54. Nguyên Nhân Soo Min Căm Ghét Eun Joo.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Soo Min bị cảnh sát phát hiện ra khi cô ta đang ở trong khách sạn để lẩn trốn, sau 6 tiếng điều tra cho đến khi phát hiện vị trí cô ta đang ở, cảnh sát lập tức tiến lên bắt người.

Soo Min nghe thấy tiếng chuông cửa liền đi ra mở cửa, nhìn thấy mấy người cảnh sát đang đứng trước cửa, hai mắt cô ta trợn tròn, hoảng hốt. Cảnh sát đều đã tìm đến cửa, bây giờ có chạy cũng không được, trong lòng cô ta có tính toán, đi theo cảnh sát đến cục cảnh sát bên kia lấy lời khai.

Soo Min vốn là tính toán sẽ phủ nhận tất cả, chỉ bằng camera giám sát có thể nói lên điều gì? Hơn nữa, lại trong đêm tối như vậy, có theo dõi cũng không thấy rõ. Chỉ cần cô ta không thừa nhận là được, ban đầu cô ta không thừa nhận, nói rằng chỉ đưa cho phục vụ hai ly rượu Cocktail bình thường mà thôi, phục vụ đã tự mình lén thay đổi, cô ta tỏ vẻ vô tội không hiểu đối phương đang nói gì.

Không thể hiểu nổi đã bị bắt.

Cảnh sát nhìn đến cô ngoan cố không muốn khai nhận, trực tiếp đem túi ni lông mà Yoongi trình báo lên cảnh sát chứng cứ buộc tội cho cô ta xem.

Cô ta đã để lại dấu vân tay của mình trên chiếc túi ni lông đó, nhiều nơi có chứ không chỉ một chỗ, như vậy chứng tỏ cô ta đã thực sự chạm vào thứ thuốc lắc này rồi.

Mà Soo Min tự mình giải vây, nói cô ta không có tàng trữ thuốc lắc, cũng không có buôn bán thuốc lắc, càng không biết loại thuốc lắc này là cái gì.

Cô ta khai khẩu cung trước sau gì cũng không khớp, rõ ràng chính là nói dối, Soo Min nghe được Yoongi giao nộp thuốc lắc cho phía cảnh sát, sắc mặt cô ta càng trắng bệch, cô ta đã biết bản thân đã bị vạch trần, cô ta đây là đã bị phát hiện.

Cô đưa thuốc lắc.

Soo Min bị dọa cả người đều sửng sốt, không biết nên phản ứng như thế nào cho phải, cô ta không có trả lời nữa. Cảnh sát từ bên ngoài tiến vào lục soát trong phòng khách sạn của cô ta, báo cáo cho bọn họ biết, bên trong vali hành lý của Soo Min quả nhiên có thuốc lắc.

Hiện tại nhân chứng vật chứng đều đã ở đây, Soo Min muốn biện minh, giải thích đều không có cách nào.

Tại đồn cảnh sát.

Dấu vân tay rõ ràng chỉ vào cô, Soo Min vốn là người có cá tính mạnh mẽ, nhưng hiện tại lại trầm mặc dựa vào trên ghế, thẳng thắn thừa nhận, "Tôi thừa nhận, thuốc lắc là do tôi bỏ và, nhưng mục tiêu của tôi không phải Ji Hyo mà là Eun Joo.".

"Vì cái gì? Cô cùng Eun Joo vì cái gì mà có thù oán? Vì sao lại muốn hãm hại cô ấy? Tôi nghe Ji Hyo nói hai người vẫn là bạn tốt?".

Soo Min nghe đến đó nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói, "Phì... ai nói tôi và cô ấy là bạn tốt? Tôi và cô ấy hoàn toàn không phải là bạn tốt, tôi không nghĩ cô ấy là bạn tốt của tôi, tôi ghét đôi chân dài đẹp hoàn hảo của cô ấy. Tôi hận Eun Joo, hận không thể khiến cho cô ấy chết đi, dựa vào cái gì mà cô ấy có thể nhận được nhiều thứ như vậy? Dựa vào cái gì? Cô ấy đã lấy mọi thứ của tôi, tôi muốn cô ấy phải trả giá".

Soo Min kích động nắm lấy cái bàn, bị cảnh sát lấy lời khai chế trụ ra phía sau, làm cho cô ta bình tĩnh một chút, cô ta đã không thể bình tĩnh lại, gương mặt kia hiện ra vẻ ghen ghét vặn vẹo.

"Tôi chính là căm ghét cô ta, vì cái gì từ khi Eun Joo xuất hiện cô ta đã cướp đi hết tất cả của tôi? tôi chính là căn hận vì cái gì cô ấy lại xuất hiện trong cuộc đời của tôi? tôi muốn huỷ hoại cô ta, nếu cô ta uống viên thuốc lắc này khẳng định đời này của cô ta đã kết thúc rồi".

Soo Min tưởng tượng đến hình ảnh đó đều cảm thấy rất vui vẻ, cười to "ha ha ha..." , cười đến nước mắt đều phải chảy ra.


Eun Joo tới gặp Soo Min, bởi vì cô không thể hiểu cô ta đối với cô bởi vì cái gì mà lại oán hận cô đến như vậy. Cô thật sự không nghĩ ra nguyên nhân, điều kiện của Soo Min tốt như vậy, thế nhưng lại oán hận cô tới mức này.

Soo Min thừa nhận là cô ta đã bỏ thuốc vào ly Cocktai, chính là muốn huỷ hoại cuộc đời của Eun Joo. Khi Eun Joo nghe được lời khai này, cô vội vàng tới tìm cô ta muốn biết rõ nguyên nhân.

Cô bước vào trại giam, không nghĩ tới chỉ sau vài ngày đã cùng Soo Min gặp mặt nhau trong hoàn cảnh như vậy, chính là mặt đối mặt. Cô nhìn sắc mặt của cô ấy, vẫn là thái độ ngạo nhân như vậy, tỏ vẻ khinh thường Eun Joo.

Eun Joo trầm mặc trong chốc lát, hỏi cô ta, "Vì lý do gì? Soo Min, tôi từ nhỏ đến lớn không có làm gì đắc tội với cô không phải sao? Tại sao cô lại muốn đuổi cùng, giết tận tôi đến như vậy? Đến mức muốn làm hại tôi đến mức này, tôi đã làm sai gì với cô sao?".

Soo Min ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào cô, đột nhiên chế nhạo nói, "Bởi vì, cô cái gì cũng đều tốt hơn so với tôi, cho nên tôi thực ghen ghét cô.".

Eun Joo nghe được lời này lại cảm thấy buồn cười vừa châm chọc, cô ta luôn so sánh cô tốt hơn nên mới ghen ghét cô sao?.

Điều này thật sự rất buồn cười, nói đến ghen ghét, ngựơc lại cô nên là người ghen ghét Soo Min mới đúng.

Soo Min lớn lên xinh đẹp, tính tình hoạt bát rộng rãi, hơn nữa cũng làm cho người ta thích, tất cả mọi người thích cô ta. Không giống như Eun Joo, tính cách trễ nãi, trầm tĩnh, ít nói, không thích tiếp xúc với người lạ nên khiến người khác không thích.

Soo Min cắn cắn cánh môi, nghĩ về quá khứ, đôi mắt hồng hồng như muốn khóc, nhìn sang một bên nói, "Từ nhỏ đến lớn cô ở bên cạnh làm hàng xóm của nhà tôi, ba mẹ tôi từ nhỏ suốt ngày chỉ biết nhắc đến cô, nói cô thành tích so với tôi tốt hơn nhiều còn trách tôi không biết cố gắng, bọn họ vẫn luôn muốn tôi phải cố gắng vượt qua cô. Tôi lớn lên so với cô xinh đẹp hơn rất nhiều lần, nhưng thế thì sao chứ ? Tất cả mọi người đều chỉ khen cô ngoan ngoãn hiểu chuyện, còn cảm thấy tôi phản nghịch không nghe lời. Từ nhỏ đến lớn cũng bởi vì cô mà tôi đã bị ba mẹ tôi mắng rất nhiều lần cô có biết không?".

Soo Min dừng một chút rồi tiếp tục nói, "Cho nên tôi từ nhỏ đến lớn đều thích bắt cô phải làm nhiều việc không hay ho, tôi muốn xem bộ dáng thất bại của cô, như vậy tôi mới cảm thấy vui sướng. Sau đó tôi phát hiện cô thích Jungkook, nhưng mà tôi cũng rất thích anh ấy, vốn dĩ tôi không có dũng khí theo đuổi anh ấy. Nhưng khi nhìn cô vẫn luôn đưa thư tình cho anh ấy, tôi rất sợ cô sẽ theo đuổi được anh ấy, cho nên tôi mới chủ động theo đuổi anh ấy, nhưng vừa theo đuổi phản ứng của anh ấy đối tôi đều là xa cách, căn bản không chú ý đến sự tồn tại của tôi. Cho đến có một ngày tôi nhìn thấy cô đưa thư tình cho anh ấy, tôi liền muốn cướp đi lá thư tình đó của cô, không cho cô có cơ hội theo đuổi được anh ấy. Nhưng kết quả bị anh ấy đột nhiên xuất hiện, phát hiện tôi muốn trộm thư tình của cô. Rồi sau đó anh ấy tưởng những thư tình bức thư đó là do tôi viết, nên về sau cũng có chút ý tứ đối với tôi. Cô không cảm thấy buồn cười sao? Anh ấy cho rằng tôi viết cho anh ấy, liền đối với tôi có một chút ý tứ".

"Tuy rằng về sau anh ấy đã đồng ý cùng tôi ở bên nhau, nhưng là vì tôi vẫn sợ cô sẽ cướp đi anh ấy, nên liền ở trước mặt cô tỏ ra ân ái muốn làm cho cô mất hết hy vọng mà từ bỏ ý định với anh ấy. Về sau khi tôi nghe được tin tức nhà anh ấy sắp phá sản. Lúc đó tôi sợ rằng anh ấy sẽ trì hoãn tương lai của tôi, nên vừa lúc đó có người đuổi theo tôi, tôi lập tức chạy theo hắn ta ra nước ngoài. Eun Joo, tôi hận cậu vì cậu luôn luôn gặp may mắn hơn tôi. Nhưng sẵn đây, nhân tiện để tôi kể cho cô nghe một sự thật".

Soo Min dừng một chút, ngẩng đầu nhìn Eun Joo, cố ý nhắc lại chuyện cũ cho cô nghe, " Sau khi cô tốt nghiệp cấp 3, ở đầu ngõ có nhóm giang hồ ý định muốn cưỡng hiếp cô. Việc đó đều là tôi sắp đặt, bởi vì tôi ghen ghét cô, ghen ghét cô thi đậu vào trường Đại học hạng nhất, còn tôi thì chỉ vào một cái trường Đại học hạng ba. Mọi người xung quanh đều khen ngợi cô, còn tôi thì bị ba mẹ tôi cười nhạo nói tôi không có bản lĩnh, tôi muốn kéo cô đi xuống, tôi muốn huỷ hoại cô. Cho nên tôi cố ý nhờ cô đi mua áo mưa dùm tôi và Jungkook, tôi muốn cô đi đến chỗ đó, bởi vì tôi biết ở đó có rất nhiều người say xỉn, và cũng có rất nhiều người khinh thường và coi thường pháp luật. Nếu cô đi đến nơi đó thì chỉ có thể tìm đường chết.".

"Đến nỗi thuốc lắc này cũng là vì cô xứng đáng, cô cướp đi người đàn ông của tôi, cô chính là tiểu tam chen chân vào. Tôi tưởng sẽ giết được cô, Eun Joo, cô có biết tôi hận cô đến nhường nào không?"

Đôi mắt của Soo Min đủ để tiết ra nọc độc đến mức tàn nhẫn, "Tôi thật sự rất hận cô, hận không thể để cô đi tìm đường chết, tôi tưởng sẽ huỷ hoại được cô. Nếu không phải tại cô ở cùng Jungkook ở bên nhau, anh ấy sẽ không có khả năng thích cô, anh ấy còn sẽ còn thích tôi. Anh ấy sẽ cùng tôi tái hợp lại, đều là do cô phá hoại, anh ấy đã bị cô mê hoặc, không lẽ cô không đáng chết sao?".

Soo Min đã nghẹn trong lòng lâu như vậy, bây giờ nói ra một lần, trong lòng cảm thấy thoải mái.
Sở dĩ cô ta ghét Eun Joo không chỉ là vì một hai sự việc, mà là tích tụ nhiều thứ suốt nhiều năm như vậy. Cô ta oán hận Eun Joo, bởi vì Eun Joo luôn dễ dàng thuận lợi dễ như trở bàn tay có được nhiều thứ mà cô ta mơ ước.

Khi Eun Joo nghe được Soo Min nói lời này cảm thấy thật ghê tởm, sự tức giận khiến toàn thân cô phát run, đặc biệt là sự việc năm đó tất cả những tên say xỉn đó đều là do cô ta cố ý sắp xếp. Việc này thật sự là không thể nhẫn nhịn được nữa, Eun Joo rùng mình tát cho cô ta một cái "Soo Min. Cô con mẹ nó, làm tôi thật sự ghê tởm.".

Eun Joo lại đánh thêm một cái tát nữa, không muốn nhìn thấy Soo Min nữa nên xoay người rời đi.

Khi Soo Min đối mặt với cái ác, cô ta xứng đáng bị trừng phạt !.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net