng ngắt nữa mà thả lỏng người mình trên lưng Jungkook, tay vẫn ôm eo anh vì ai cũng biết kết cục thả ra sẽ như nào mà

Jungkook buông tay đang giữ tay tôi, đưa hai tay lên lái xe và tăng tốc vượt mặt hết tất cả mọi loại xe trước mặt anh bây giờ, thật sự quá nhanh khiến tôi phải ôm anh chặt hơn một chút và bên trên tôi dù chiếc mũ bịt kín hết tai nhưng tôi vẫn nghe một tiếng cười trầm thoáng của Jungkook, cười gì mà nghe gian xảo hết mức

Jungkook đưa tôi tới một con hẻm khi trời đã tối hẳn, vừa đúng giờ bọn tôi hành động. Tự nhiên tôi cảm thấy Thượng uý chọn tôi đi làm nhiệm vụ đúng là có lí do, nhưng mà tôi cũng không ngờ tôi nhẹ nhàng, nết na như vậy mà phải giả thành bad girl để đi bắt đám tàn trữ ma tuý sống ở gần khu vực này

Con hẻm này may mắn còn có hai, ba cây đèn đường còn không thì là những cái bóng đèn lắp đại cho có sáng. Jungkook không yên tâm cứ bước được ba bước rưỡi lại nép tôi vào bên trong để che chắn

"chú bảy" tôi kêu lên

"gọi ai vậy ?" Jungkook khó hiểu nhíu mày nhìn tôi

"chú á, chú là chú 7. Tại sao Thượng uý không nhờ thêm người để bắt bọn chúng, hai chúng ta thôi thì bắt kiểu gì ?"

"bởi vậy mới nói em thấy bọn chúng thì chạy mau đi, không bọn chúng đâm cho vài nhát"

"lúc đó thì chỉ còn mình chú thôi á, ngộ ghê sao chú đẹp trai mà chú ngốc v.."

"im lặng"

chưa nói hết câu anh đã vịn tôi lại và bảo tôi im lặng để anh quan sát

"hình như đằng sau bức tường đó có người, khoác tay tôi, mau lên !"

tôi nghe lời khoác tay anh, Jungkook dẫn tôi đi tới gần bước tường, như không một chút căng thẳng kéo tôi ra hẳn đằng sau bước tường mà đứng trước mặt bọn chúng. Tôi khi thấy bọn chúng cũng rất bất ngờ mà kêu lên khiến cho họ quay lại

Một người trong số đó nhận ra tôi và kêu lên

"Ami ? Quao lâu ngày không gặp cậu vớ được cậu bạn trai ngon ghê"

Cậu bạn đó đi lại vừa nói vừa đùa giỡn với mấy lọn tóc của tôi. Jungkook thấy vậy liền quành tay ra eo tôi kéo lại gần mình tránh xa cậu bạn đó, chưa thấy đủ anh còn cuối xuống hôn rất kiêu vào môi tôi, tuy nụ hôn không mạnh bạo nhưng tạo ra một âm thanh đủ để những người ở đó nghe thấy. Tôi đứng cmn hình mất, trời ơi nhiệm vụ gì mà nhọc hết sức

Cậu bạn thấy vậy liền cười chúng tôi sau đó mời gọi

"Haha, lâu ngày không gặp, tôi vẫn nhớ cái ngày cậu nằm dưới thân tôi rên rỉ mà bây giờ lại có cậu bạn trai hay ghen như vậy rồi, thôi vào đây làm vài đường"

Khỏi nhìn tôi cũng biết Jungkook hai con mắt đỏ ngầu nhìn tôi như muốn đốt cháy cả con hẻm này rồi, tôi cười cho qua chuyện nhưng trong lòng tôi chắc phải nhảy popping cho đến khi ra được khỏi đây thì thôi

Tôi cùng Jungkook đi lại xem vài đường mà cậu bạn kia nói và trước mặt chúng tôi là đủ các thể loại ma tuý. Bọn họ còn đang cố kẻ một đường thật mỏng để mời tôi và Jungkook


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net