Hồi 7: Học sinh mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Băng qua đêm dài tăm tối

Là ánh rạng đông ửng hồng đón chờ

Nhưng ngày trôi còn xa lắm

Một ngày của em cứ thế đằng đẵng trôi...

Khóe mắt chẳng cần hé mở cũng không sao

Cho tới khi khẽ chớp đôi mi trĩu nặng

Một ngày của em thật dài quá đỗi...

Có những ngày khoảng trời u sầu những ngày mưa

Nhưng rồi cũng sẽ có những sớm mai tinh khôi trong vắt

Ta rồi cũng sẽ sớm gặp ánh cầu vồng

Và rồi khóe môi có thể rạng rỡ một nụ cười...

Một ngày của em trôi thật dài biết bao..."

. . .

"Ưm~!..." Kou khẽ mở mắt giật mình ngồi dậy.

"Đây là đâu?..." Xung quanh toàn nước là nước, nhưng cậu lại nằm trên giường?

"Dậy rồi sao?"

"!!Fu-Fuxi-nee...!" Kou giờ mới để ý đến người ngồi bên cạnh cậu. Fuxi ngồi bên mép giường cười mỉm rồi giễu một câu:

"Dù không gặp nhau đã lâu nhưng ngươi vẫn có cái tật đạp tung chăn gối xuống đất khi ngủ đấy biết không~?"

"E-Em xin lỗi!" Kou xấu hổ đỏ cả mặt không dám nhìn Fuxi vì ngại.

"Xấu hổ làm gì, cũng đâu phải lần đầu tiên chung giường với ngươi đâu."

"////////"

"Thôi. Đã cưu mang ngươi rồi thì làm cho chót. Đây cầm lấy."

Fuxi lục trong áo ra một gói bánh mì rồi ném cho Kou. Bản thân cô thì nhảy xuống khỏi giường rồi đi thẳng xuống đại sảnh:

"Ta lấy điện thoại ngươi nhắn cho anh ngươi rằng ngươi ở lại trường qua đêm rồi. Hắn hỏi gì cứ bảo ngươi ngủ trên cây cho ta."

"..."

"Fuxi-nee...chị không định về nhà sao? Teru-nii rất nhớ chị đó, cả em nữa..." Kou buồn bã nói. Trong ánh mắt xanh trời đó chứa sự cầu xin, năn nỉ khiến cô trầm ngâm.

"..."

"Ngươi nghĩ ta còn dám về đó sao? Gia tộc nhà ngươi là gì? Ta là gì?" Fuxi nhíu mày nhìn Kou, thằng bé này buồn quá hóa ngốc rồi.

"Ta không muốn bàn về chuyện này nữa, cũng đừng nói với Teru về cuộc gặp của ta với ngươi. Nhanh chóng lết cái thân của ngươi xuống mà đi học đi nhãi ranh, ta còn có việc. Tách!"

Cô nói xong búng tay một cái, cái giường Kou đang ngồi biến mất khiến thằng bé ngã xuống. Fuxi cũng chẳng nói chẳng rành mà biến mất.

"..."

"Chị vẫn còn quan tâm bọn em đúng không, bởi chị đã hát bài hát đó khi em đang ngủ. Em đạp chăn gối xuống đất cũng chỉ vì...

...Em gặp ác mộng..."

. . .

"Nene-chan! Nene-chan! Hôm nay nghe nói lớp mình có học sinh mới đấy!" Aoi

"Thật hả? Ah mong đó là một chàng hoàng tử điển trai~..." Yashiro

"Không biết cậu ấy có thân thiện hay không nhỉ?" "Aoi" tò mò nói mà không để ý tới "Aoi" đang bừng bừng ánh lửa nơi góc phòng.

"Vào lớp rồi. Mau ổn định chỗ ngồi đi."

Thầy giáo bước vào, theo sau là một bạn nữ với mái tóc màu nâu cột đuôi ngựa cao, bạn ấy cứ cúi gằm mặt khiến các bạn trong lớp ai cũng tò mò.

"Hôm nay chúng ta có bạn mới. Vì lý do cá nhân nên em ấy đôi lúc sẽ nghỉ học vài buổi. Nào, tự giới thiệu bản thân mình đi."

"Khoan đã!! Đó là!!" Yashiro

"Mình là Fuxi, hân hạnh được gặp các bạn."

"Con gái nhà ai xinh quá!" Học sinh 1

"Cậu ấy nhỏ thật đấy, nhưng theo kiểu đáng yêu." Học sinh 2

"Tách!"

"Yamabuki! Không được chụp ảnh trong lớp!"

"Vângggg."

Các bạn học xì xào to nhỏ đủ thứ, nhưng cô chỉ quan tâm bộ mặt sốc hú hồn của củ cải mà cười.

"Được rồi, chỗ ngồi của em ở sau Yashiro. Chúng ta vào tiết thôi." Fuxi thản nhiên đi xuống ngồi xuống sau chỗ củ cải mặc cho nó có bất ngờ thế nào đi nữa.

"Có gì muốn hỏi không?" Cô thì thầm vào tai Yashiro.

"Hic! Có, rất nhiều!"

"Viết vào giấy đi. Giờ không tiện nói." Fuxi đưa tờ giấy trắng cho Yashiro. Trong lúc Daikon đang cặm cụi viết, cô quay xuống kết bạn:

"Chào đằng ấy."

"Đừng cố tán tỉnh tôi. Tôi đã thuộc về Aoi-chan mất rồi." Akane cặm cụi viết bài trên bảng, mắt không hề để ý tới Fuxi dù chỉ một tích tắc.

"Chưa hỏi gì mà cha nội? Tự luyến vừa thôi."

"Vậy cậu biết gì Aoi-chan?"

"Tôi biết tất cả về cô ấy! Ah~ cô ấy ngọt ngào, thân thiện, tốt bụng, thích ăn bánh mâm xôi, và...!!"

Akane hào hứng kể lể, nhưng nó chẳng lọt vào tai cô một chữ nào. Fuxi chỉ nhìn chăm chú vào cô gái được cho là "Aoi-chan" và hỏi:

"Chỉ vậy thôi?"

"Hả?"

"Cậu hiểu cô ấy chỉ vậy thôi sao? Đừng làm tôi cười." Thái độ nghiêm túc của Fuxi càng làm cậu khó hiểu. Có cái gì về Aoi mà cậu không biết chứ!?

"Người ngoài như cô thì biết gì chứ!? Tôi là thanh mai trúc mã của cô ấy đấy!" Akane đập bàn khó chịu nói với volume nhỏ nhưng kiềm chế đầy tức giận.

"Điều đó càng làm tôi khinh thường cậu thôi Aoi Akane. Nhân loại vốn ngu ngốc cả, chỉ nhìn vẻ ngoài qua đôi nhãn cầu rồi tự cho mình là hiểu biết."

"!!!"

"Cậu...không hề biết gì về Aoi hết."

Rầm!!

Akane đã đạt đến cực hạn của cơn giận đi xông vào xách cổ Fuxi.

"Aoi!! Ngồi xuống làm bài đi, đừng gây gổ trong lớp!"

"...Vâng ạ..."

Aoi Akane cậu lần đầu tiên trong đời bị khích tướng đến tức giận quên cả hoàn cảnh xung quanh. Vậy nên ấn tượng ban đầu của cậu về cô gái này, chính căm ghét kinh khủng.

"..." Fuxi chỉ nhíu mày, lạnh lùng nhìn tên nhân loại kia rồi quay lên dù căn bản không có hứng với mấy bài giảng lạc hậu này.

"Aoi Akane...Hưmp! Một dữ liệu thú vị..."

. . .

Giờ ra chơi

"Được rồi! Mau trả lời mấy câu hỏi này đi Fuxi!" Ngay khi tiếng chuông vang lên, Yashiro đã "mượn" Fuxi từ các bạn trong lớp rồi kéo cô đến khu vườn sau tòa nhà.

"Mọi người có thể nhìn thấy em?"

"Ta là sinh vật siêu nhiên chứ không phải con ma như tên nhóc bồn xí kia mà không nhìn thấy được. Vấn đề là ta thích hay không thôi."

"Em qua mắt giáo viên bằng cách nào?"

"Nhân loại các ngươi chỉ cần vài thông tin bịa đặt trong cuốn sổ nhỏ thôi đã tin đáo để mặc kệ đúng sai. Bảo tên giáo viên đó nên xem lại kiến thức của mình đi thì hơn."

"..."

"Câu hỏi chính đây:

"Tại sao em lại làm học sinh ở đây?"

"Điều tra thêm về những hiện tượng kì bí trong cái trường này. Có những thứ ta vẫn chưa nắm chắc hay xác định rõ. Vả lại, đây cũng là việc số 7 phân công cho ta."

"Hanako-kun ư?"

"Là tôi đó!" Hanako từ đâu xuất hiện sau lưng Fuxi.

"Không ai mượn sự xuất hiện của ngươi cả."

"Thôi nào đừng nói vậy với boss chứ~"

"Ta không làm việc dưới trướng ngươi đâu đồ bù nhìn!!"

Fuxi nổi đóa với Hanako. Hừ chính tên kia là người năn nỉ ỉ ôi dưới chân cô để cô nhận việc này. Đúng là mặt dày hơn nhựa đường.

"Nhưng Fuxi là thư kí của tui, là người bên cạnh tui, tất nhiên là phải nhờ Fuxi rồi."

"..."

"Ta mà có cục đá ở đây ta nhất định sẽ phang vào mặt ngươi."

"..." Hanako sợ quá bèn núp sau lưng Yashiro run cầm cập

"Dẹp sang một bên đi, có hiện tượng kì bí đang làm loạn cần ngươi giải quyết đây."

"Hả ở đâu vậy?" Yashiro

"Ngay tại chỗ ta đang đứng đây."

"Có phải..." Hanako

"Ờ. đó."

. . .

[Góc bức xúc]

Không biết chuyến du lịch của mọi người với lớp thế nào chứ của tôi thì tàn rồi:(((

Hạ Long 1 ngày tận 1tr2. Bảo đắt lại tự ái!!!

Trong khi các lp khác ai cx đc đi 2 ngày thì mỗi lp mắm phải chịu cảnh 1 ngày vừa chán vừa đắt đỏ vì mấy vị phụ huynh + lớp trưởng hãm l*n

Và các bạn biết đấy, như vậy thì ai đi? Cả lớp không ai nói cx tự ở nhà ko thèm đi. Cx có 1 vài đứa đi vì năm cuối rồi, đi cho có kỉ niệm vs lp như mắm.

Ko phải giàu đâu, mà là đc ở bên bạn bè nó vui.

Nhưg vì ít người quá nên hủy luôn đi chơi. Thành ra cả lp ko đc đi chứ đừng nói đi 2 ngày.

Xog các bạn biết con lp trưởng bảo gì ko? Nó vào nhóm lp chửi "sao ko ý kiến, sao im thế, bố t sắp xếp cx mệt lắm chứ...vv"

Dạ dạ em bt chị đúng, đúng như cái l*n em ấy ạ.

Từ lúc bảo đi hlong cả lp tui đã ko ai thik rồi, bảo ở nhà rồi mà bố chị vẫn bảo "chỉ đi hlong 1 ngày thôi"

Ủa cái miền Bắc này thiếu chỗ chơi à chị, lp thì lên Sapa, lp thì ra Ninh Bình, ai ép phải đi hlong đâu chị. Đã vậy còn 1 ngày còn đắt ỉa.

Xog chị lại bảo "ko có phụ huynh theo trông". Vâng, ko có cơ, lp D chúng nó đi 2 ngày Quảng Ninh mà có mỗi 2 phụ huynh đi theo trông thôi đấy chị ạ.

Bảo sao im, ko ý kiến thì ủa lúc đấy chị ko ôn thi hả chị? Chị ko hk khuya thức ngày hả chị??

Em biết chị giỏi rồi nhưng NGƯỜI KHÁC CŨNG CẦN HK CHỊ!! Ai cx ôn thi còn bị tịch thu đt thì ý kiến bằng thần giao cách cảm hả chị!!

Rồi chị biết ko? Lúc hay tin chính chị đầu têu mà chị ko đi, em là muốn bay nhanh đến nhà chị đấm vào mõm chó chị mấy cái vì cái tội tài lanh mà ảnh hưởng đến cả lp.

Giờ tiệc tàn rồi, 4 năm c2 của tui bị chị phá hết rồi. Vui chứ!?!?

Đấy là lý do chị bị kick khỏi nhóm lp ngay từ đầu năm đấy chị ạ. À quên, chị đâu đc mời:)))

. . .

Nói thật chứ tui là bức xúc lắm luôn, quạu thật sự. Mog c3 ko cùng lp vs nó chứ ko mắm ko nhịn đc ra phi cho nó mấy cái dép>:(((

Haiiz, trong 4 năm hk c2 của tui thì vui nhất chính là năm lp 8: ko áp lực thi cử, đc bên cạnh mấy đứa bạn nhây nhây khùng khùng, đc làm "vua xóm chợ", cô cn vui tính đáng iu, đi chơi dù 1 ngày nhưng rất rẻ và đi đc nhiều nơi. Dù hơi nhiều drama nhưng tui vẫn quý nhất thời lp8 ấy.

Tôi nhận ra một sự thật là 4 năm c2 của tôi là: 6,7,9c và 8d thì lpc luôn khiến tui rất áp lực và ko thoải mái, ko bạn bè, chỉ phân bè kéo phái với nhau. Điển hình là tui bị bắt nạt và kì thị rất nhiều vào năm lp7, tui dù ko bị đánh nhưg chúng nó bắt nạt tôi bằng ngôn từ và thủ thuật dơ bẩn. Cũng vì thế mà tui hk tụt dốc và xuống lp d.

Lpd dù hk ko như lpc nhưg ns vui vẻ và thoải mái hơn nhiều, tui cười nói nhiều hơn khi ở trg lp d. Và tôi thấy hạnh phúc, từ đó tui hk tốt hơn, đứng nhất lp và năm lp8 là năm tui gặp wattpad (dù mắm chẳng hề biết mk đã có nick từ năm lp6??).

Nhưg tui ko muốn lên lp c, vì là bắt buộc nên mắm ko thể xin xuống lp d được. Và may thay bọn bắt nạt tui đã lên lp b nhưg vẫn còn vài ng ở lại.

Các bn có thể cho là bịa đặt. Nhưg sự thật rằng đây vẫn là lịch sử của mắm

Giờ hơi bùn nên cx chẳng còn nhã hứng viết truyện

Mà không viết truyện lâu rồi giờ quên hết cốt truyện có trong đầu.

Bnha vs kny là tui sắp "chán" rồi, jsh thì may ra:(((

. . .

Edit: 19072020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net