April 28 - SaturdayChương 29 - Điểm xoay.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chuyện của Shirasaka-san và Endou-kun không?」

「Có ... hoàn toàn đầy đủ!」

「... Hãy để tôi nghe nó.」

Katsuko-san mở file trong máy tính xách tay lên ...!

Tôi nghe cuộc trò chuyện của họ qua điện thoại trên loa!

「... Chào cậu, Kenji?」

「Này, chuyện gì đã xảy ra thế... Tớ thậm chí đã gọi cho cậu rất nhiều lần sau khi hoạt động của câu lạc bộ kết thúc!」

"...Tớ xin lỗi. Mẹ tớ vừa về nhà hôm nay vì thế gia đình tớ hôm nay ra ngoài ăn, cho nên tớ đã không thể trả lời điện thoại ... 」

Yukino lại nói dối Endou.

Mặc dù thực sự cô ấy đã quan hệ tình dục với tôi từ chiều tới giờ ...

「Vậy à ... được rồi. Không giống như đêm qua, Yukino đã gọi tớ vì thế ... Tớ tha thứ cho cậu! 」

「... Xin lỗi cậu, Kenji」

( Trans : Đấy, các bợn có thấy thằng này trí thông minh thấp không -_- . Một đứa con gái mà cứ xin lỗi liên tục thì là có chuyện nghiêm trọng đằng sau mà nó không nói ra đấy. Thế mà không nhận ra được, não tụt cmnr. Mà thôi nó mới 16 tuổi.)

「Không, tớ không để ý gì đâu ... Thay vào đó, buổi tập vào ngày mai của bọn tớ sẽ kết thúc vào lúc 4:00 chiều...!」

「U-Un ... Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ trở về nhà và thay quần áo.」

「Tớ sẽ mang thường phục tới trường luôn ... Mình sẽ thay đồ trong toilet và chúng ta sẽ đi đâu đó nhé !」

「Được thôi, cứ như vậy đi ... chúng ta nên đi đâu đây ?」

「Đợi nhau ở nhà ga nhé ? Có một khu mua sắm thời trang mới mở ở đó. 」

「Hiểu rồi, vậy thì đến đó đi! Mình sẽ đi bất cứ nơi nào Kenji muốn! 」

「... Yukino, có chuyện gì à ?」

「... À, gì cơ ?!」

「Cậu có vẻ hơi lạ đấy ... giọng cậu có vẻ như hơi nghèn nghẹn ? ...」

"...Là vậy sao?!"

「Đúng rồi ... hay là cậu ...」

「... G- gì cơ ?!」

「Cậu đang để ý tới chuyện của Yoshida-kun quá nhiều.」

...Một khoảnh khắc im lặng.

「... Y-Yoshida-kun ?! ... Có chuyện gì với Yoshida-kun sao ?」

「Đó, cậu thực sự lo lắng về hắn ta ...!」

"...Tớ không....!!"

「Cậu không cần giấu phải giấu đâu ... Tớ sẽ không bao giờ bị đuổi học hoặc ép phải rời câu lạc bộ bóng chày ngay cả khi tớ có nhận là mình đã đánh Yoshida ở trên sân thượng đi nữa...」

... Endou!

...Mày là thằng ngu à?!

... Một tên đần độn chính hiệu ?!

「... Trong lớp mình, không có ai tin chuyện này đâu. Đó không phải lỗi của tớ ! Đó là vì Yoshida tấn công tớ ... vì thế mình đánh cậu ta ! Do đó, tớ là nạn nhân trong chuyện này...! 」

... Endou.

...Tao sẽ giết mày.

... Khi giết mày xong. Tao sẽ tự vẫn luôn.

「... Nhưng, Kenji đánh Yoshida-kun ... cậu ta đã bị thương ?」

「Loại chấn thương đó không hề nguy hiểm đến tính mạng! Đầu tiên, không có bằng chứng nào cho thấy mình đã đánh Yoshida... dù trường hợp tệ nhất là, Yoshida có báo cáo lên trường thì mình sẽ có thể giả vờ không biết chuyện gì cả.」

"...Thật sao ?"

"Đúng vậy ! Yoshida không có người bạn nào cả ... không một ai tin tưởng vào bất cứ điều gì mà cậu ta nói! Nếu cậu muốn, tớ có thể nhờ một ai đó sắp xếp làm một nhân chứng giả ! Tớ có thể có một người làm chứng cho mình rằng tớ đang ở đâu đó khi Yoshida bị đánh! 」

Endou ... mày đang nghĩ rằng thế giới này toàn những thằng ngu ngốc như mày vậy.

「... Nhưng, nếu cậu ta có bằng chứng thì sao ?」

「Không có cách nào cậu ta có bằng chứng cả, trừ phi có một cái camera ẩn ở trên sân thượng ...!」

Không ... có đấy.

Một cái camera ẩn trên sân thượng.

「Y-Yuzuki-sensei đang nhắm vào chúng ta! Nếu đó là sensei, cô ấy có thể sử dụng bằng chứng của Yoshida-kun để đối phó với Kenji! Con người đó thật đáng sợ, tớ không biết cô ấy định làm gì nữa !!! 」

Đó là ... cảm xúc của Yukino ...

...Tuy nhiên.

Ý định thật sự của cô ấy không đến được với Endou ... !!

「Thực sự, giáo viên đó thật sự rất khó chịu ... !!」

「... Người đó, chắc chắn ... sẽ làm gì đó với chúng ta ... !!」

「Hiểu rồi ... Mình sẽ làm gì đó!」

「... Kenji ?!」

「Cậu không cần phải lo lắng nhiều đâu ... Bố tớ được biết đến như một người nổi tiếng ở thị trấn này. Ông ấy quen biết hội đồng giáo dục và cũng có quan hệ với các luật sư và cảnh sát nổi tiếng ở đây ... Ngoài ra, chú của tớ là ủy viên hội đồng thành phố, chú ấy biết hiệu trưởng trường mình nên rất dễ xử lý một giáo viên trẻ như Yuzuki-sensei ! 」

"...Nhưng"

「Ngay cả Yuzuki-sensei cũng không dám làm cái gì đó khiến cô ấy có thể mất việc! Nếu cô ta có tài liệu để đe dọa chúng ta, chú tớ là bạn với hội đồng giáo dục và tớ sẽ tố cáo Yuzuki-sensei! 」

「Nhưng ... nếu ... chẳng may có một đoạn video mà cậu đánh Yoshida-kun ... nếu nó bị lộ ra thì, chẳng phải câu lạc bộ bóng chày sẽ không thể tham gia giải đấu vào mùa hè này hay sao ?!」

「Tớ đã nói với cậu là sẽ ổn thôi ... trừ khi nó bị lộ ra ... mà chuyện đó cũng rất khó xảy ra. Trước tiên, miễn là bạo lực của một thành viên của câu lạc bộ bóng chày không dẫn đến cái chết của ai đó, nó sẽ không thành vấn đề gì quá lớn...Cậu có biết không? Hàng năm, clb bọn tớ nộp một bản báo cáo về liên đoàn bóng chày các trường cao trung Nhật Bản sau khi giải đấu mùa hè kết thúc, và bọn họ thường tin tưởng vào các báo cáo đó. Họ dường như sẽ không quan tâm đến nó đâu trừ phi hậu quả quá nghiêm trọng. Không phải lúc nào các vụ bạo lực cũng bị đưa ra đâu ...! 」

「... Vậy là, ngay cả khi Kenji bị trừng phạt vì trường hợp của cậu với Yoshida-kun, câu lạc bộ bóng chày vẫn có thể tham gia giải đấu mùa hè.」

「Tất nhiên mà ?! Không có một phần trăm nào về cơ hội đó! Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của nhà Endou .」」

「... Thật – thật vậy sao !!」

... Endou cười !!

... Yukino

「... Này, Yukino. Bạn đang khóc? 」

... Yukino đã khóc.

Cô đã mất trinh của mình ...

Cô ấy chấp nhận tinh dịch trong âm đạo mình hết lần này tới lần khác.

Cô đã tuyên bố rằng「Không có vấn đề」 để bảo vệ Endou ...

Cô ấy đã bị hãm hiếp... cơ thể cô ấy đã bị vấy bẩn ...

Tôi có thể nghe thấy giọng buồn khổ của Yukino ...

「... X-Xin lỗi. Tớ không nghĩ là Yukino lại lo lắng nhiều đến vậy ... !! 」

Endou ... mày là một thằng ngốc.

May là một thằng ngốc đích thực.

Trinh tiết của Yukino sẽ không bao giờ trở lại!

「... Kenji ... Tớ yêu cậu. Tớ yêu cậu Kenji ... !! 」

「Y-Yeah ... Tớ cũng yêu cậu Yukino ... !!!」

「Tớ yêu bạn, tớ yêu bạn, tớ yêu bạn rất nhiều, mà ... !!!」

「Tớ cũng vậy, Yukino ... Chúng ta hãy hẹn hò vào ngày mai nhé? !!」

「... Un」

... Sau đó, bản thu âm kết thúc.

「Vậy thì, cậu sẽ làm gì, Yoshida-kun ?!」

Yuzuki-sensei nhìn tôi dường như hạnh phúc ...

「Chúng ta có nên im lặng trước những gì mà Shirasaka-san đã nghe được không ...」

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net