63. Ăn Dâu Tây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân thể Eun Joo đã theo anh nhiều năm như vậy, từ lâu đã thích ứng với sự đụng chạm vuốt ve của anh, nói đúng hơn từ lâu đã được anh dạy dỗ đặc biệt mẫn cảm, chỉ cần anh đưa tay sờ soạng cô làm cô không khỏi run lên, phía dưới lại ra nước.

Sau khi cảm thấy phía dưới của mình đã chảy ra dâm thủy, cô cảm thấy sợ hãi bắt lấy tay anh, khép chặt chân mình lại. Cô lại sợ anh thật sự muốn làm gì ở đây.

Eun Joo trợn mắt lên nhìn anh, nổi giận đùng đùng nói, "Jungkook, anh đừng làm bậy ở chỗ này, nơi này chính là cửa hàng áo cưới của bạn mẹ anh đấy. Ở trong phòng thử đồ lỡ bị thấy được thì làm sao bây giờ? Anh muốn làm gì? Muốn như thế nào thì về nhà là được, ở chỗ này tuyệt đối không được, nơi này thu dọn lại cũng rất khó".

Jungkook nghe được lời này của cô, nên anh chỉ dừng ở ý định muốn vuốt ve ngực cô. Anh cũng không định ở đây làm loại chuyện này, bởi vì biết đây là nơi công cộng nên cũng không thể làm gì. Chẳng qua là anh muốn khiêu khích cô mà thôi.

Anh chỉ bóp nhẹ lên ngực cô một lúc, cầm ngực của Eun Joo ở trên tay mình mà thưởng thức, trên mặt tràn đầy hưởng thụ.

Nhưng ở chỗ này chơi không được bao lâu, anh cúi đầu cắn vào đầu vú cô một cái, giúp cho cô mặc nội y vào rồi nói, "Không đùa em nữa, mặc xong quần áo chúng ta đi ra ngoài".

Eun Joo thật là chán ghét anh chết đi được, mỗi lần đều đem cô ra khiêu khích ra tới khi cô động tình, sau đó cứ như vậy phủi tay giống như chưa có chuyện gì xảy ra. Eun Joo tuy rằng uất ức, nhưng cũng không nói ra.

Sau khi Jungkook để cho cô mặc nội y xong, cúi đầu đi nhìn quần lót của cô một chút thấy ở giữa quần đã có vết tích, một vệt nước thấm ướt quần lót.

Cô đã ra dâm thủy, không chừng đang ngứa không chịu được. Anh để cô mặc quần áo lại, sau đó kề sát vành tai cô cắn một cái. Giọng nói gợi cảm mê hoặc cô, "Đừng vội, lát nữa trở về nhà anh sẽ thỏa mãn em. Cắm cho em thoải mái mới dừng".

Eun Joo tức giận đập lên ngực anh một cái.

Mấy ngày nay, Eun Joo bởi vì cùng anh bàn bạc chuyện hôn sự, nên cũng không có cùng anh ở chung một chỗ. Cô không thể hiểu được khi anh dọn tới sống trong nhà của cô, cuộc sống vẫn giống như trước kia khi hai người bắt đầu sống chung. Nhưng bây giờ cô lại trở về chính ngôi nhà của anh lúc trước, cảm giác bây giờ hoàn toàn khác so với trước đây, lúc trước luôn cảm giác mình không danh không phận dọn vào đó sống giống như một người xa lạ, nhưng bây giờ dọn vào với một thân phận khác đó là nhà của chồng của cô cũng là nhà của cô, bây giờ suy nghĩ không còn giống như ngày xưa.

Eun Joo hôm nay muốn cùng anh về nhà ăn cơm. Thuận tiện để bọn họ viết thiệp mời, thiệp mời đến là muốn gửi tới gia đình, họ hàng thân thích của hai bên.

Cho nên cô hiện tại muốn viết trước một số thiệp mời, đều là gửi cho thân thích của mình, còn có cả bạn cùng phòng thời Đại học. Nhưng đột nhiên cô nghĩ đến một người, cô cũng không biết có nên mời người đó hay không.

Khi Eun Joo đang đau đầu suy nghĩ, Jungkook từ phòng bếp đi ra cầm một ít trái cây đã rửa sạch, đem đi ra đưa tới cho cô ăn.

Eun Joo hỏi Jungkook, "Anh nghĩ xem em có nên đưa thiệp mời cho Yoongi hay không? Lúc trước anh cùng anh ta trước đây có quan hệ tốt như vậy, chúng ta lại chuẩn bị kết hôn nên em đang băn khoăn có nên đưa thiệp mời cho Yoongi hay không ".

Eun Joo không biết Yoongi thích mình, nhưng Jungkook biết rất rõ ràng, cho nên từ đáy lòng anh không thích người này, anh không cần quan tâm chuyện lúc trước bọn họ có quan hệ bạn bè dù tốt như thế nào. Nhưng dám cùng anh tranh giành phụ nữ thì anh cũng không thể thích cậu ta được.

Sắc mặt của anh dần dần trở nên khó coi, nhưng lại không dám thể hiện ra, đành phải cân nhắc cùng cô nói, "Tùy em thôi, em xem mình có muốn đưa thiệp mời cho cậu ta hay không, vậy em có nghĩ rằng cậu ấy có muốn đến không?".

Lời nói đầu của Jungkook đầy vẻ không vui, nhưng là Eun Joo không hiểu trong lời nói có gì đó khác thường, còn tưởng rằng anh đã đồng ý, cho nên mới viết tên của Yoongi trên thiệp mời.

Jungkook cảm thấy Eun Joo như muốn chọc tức anh, làm anh tức chết đi được. Jungkook không có cách nào để chịu đựng cảm xúc tức giận này.

Eun Joo rất thích ăn dâu tây, nhìn thấy anh rửa dâu cho cô, cô liền cầm lấy dâu tây trên bàn bỏ vào miệng ăn, cô hiện tại đang ngồi trên sàn nhà. Bởi vì đang mặc váy, cho nên váy bị xốc lên một chút.

Váy cô mặc có một chút hơi ngắn, Jungkook ở vị trí này nhìn xuống có thể nhìn thấy quần lót của cô.

Jungkook nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang ăn dâu tây của cô, nuốt một ngụm nước bọt, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền hỏi cô: "Dâu tây ăn ngon không?".

Eun Joo gật đầu nói, "rất ngon" .

Cận Nam Du lại hỏi: "Em có muốn đổi phương pháp ăn dâu không?".

Eun Joo không biết anh đang có suy nghĩ gì, nên tò mò nhìn anh.

Jungkook ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, sau đó kéo cô lên, nói "Em mau lại đây.".

Eun Joo anh kéo lên ngã trên sô pha hai chân hướng về phía anh, cô co hai chân lại.

Eun Joo cho rằng anh lại sắp giở trò, vừa định chạy vừa quát anh, "Không được, đã sắp đến giờ rồi, một chút nữa chúng ta phải đi gặp ba mẹ anh. Chúng ta không có thời gian".


Jungkook đem chân cô tách càng rộng, sau đó cở quần lót của cô xuống, ném qua một bên nói, "Anh không định làm, chỉ là tính ăn dâu thôi".

Eun Joo không biết anh đang dự tính làm gì.

Ngay sau đó, Jungkook cầm lấy một quả dâu tây ở bàn bên kia, đầu tiên là lấy một quả dâu tây, sau đó tách tiểu huyệt cô ra nhét quả dâu vào, nói "Đây là cách ăn".

Eun Joo bị anh làm cho sợ hãi, dơ chân lên đá anh ra, anh thật là điên rồi có thể nhét thứ này vào trong người cô sao? Cô tức giận, to tiếng với anh "Jungkook đừng làm bậy, tại sao anh lại nhét thứ này vào bên dưới của em? Mau lấy ra đi".

Jungkook nhét vào một quả dâu tây, quả dâu bị huyệt động hút gắt gao, "Em nhìn xem tiểu huyệt của em rõ ràng là rất thích nó, em xem em đã đem quả dâu này hút thật chặt. Chỉ mới chơi một lần khẳng là nó rất thích, chờ lát nữa gặp ba mẹ anh, em cứ như vậy mà kẹp quả dâu tây đi. Lúc trở về xem thử nó có thể ép thành nước dâu tây hay không".

Eun Joo, "..." .

Cô muốn phản kháng, nhưng không có cách nào phản kháng, hạ thể của cô bị anh dùng một quả dâu tây, tiếp đó quả thứ hai rồi quả thứ ba anh mới chịu từ bỏ.

Anh nhét tổng cộng ba quả dâu tây vào huyệt cô, khiến nó phồng to lên. Nhất là khi cử động một chút, cảm giác trong huyệt có cái gì đó khác lạ, cảm giác khó chịu tăng lên, cô sợ làm rơi thứ này xuống.

Jungkook nhét dâu tây vào xong rồi sau đó cho cô mặc quần lót vào, nếu không mặc quần lót anh chỉ sợ mấy quả dâu tây rơi xuống.

Eun Joo sợ quả dâu này rơi xuống nên kẹp chặt tiểu huyệt, cô không biết có phải do mình kẹp quá chặt hay không vì có một cảm giác kỳ lạ có nước chảy xuống, một cảm giác không thể giải thích được. Tuy rằng cảm giác là lạ, nhưng cũng là kích thích.

Cô sợ nước trào ra ngoài sẽ nhìn thấy vết nước trên quần áo có chút khó coi cho nên bên trong cô mặc một cái quần leggings, bên ngoài mặc một cái váy màu đen rất dày, nếu như nước dâu tây có chảy ra cũng chẳng sợ sẽ có người thấy được.

Cô có cảm giác không thoải mái nhưng lại cảm thấy rất kích thích, sau đó đi theo anh về nhà ba mẹ Jeon.

Mẹ Jeon hiện tại vẫn đang nấu cơm, bà chăm chú nấu một bàn lớn toàn là những món ăn mà Eun Joo yêu thích.

Bởi vì mẹ Jeon ở bên trong bếp nấu cơm nên không có ra đón hai người bọn họ, khi hai người vừa đến định đi vào bếp chào hỏi mẹ Jeon.

Nhưng Nari vẫn luôn chờ Eun Joo đến đây, cho nên lúc ở trên lầu cô ấy nhìn thấy chị dâu mình đã đến, liền chạy nhanh xuống lầu vộ kéo chị dâu chiếm cho riêng mình sau đó kéo cô lên phòng của cô ấy.

Ngay từ đầu cô ấy đã rất thích người chị dâu này, cho nên khi anh trai cô ấy nói muốn chia tay với chị dâu, cô ấy tức giận đến mức không nói chuyện với anh trai mình. Đến khi biết khi hai người bọn họ muốn làm đám cưới, cô ấy mới cùng anh trai của mình nói chuyện trở lại. Hiện tại lâu rồi cô mới gặp lại chị dâu để nói chuyện.

Lúc này mới kéo Eun Joo đi vào phòng, vui vui vẻ vẻ cùng cô nói, "Thật tốt quá, chị dâu cũng đã đồng ý cùng anh trai em kết hôn. Hai người cưới nhau thành sự thật rồi, sau này chị dâu không bỏ đi nữa".

Eun Joo cũng rất thích cô em chồng này, dù sao cũng luôn rất thân thiết với cô ấy, hai người quan hệ rất tốt.

Sau đó nói một chút việc gần đây, Nari kiểm tra cửa phòng đã đóng, đi đến bên chỗ Eun Joo hỏi cô, "Chị dâu, chị đã từng đi chăm sóc nơi riêng tư chưa?".

Eun Joo hoảng sợ, cô chỉ vừa chuẩn bị đến tuổi kết hôn, thời Trung Học và Đại Học luôn sinh hoạt có chừng mực, ngoan ngoãn. Cô nghe Nari hỏi như vậy liền đỏ mặt, nói "Em hỏi chuyện này để làm gì vậy? Chị khẳng định không có đi làm qua, mấy cái này chị cũng không biết, còn có chỗ chăm sóc nơi riêng tư sao?".

Nari phổ cập một đống kiến thức về việc này cho cô, "Có, dịch vụ này là chuyên chăm sóc nơi riêng tư của phụ nữ đó, chị yên tâm ở đó toàn là các chị gái có kinh nghiệm sẽ chăm sóc cho chúng ta. Những người từng có sinh hoạt tình dục đều luôn có phiền não, bởi vì âm đạo của họ màu sắc không còn hồng phấn như những ngày đầu, hơn nữa cũng không có khít như ngay từ đầu, cho nên phải đến làm loại chữa trị này. Có loại mặt nạ dành cho nơi riêng tư nữa nó giúp cho tiểu muội muội sẽ trở nên phấn nộn,kiều diễm ướt át. Lại còn có loại se khít làm cho cái kia khôi phục lại chặt giống như xử nữ câu hồn đàn ông vậy. Nếu mà chị đều làm các dịch vụ ở đó, khẳng định sẽ làm anh trai của em mê chết đi được !".

"Hơn nữa chị cùng anh trai em ở bên nhau nhiều năm như vậy, nơi đó so với ban đầu nhất định sẽ khác biệt, nhất định sẽ có một ít sắc tố lắng đọng lại, chẳng lẽ chị không muốn nơi đó trở nên hồng hào sao?".

Eun Joo vẫn không nói nên lời, đây là lần đầu tiên nghe nói có dịch vụ như vậy.

Cô nghe vậy sau đó cảm thấy quả thực có chút thuyết phục, nói như thế nào thì cô cũng đã ngủ với anh 5 năm. Màu sắc bên dưới không thể giống như lúc đầu, điều đó nhất định không thể xảy ra, vì lúc cô đi tắm mới phát hiện bên dưới có một chút sậm màu.

Nhưng nếu không nhìn kỹ sẽ không thể nhìn ra. Bởi vì hiện tại cô chưa có con cái, cho nên độ đen nhất định không quá nghiêm trọng, nhưng sau này khi sinh con cũng sẽ có sắc tố lắng đọng lại.

Nari nhìn cô lộ ra vẻ mặt kinh ngạc như vậy, cho nên cùng cô nói, " Chị dâu đi đi mà, chúng ta cùng nhau đi, vừa rồi anh trai của em đã cắt tiền tiêu vặt của em rồi, cho nên em không có tiền. Em rất muốn đi làm, em đã tìm được một thẩm mỹ viện tốt rồi, nhưng lại không có tiền, chị và em cùng nhau đi làm chị trả tiền cho em luôn được không? ".

Vẻ mặt Eun Joo vốn dĩ chỉ ăn dưa thôi mà bây giờ đã biến thành giật mình, khiếp sợ nhìn cô ấy, "Nari, em cũng phải đi làm sao? Em mới có bao nhiêu tuổi đâu chứ? Hơn nữa em cùng bạn trai bắt đầu quan hệ thời gian cũng chưa được bao lâu, em ở tuổi này cũng phải đi làm sao?".

Nari cười có chút xấu hổ, "Em là không phải là đang muốn chăm sóc từ lúc mới bắt đầu sao? chủ yếu là em cảm thấy em trời sinh tiểu muội muội không được đẹp lắm, cho nên em phải chăm sóc tốt lại, bằng không sẽ rất xấu. Nếu làm tình nhiều sẽ bị thâm đen, em chỉ sợ bị bạn trai ghét bỏ.".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net