50. Thật Xin Lỗi, Đã Hiểu Lầm Em Nhiều Năm Như Vậy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook không phải đồ ngốc, Eun Joo đã nói rõ ràng như vậy, năm đó những bức thư tình này đều là do Eun Joo viết. Anh nghĩ tới lần đầu tiên nhìn thấy Soo Min đưa thư tình cho mình, chỉ thấy Soo Min muốn lấy phong thư ra, nhưng lại không thấy Soo Min bỏ những bức thư ấy vào.

Nếu anh đoán không sai, hẳn là Soo Min muốn trộm thư tình của Eun Joo, nhưng bị anh bắt được. Lúc đó cô ta lại nói đó là thư tình của mình, mạo danh thư của Eun Joo đưa cho anh.

Anh chợt hiểu, tại sao khi anh và Soo Min lúc còn ở bên nhau, cô ta chưa từng học hay viết chữ trước mặt anh. Chưa từng cho anh xem vở bài tập của cô ta, có lẽ bởi vì cô ta sợ bị phát hiện. Sợ bị anh phát hiện ra, sợ anh biết được sự thật nên cô ta luôn tránh né.

Trước đây anh cho rằng mình sẽ cùng Soo Min học cùng một trường Đại học, muốn cùng cô ta cùng nhau đi học. Nên anh muốn dạy thêm, kèm cặp cho cô ta đậy. vào một trường Đại học tốt với mình. Khi đó Soo Min đã từ chối, không muốn học thêm và luôn nói rằng gia đình cô không cần cô phải học nhiều. Trước đây không biết, bây giờ mới hiểu được lý do.

Năm đó Jungkook nhận được bức thư tình đã ký tên của Eun Joo, lúc này anh mới hiểu ra được đó là một bức thư tình giả mạo, đó không phải là Eun Joo viết cho anh.

Eun Joo cũng phản ứng lại, đây chính là có người giả mạo cô viết chúng, đương nhiên cô biết là ai giả mạo ở đây. Đáp án cũng thật rõ ràng, Soo Min ở sau lưng cô đã làm nhiều chuyện xấu xa như vậy. Eun Joo tức chịu không được, hỏi anh, "Cho nên lúc trước những bức thư mà anh cho là em đã viết, bên trong đó viết nội dung gì?".

Lúc này Eun Joo mới nhớ ra việc gì đó, cô lúc trước bị anh ném thư vào người, cô đã đem về cất giữ nó, bây giờ nghĩ đến nhanh chóng lấy bức thư đó ra. Trước kia Jungkook ném nó lên mặt cô, cô liền giữ lại, bởi vì trước đây việc đó là nỗi sỉ nhục với cô, cô cảm thấy rất xấu hổ nên không có vứt bỏ nó đi. Cô giữ nó để nhắc nhở bản thân không được thích Jungkook nữa, cô tuy chưa đọc lại nội dung bức thư nhưng vẫn rất trân trọng nó.

Bây giờ nhìn đến Eun Joo cảm thấy mình như muốn ngất đi, trước kia làm sao không nhìn lại nội dung của lá thư này. Nếu như lúc đó cô để ý hơn một chút, cô đã không bị hiểu lầm đến tận bây giờ. Jungkook và cô đã bị Soo Min lừa gạt nhiều năm như vậy, từ lâu cô đã biết người phụ nữ này thật sự rất đáng sợ.

Nội dung của bức thư đều là nói Eun Joo thích Jungkook, khi nhìn thấy anh không sợ anh là bạn trai của bạn thân mình. Nhưng cô vẫn yêu anh vô phương cứu chữa, rất thích anh, rất muốn ở bên anh. Ở trên giường muốn cùng Jungkook làm tình, muốn anh cùng cô lăn lộn rồi bắn vào trong, còn nói để Soo Min mở cửa phòng nhìn bọn họ làm tình nhất định sẽ rất kích thích.

Đây đều là những nội dung rất thô tục, chẳng trách trước đây Jungkook lại sôi máu như vậy, ném bức thư này vào mặt cô. Dù đối phương là ai thì khi họ đọc được cũng không khỏi xấu hổ, còn nếu là người không biết xấu hổ đọc được câu từ như vậy khẳng định cũng sẽ tức giận, sẽ nghĩ cô thật sự là không biết xấu hổ.

Khi Eun Joo đọc đến đây bản thân còn tự cảm thấy ghê tởm. Tuy nhiên, đây không phải là những gì cô đã viết.

Jungkook đã sáng tỏ.

Nhìn Eun Joo lòng nóng như lửa đốt, anh xoa đầu cô an ủi nói, "Thực xin lỗi, đã hiểu lầm em nhiều năm như vậy."

Eun Joo nghĩ thầm bản thân tức giận không phải vì Jungkook nhận sai, mà là Soo Min thật sự là quá sống chó, lại đối xử như vậy với cô, cô ta đã hãm hại cô nhiều chuyện như vậy.

Cô đang tức giận, Jungkook nhìn thấy cô tức giận như vậy, đột nhiên bật cười, cười thật vui vẻ.

Eun Joo càng thêm buồn bực, giận dỗi nhìn anh hỏi, "Jungkook, Anh đây là có ý gì? Anh cười cái gì đấy? Nhìn đến em bị như vậy thì anh thật vui vẻ? Anh như thế nào lại cừơi em".

"Không phải, anh chỉ nghĩ hai chúng ta đều rất buồn cười, đã trải qua rất nhiều chuyện, chúng ta vẫn có thể ở bên nhau, đây không phải là tình yêu trong truyền thuyết sao? Trời định nhân duyên, xác định em là của anh.".

Eun Joo bị anh ôm, nghe được lời này trong lòng cảm thấy giống như là một đạo lý, cô cũng đưa tay ôm Jungkook càng chặt.

Eun Joo thấy Jungkook gần đây đã đi quá xa, cô không chịu cùng anh dọn về nhà bên đó nữa, kết quả bây giờ Jungkook trực tiếp dọn đồ vào nhà cô.

Hơn nữa, người đàn ông này cũng rất thông minh, giả vờ bản thân không cẩn thận mà dọn đến.

Ví dụ như hôm nay anh lại đem một ít quần áo của mình qua đây, nói là để thuận tiện. Lỡ không may ngày nào đó Eun Joo muốn làm tình, lúc anh tới làm tình với cô còn có quần áo để thay đổi, quần áo anh mang đến còn có cả áo ngủ cũng mang theo. Không nghĩ Eun Joo mở tủ quần áo ra kiểm tra, chiếm một nửa đều là quần áo của Jungkook.

Hơn nữa, thật sự không thể hiểu nổi ngày nào sau giờ làm việc anh cũng đến đây, mỗi khi tan tầm đều đứng ở dưới lầu nhà cô. Thậm chí, anh còn thuê chỗ để xe dưới lầu nhà cô. Một lần trả tiền cọc đến vài tháng.

Eun Joo thật sự cảm thấy anh được bước lấn tới, lúc đầu chỉ ra điều kiện yêu đương thử xem. Kết quả ngược lại, anh trực tiếp khôi phục tình trạng quan hệ như trước kia.

Eun Joo thật sự á khẩu nói không nên lời, cũng không thể cấm cản.

Mấy ngày nay Jungkook nói công ty có chuyện nên sẽ không tới đây. Eun Joo thở phào nhẹ nhõm, dù sao nếu anh đến đây, cô nhất định sẽ chịu khổ, bây giờ không đến được cuối cùng cô cũng có thể nhẹ nhõm một chút.

Eun Joo tối nay đi tắm rửa xong, mặc quần áo vào. Nhìn đến lần trước có mua viên đặt se khít kia không bao lâu đã giao tới, trước giờ cô cũng chưa từng dùng tới..

Cô nghĩ, dù sao thì tối nay Jungkook sẽ không đến, nếu không thì cô nên thử cái này xem.

Dù sao cũng đã mua viên đặt âm đạo này rồi, lần trước Jungkook nói cô huyệt rộng. Cô có điểm để ý đến điều này, cô sợ hãi bản thân thật sự bị rộng, sẽ khiến cho Jungkook không có khoái cảm. Vậy nên cô muốn làm cho âm đạo của mình khít chặt hơn.

Chỉ cần làm theo hướng dẫn và đưa nó kẹp vào bên trong âm đạo của mình.

Cô không nhìn rõ lắm nên chỉ có thể nhìn vào gương trong phòng tắm, cô ngồi ở trên ghế trước gương tách âm đạo ra, đem cái viên cầu này nhét đi vào. Nhét vào một chút bên trong đã gắt gao kẹp chặt, kẹp không cho cái này tuột ra ngoài, tham khảo trên mạng thì kẹp cái này thì có thể khôi phục âm đạo nhanh chóng, bởi vì cái kẹp có thể luyện tập cho âm đạo lâu dài.

Sau khi cô nhét vào, cô nhìn lại chính mình trong gương, có chút ngượng ngùng, thực sự rất xấu hổ. Cô hoàn thành các bước xong rồi vội mặc quần áo, sau đó đi ra ngoài chuẩn bị xem TV, lúc này Jungkook đang ở bên ngoài. Anh ấy đã tới đây.

Eun Joo hoảng sợ, viên đặt trong âm đạo cũng suýt chút nữa đã rơi ra ngoài, cô sợ bị Jungkook phát hiện. Cô sợ hãi nhìn anh hỏi: "Anh. Không phải anh nói công ty có việc nên không đến được sao? Sao đột nhiên đến mà không báo trước với em ?"

Jungkook thân thể mỏi mệt đi đến trước mặt cô, ôm mặt cô làm nũng nói, "Nhớ em, cho nên anh liền tới đây ".

Eun Joo thân thể cứng đờ, sắc mặt không tốt, Jungkook sợ cô xảy ra chuyện gì, vuốt đầu cô nói, "Làm sao vậy? Không thoải mái sao? Để anh đưa em đi bệnh viện xem sao".

Eun Joo đẩy tay anh ra lấy cớ nói, "Không phải, là bởi vì em mới vừa tắm rửa xong cho nên mới như vậy, không có việc gì. Anh đi tắm rửa trước đi".

Jungkook nhìn cô vài lần, xác định không có việc gì mới đi tắm rửa. Jungkook tắm rửa ra xong, tới sau lưng Eun Joo đang xem TV.

Anh mặc đồ ngủ đi tới sô pha, một tay đem Eun Joo ôm vào lòng, đặt Eun Joo ngồi ở trên đùi anh. Eun Joo còn chưa kịp phản ứng muốn ngăn cản anh, Jungkook đã vươn tay thò vào bên trong áo ngủ của cô, sờ xuống phía dưới của cô, hơi đi vào cảm nhận bên trong có thứ gì đó.

Jungkook cảm thấy được không thích hợp, đưa tay đi đem viên cầu moi ra, Jungkook lấy ra một viên cầu nhỏ, còn dính theo một chút dâm thủy của Eun Joo.

Eun Joo xấu hổ muốn chết. Thật là quá mất mặt

Jungkook hưng phấn đánh vào mông cô nói, "Eun Joo, em như thế nào dâm đãng đến như vậy, anh mấy đêm nay không làm tình với em, em liền tịch mịch nhịn không được, lại đem đồ vật cắm vào huyệt. Ngứa đến nỗi phải dùng đồ vật để cắm vào sao? Em có phải muốn anh mỗi ngày đến đây đè em ra mà làm hay không? Chôn côn thịt ở trong tiểu huyệt của em không đi, cứ cả ngày cắm vào huyệt em được không?".

Eun Joo, "... "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net