22. Chúng Ta Không Phải Mối Quan Hệ Trong Sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô thật là chịu không nổi ý tứ xoi mói của hắn như vậy, hắn chính là xem cô như kẻ thù cố ý tới đây để hành hạ cô đây mà.

Nhưng cô cũng không còn biện pháp, hắn ta là ông chủ lớn, hiện tại có thể giúp cô hái ra tiền, bây giờ hắn có muốn bắt bẻ cô cũng đành phải nghe theo.

Cô không có gọi điện thoại lại mà chỉ nhắn cho Yoongi một tin nhắn. Cô nói với anh ta công ty mình đột ngột muốn cô tăng ca có một số công việc quan trọng cần phải xử lý, cho nên cô không thể bỏ dở công việc mà đi với anh ta được nên hẹn anh ta vào lần sau, rồi kêu anh ta về sớm một chút không cần chờ cô. Bởi vì cô cũng không biết khi nào mình mới tan tầm.

Yoongi bên kia lập tức trả lời một câu, 【 Vậy khi nào cậu tan tầm thì nói với tôi, tôi sẽ tới đón cậu nơi này cách nhà của chúng ta cũng không xa. Để cậu là phụ nữ mà trở về nhà một mình thì quá nguy hiểm, nếu cậu gọi xe ngoài tôi cũng không yên tâm, lỡ không may có chuyện gì xảy ra tôi sẽ rất áy náy. 】

Eun Joo trả lời anh ta một chữ [Được], cô sợ Jungkook sẽ thật sự bắt cô bàn công việc tới nửa đêm mới được trở về. Lúc đó cô thật sự sẽ không dám về nhà một mình, đi đêm một mình trên đường về thật sự rất khủng khiếp .

Eun Joo tiếp tục ở lại cùng Jungkook sửa lại phương án khác, Jungkook nhìn giống như một đại gia ngồi ở cái ghế xoay đằng trước, khuôn mặt hứng thú nhìn cô, làm cho cô khá đau đầu.

Chờ đến lúc sau là 7 giờ tối , đồng nghiệp công ty cô đều về hết rồi. Jungkook nhìn đồng hồ trên tay thời gian đã không còn sớm, hắn trầm giọng hỏi Eun Joo, "Có muốn ăn lẩu không? Vẫn nên ăn đồ ăn Hàn Quốc? Em thực thích ăn lẩu, chúng ta cùng nhau đi ăn lẩu đi?".

Eun Joo, " Cho nên hiện tại Jeon tổng anh yêu cầu xong rồi nên bây giờ muốn trở về sao? Anh không cần tiếp tục nói chuyện hợp tác phương án à? Nếu là như vậy chúng ta tự mình trở về nhà mỗi người là được rồi".

"Không, anh chỉ là đột nhiên muốn ăn lẩu rồi lại cùng em bàn bạc phương án mới. Như vậy tương đối dễ thảo luận hơn".

Eun Joo, "..."

Cô hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói từng câu, "Jeon tổng một mình anh đi ăn lẩu là được rồi , tôi cũng không có thích ăn lẩu, hơn nữa tôi bị dị ứng với mồi lửa, cho nên không đi cùng anh được .".

Jungkook, "...".

Eun Joo nói câu này xong, lúc sau bụng đói cồn cào lại kêu rột rột. Cô xấu hổ che bụng lại, buổi trưa cô chỉ đơn giản ăn cái bánh sandwich, đến thời điểm bây giờ đã là buổi tối , cô thật sự rất đói bụng.

Jungkook nhìn cô như vậy cũng không ép buộc, " Vậy kêu cơm hộp đi, phiền giám đốc Hwang gọi luôn cho anh một phần .".

Eun Joo, "Vậy Jeon tổng anh muốn ăn cái gì?".

Jungkook nhướng mày nhìn cô, "Anh muốn ăn cái gì em không biết? Anh khẩu vị là cái gì em cũng không nhớ ư? Em cùng anh đều không thích mấy món có nhiều tỏi. Eun Joo, dương vật anh đều bị em ăn qua bao nhiêu lần rồi? Em bây giờ nói em không biết? Vừa rồi quần lót em còn chảy nước, đều đã ướt thấm trên quần anh, em cùng anh có cái gì quan hệ trong sáng để ko nhớ hết sở thích của anh không?".

Eun Joo, "...".

Người này cái miệng thật là...

Eun Joo chỉ có thể nhịn xuống ,trong lòng vẫn luôn mặc niệm đây là ông chủ lớn chỉ có nghĩ như vậy bản thân mới có thể đủ nhịn xuống, lúc sau đặt cơm cô đều chọn toàn bộ là mấy món mà hắn không thích, hắn không thích ăn cay, hơn nữa không thể nào ăn được rau thơm và cà rốt. Thời điểm Eun Joo đặt cơm chọn ngay một quán ăn kiểu Thái, ghi chú chủ quán nhất định phải làm cay thật cay, hơn nữa tốt nhất thêm cà rốt và rau thơm càng nhiều càng tốt.

Cuối cùng Jungkook nhìn trước mặt một bàn đồ ăn đều là ớt. Khuôn mặt âm trầm nhìn Eun Joo, "Eun Joo, em cố ý? "

Eun Joo chỉ lo ăn cơm không trả lời.

Jungkook tức giận đem đồ ăn đẩy qua, "Này Eun Joo, anh liền cùng em tranh cãi đi, em muốn cùng người đàn ông khác đi ra ngoài hẹn hò đúng không? Để xem em khi nào mới có thời gian đi cùng hắn".

Eun Joo đang ăn cơm, nghe được lời này ngẩng đầu nhìn hắn một cái, định kích thích hắn làm cho hắn mệt mỏi , "Tôi đây cũng muốn cùng anh tranh cãi đây, tôi có cái gì phải sợ anh? Cũng không có khả năng cùng anh ở chỗ này xem nhau cả đời, hơn nữa tôi cùng anh ấy hiện tại hai người là cùng thuê nhà ở chung một chỗ, mỗi ngày đều có thể gặp mặt nhau, sao có thể quan trọng một ít thời gian như vậy, tôi và anh ấy buổi tối trở về cũng có thể gặp nhau. Anh xem bây giờ anh có thể giữ tôi ở lại đây. Nhưng khi tôi trở về đều có thể nhìn gặp anh ta ở nhà.".

Jungkook khuôn mặt xấu xa đến không thể nhìn.


Eun Joo ăn no rồi, lúc này tâm tình rất sung sướng, không cần ăn nhiều cũng đã no sau đó liền chuẩn bị đi đổ rác.

Jungkook anh tĩnh trở lại, bầu không khí đi xuống, âm thanh như phát hỏa mang theo ủy khuất, kêu cô lại hỏi, "Em thích hắn ở điểm gì? Nói cho anh, em thích hắn ở điểm nào? Nói cho anh, anh liền trở thành kiểu người như hắn, như vậy có được không? Anh dựa theo hắn như vậy mà sửa đổi, được không? Em thích kiểu người như hắn sao? Anh cùng học theo hắn có thể chứ? Hắn như thế nào đối với em, anh liền sẽ đối xử với em như thế đó.".

Eun Joo nghe được lời này còn tưởng rằng mình gặp quỷ, không thể tin được đây là lời nói ra từ trong miệng Jungkook. Hắn cuối cùng cũng nói với cô lời này. Nhưng Jungkook cũng không phải là một người sẽ vì người khác mà dễ dàng thay đổi. Ngay cả khi trước đây khi hắn cùng Soo Min ở bên nhau, thời điểm đó hắn vẫn như cũ bản thân luôn tự làm theo ý mình, tính cách hắn căn bản sẽ không bao giờ thay đổi .

Thời điểm lúc trước khi Soo Min còn cùng hắn ở bên nhau, hắn vẫn luôn ở trước mặt Eun Joo mà lớn tiếng với cô ấy, hắn có rất nhiều tật xấu, quá mức với cường thế và ngang ngựơc, luôn có tư tưởng chủ nghĩa đàn ông. Cái gì cũng đều muốn tự mình quyết định hoàn toàn không nghe theo lời Soo Min nói. Hơn nữa, cái người này nhận định cái gì thì chính là cái đó, căn bản sẽ không bao giờ nghe ý kiến của người khác, mạnh mẽ mà muốn sai khiến người khác.

Lúc ấy khi Soo Min cùng hắn còn ở bên nhau, nhiều lúc cũng bị tính cách nóng nảy của hắn dọa đến cảm thấy trong lòng không thoải mái. Bởi vì Soo Min từ nhỏ ở trong nhà luôn được chiều chuộng, hơn nữa trời sinh vốn tính cách kiêu ngạo. Từ nhỏ đến lớn đều xinh đẹp, đều được người khác che chở mà trưởng thành. Tất nhiên khi cảm thấy có người không chịu nghe lời mình nói, liền cảm thấy đã chịu ủy khuất, muốn tất cả mọi người đều nghe lời mình.

Eun Joo không giống bọn họ, cô từ nhỏ đã tự hình thành phép tắc trong tính cách. Nguyên nhân bởi vì cô sống trong là gia đình đơn thân mà lớn lên, trong nhà chỉ có một mình cô và mẹ, trong cuộc sống cô luôn dựa vào mẹ. Cô vẫn luôn đối tốt với mẹ của mình, mẹ cô nói cái gì thì chính là cái đó. Cô không có tài năng gì để kiêu ngạo, vốn dĩ tính cách cũng không có kiêu ngạo, suy nghĩ bản thân phải an phận không nên gây chuyện phiền phức cho mẹ. Hơn nữa cũng thói quen tính cách đối với người khác rất tốt.

Thế cho nên sau khi cùng Jungkook ở bên nhau, cô đều nghe theo lời Jungkook. Jungkook nói cái gì, cô đều không có cãi lời hắn. Cô càng chiều theo ý Jungkook thì càng làm hắn thêm ngang ngược, hắn luôn cho rằng chính mình muốn cái gì thì nó sẽ là cái đó.

Hắn năm đó thích Soo Min như vậy, nhưng đều sẽ không vì cô ấy mà thay đổi. Hiện tại lại vì cô, một người mà hắn không thích, hắn lại nói phải vì cô mà thay đổi? Jungkook vì muốn cô trở về giống như bảo mẫu mà quan tâm hắn, thật đúng là hao hết tâm tư.

Eun Joo rời khỏi phòng họp, đi ra ngoài rẽ vô văn phòng mình, đem cửa đóng lại, lâm vào trầm tư.

Từ khi Jungkook cùng Eun Joo ở bên nhau, sau này cô cũng không thể hiểu tại sao bọn họ lại ở được bên nhau lâu đến như vậy. Cô cũng không rõ hai người bọn họ đã bắt đầu từ khi nào.

Ngày đó sau khi xảy ra sự cố với Jungkook, cuối cùng Eun Joo cũng không có cùng lão tổng bên công ty đầu tư lên giường. Jungkook ký được hợp đồng với một đối tác của công ty khác. Sau lần mời được người góp vốn đó, sự tình của công ty đã hoàn toàn được giải quyết, công ty dần dần đi vào quỹ đạo, Ba Jeon được điều trị tốt, sau đó thân thể cũng dần dần chuyển biến tốt. Sau khi thân thể của Ba Jeon đã chuyển biến tốt, sau đó đã có thể tiếp tục quản lý công ty.

Việc học của Jungkook còn chưa hoàn thành, cho nên hắn trở về trường học tiếp tục ôn tập, Eun Joo nhìn thấy hắn trở về trường học thời điểm đó cô cũng xin từ chức.

Hai người đều học ở một trường Đại học, cô có muốn tránh hắn cũng không được, hơn nữa vì hai người cùng sinh hoạt trong hội sinh viên. Eun Joo lúc trước vì lén lút đi theo phía sau hắn, cố tình ứng tuyển vào trong đó vì để trộm nhìn xem hắn. Không nghĩ tới có ngày hai người sẽ ở bên nhau, hiện tại suy nghĩ chuyện hai người bọn họ ở bên nhau cô cảm thấy rất xấu hổ. Eun Joo không dám nói cùng bất cứ ai. Càng sợ hãi nếu như bản thân Jungkook không muốn cho người khác biết, bởi vì lúc trước hắn có nói với mọi người bạn gái của hắn nhất định lớn lên phải xinh đẹp, dáng người nóng bỏng. Nếu bị phát hiện cô cùng Jungkook ở bên nhau, cô nghĩ rằng ai cũng sẽ khẳng định cô chính là tiểu tam cướp bạn trai của chị em tốt.

Cô rất lo sợ, cho nên ngày thường ở trường học cô không chịu cùng Jungkook tiếp xúc quá nhiều, hơn nữa càng tỏ ra không giống như là đang yêu đương. Không dám cùng hắn hai người tay trong tay cùng đi trong khuôn viên trường, không dám cùng nhau vào thư viện, không dám cùng nhau đi học. Ngược lại là trước mặt cứ như người xa lạ, ở trong trường học khi nhìn thấy hắn xuất hiện, thời điểm nhìn thấy hắn muốn đi tới chỗ mình, cô liền sợ hãi lập tức chạy đi.
Sợ hắn đến chỗ cô chào hỏi, bị người khác phát hiện sẽ hiểu lầm, làm tiểu tam cướp bạn trai, tâm ký cô lúc đó chính là như vậy, cảm thấy sợ bị người khác chửi mắng, chỉ trích sau lưng.

Jungkook muốn tìm cô, đều chỉ có thể liên hệ qua Kakaotalk.

Jungkook đối với hành động mỗi lần cô nhìn thấy hắn đều trốn tránh hắn luôn tỏ vẻ không hiểu, cho nên một lần ở nhà ăn thấy được cô, muốn cùng cô cùng nhau ăn cơm, thời điểm cô nhìn thấy hắn thì lập tức bỏ chạy, Jungkook hoàn toàn bị cô làm cho tức giận.

Đây chính là đồng ý làm bạn gái hắn nhưng lúc sau liền chạy, hay cô vẫn là ghét bỏ hắn, sợ hắn làm cô mất mặt, cho nên cô không muốn nhận người? Bây giờ lại sợ hãi, sợ bị người khác nhìn thấy hai người bọn họ đang ở bên nhau?.

Bọn họ từ sau khi ở bên nhau, từ ngày cô đồng ý làm bạn gái hắn. Sau khi chấp nhận hẹn hò đều đã qua một tháng, khoảng thời gian một tháng đó hắn cùng cô đến tay còn chưa được nắm qua.

Thời gian trong vòng một tháng đó, hắn vì muốn hai người có thể làm tình cảm được hâm nóng, hoặc là cả hai cùng bồi dưỡng tình cảm cho nên tìm hiểu về chương trình học của cô. Ở nơi xã đoàn, hội sinh viên hắn muốn cùng cô tiến thêm một bước, kết quả đều ngược lại, cô vẫn luôn trốn tránh hắn.

Eun Joo tránh được nhất thời, không trốn được một đời. Hôm nay trên sân bóng rổ trường bọn họ có buổi thi đấu xã giao cùng trường Đại học trong thành phố, dù sao thi đấu cũng có ý nghĩa rất to lớn, là vì để làm vẻ vang trường học, mọi người đều rất nghiêm túc mong đợi, đặc biệt là đội cổ động viên trường bọn họ .

Eun Joo vẫn luôn là nhân viên hậu cần của đội cổ động viên, nhưng hôm đó đội cổ động viên có một người bởi vì bị cảm mạo nên không thể tới được, đội trưởng đội cổ động viên thấy vậy liền kêu Eun Joo vào thay thế người đó.

Ngoại hình Eun Joo đã không còn giống lúc mới vào học, lúc đó vừa quê mùa, nhìn như vịt con xấu xí. Hiện tại cô đã biết dưỡng da, trang điểm nên có nhiều phần đẹp hơn xưa, hơn nữa dáng người hoàn hảo, tuy bộ ngực không lớn đầy đặn, nhưng cô có đôi chân dài đẹp, mịn màng, làn da trắng nõn nà.

Cho nên liền trực tiếp kêu cô vào thay thế, đảm đương trong đội cổ động viên khiêu vũ, đồng thời phải cùng mọi người tập luyện một chút.

Eun Joo lần đầu tiên mặc trang phục của đội cổ động viên cảm thấy quá mức lộ liễu, váy là váy ngắn, cảm giác nếu nhảy lên váy lập tức sẽ bay lên trên nhìn thấy được bên trong. Cô cảm thấy có chút không thích hợp, bản thân ăn mặc như vậy để bại lộ. Nhưng nhìn nhiều người đều mặc như vậy như không có gì, người trong đội cổ động viên đều mặc chính là kiểu dáng này, cho nên cô nghĩ sẽ không sao cả.

Cô đi theo đội ngũ cổ động viên cùng đi ra sân bóng rổ đứng ở vị trí được chỉ định , Jungkook hôm nay nhắn tin hỏi Eun Joo, 【 anh hôm nay có tham gia trận bóng rổ, em có thể tới đây không ? 】.

Hắn gửi tin nhắn đi hơn nửa ngày đều không có nhận được tin nhắn trả lời của cô, hắn còn tưởng rằng điện thoại của mình bị hỏng rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net