Chương 6: Cảm ơn những người bạn Raven

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

James's POV

Tôi không thể tin được rằng tôi đã nói như thế! Tuy nó là sự thật nhưng mà chết tiệt, sao tôi lại hành xử ngu ngốc vậy?! Cậu ấy sẽ nghĩ tôi là kẻ biến thái cho coi!

Tiết học Bùa chú vẫn như mọi khi mặc dù đã có vài cô cậu phù thủy nhỏ làm nổ tung quyển sách. Vì vậy nên, yeahhh...mọi thứ vẫn như bình thường.

Trong khi di chuyển đến Đại sảnh đường để dung bữa tối, một nhóm phù thủy nhà Ravenclaw chặn chúng tôi lại.

- Điều đó là sự thật đúng không? Tên đồng tính chết tiệt kia đang cố quyến rũ Tầm thủ bằng những cách quái dị của hắn. Snape kinh tởm!

Cả hai chúng tôi đều bị sốc. Khi họ quay sang tôi:

- Ồ không sao, bọn mình đang nghiên cứu...Bọn mình sẽ tìm cách để cậu thoát ra trước khi cậu bị nhiễm bệnh của nó.

Bệnh ở đây là đồng tính ((((

Cơn thịnh nộ như sắp trào ra khỏi mắt tôi khi họ rời khỏi hành lang. Severus rơm rớm lẹ, nhẹ nhàng kéo tôi vào sảnh đường và ngồi ở dãy bàn nhà Gryffindor.

- Quần sịp của Merlin! Điều gì đã làm cho anh bạn của tôi tức giận vậy? _ Sirius hỏi tôi nhưng tôi không nghe vì vẫn còn bực mình.

Severus cắt ngang, kể cho bồ ấy chuyện vừa rồi bằng một giọng đủ lớn để dãy Gryffindor nghe thấy. Họ đập bàn đứng dậy và bắt đầu la hét chửi ầm lên với dãy bàn nhà Ravenclaw.

Đồ ăn được ném tứ tung, tiếng la ó ầm nhà. Nhưng các giáo sư không phản ứng gì cả, vì họ tin rằng chúng tôi sẽ tự giải quyết được nó...nhưng càng lúc càng có nhiều người được đưa đến bệnh xá...

Severus's POV

Nước mắt như muốn tuôn trào vì những lời nói xúc phạm của lũ phù thủy sinh nhà Ravenclaw.

Không phải tôi không tức giận, mà giờ tôi đã quen với điều đó. Nhưng tôi có thể cảm nhận được sự căng thẳng của James trước những lời nói đó.

Thật ngạc nhiên khi lúc tôi nắm lấy tay anh ấy (điều này hơi khó vì chúng tôi bị còng tay, nhưng tôi vẫn luôn thành công) để an ủi nhưng anh ấy không hề rút tay ra, mà thay vào đó càng nắm chặt hơn. Tuy nhiên nó cũng không hề dễ dàng.

Sau khi kể cho bạn bè của James nghe về những gi vừa xảy ra (James vân vê bàn tay tôi trong suốt lúc đó)...Cả dãy bàn bắt đầu náo loạn, mặc dù mọi chuyện không vượt quá tầm kiểm soát cho đến khi giáo sư Leaf bước vào và bị Arthur Weasley lỡ tay ném cánh gà vào người, ông bắt đầu trừ điểm của bất kì Gryffindor nào đứng gần đĩa thịt gà.

Tôi bắt đầu suy ngẫm và nhận ra rằng...Mỗi khi James và tôi thể hiện tình cảm hoặc khi tôi nhận ra tình cảm của mình với anh ấy, chiếc còng tay sẽ nới lỏng ra một chút rồi thắt lại.

Vậy nên, chúng tôi chỉ có thể bày tỏ cảm xúc của mình với người kia.

Nhưng tôi biết James rõ rằng là trai thẳng, tôi bắt đầu tự hỏi ai đã bày trò khiến chúng tôi rơi vào tình huống này nhưng tôi nghĩ nó chả có ý nghĩa gì cả.

Và nếu tôi đúng thì có lẽ, James và tôi sẽ mãi mắc kẹt với nhau như thế này...

-------------------------------------

Lời nhắn của tác giả: Mọi người đừng có ghét Raven nhaa, vì bả thuộc nhà Hufflepuff nên chỉ có thể chọn những con quạ làm phản diện thôi :((


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net