74. Sau Khi Mang Thai - P. 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh bây giờ hoàn toàn không giống như lúc trước, ngay cả bạn bè trong giới và ngay cả đối tác làm ăn cũng cảm thấy anh sau khi kết hôn hoàn toàn thay đổi thành một người khác.

Chính là một người đàn ông đang đắm chìm trong hôn nhân hạnh phúc.

Lúc trước nhìn anh khoe cuộc sống hạnh phúc bên Bà Xã của mình, nhưng giờ thì quá đáng hơn rồi, hiện tại anh lại trực tiếp khoe đứa con còn chưa chào đời của mình.

Tốc độ này có thể là quá nhanh rồi.

Bạn bè anh vừa rồi bọn họ còn nhìn giấy đăng ký kết hôn của anh cách đây không lâu, nhưng kết quả hiện tại chưa bao lâu lại thấy anh khoe lên việc sắp lên chức ba, mọi người đều bình luận vui vẻ chúc mừng anh sắp được làm ba.

Jungkook lần đầu tiên cảm thấy mình sắp được làm ba rồi nên rất vui, anh cảm thấy hạnh phúc khi được anh khoe khoang chuyện này, anh vui mừng đến mức cả đêm không ngủ được.

Anh thật sự cả đêm không ngủ, vẫn luôn đặt tay để lên bụng của Eun Joo, dán tay lên bụng cô thật cẩn thận, tưởng tượng đến đứa bé của hai người ở trong bụng cô, tâm trạng liền phấn chấn đến không có cách nào để ngủ được.

Ngược lại Eun Joo, không biết có phải do mang thai hay không dạo này cảm thấy rất thích ngủ, biết mình đang mang thai nên ngủ rất thoải mái. Ngủ một giấc dậy lúc này mới thấy được mắt anh đang mong đợi của anh nhìn vào bụng cô

Eun Joo nhìn anh đang vuốt ve bụng mình, cô hạnh phúc chui vào trong lòng ngực anh, ôm chặt lấy anh.

"Anh sắp phải làm ba, còn em cũng sắp phải làm mẹ rồi" Eun Joo nói ra lời này cũng không thể tin được, trước đây cô chưa từng nghĩ tới việc sẽ gả cho anh, bây giờ còn sinh con cho anh, lại phải lên chức mẹ.

Jungkook ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô, run run gật đầu nói, "phải, đúng vậy".

"Vậy anh thích con gái hay vẫn thích con trai hơn một chút?" Eun Joo tò mò ngẩng đầu nhìn anh hỏi.

Jungkook trầm mặc suy nghĩ một chút, trả lời thật tâm, "Anh thích con gái hơn một chút, bởi vì con gái khá đáng yêu. Hơn nữa, con gái cũng khá ngoan ngoãn, không có nghịch ngợm như con trai".

Eun Joo cũng muốn sinh con gái, bởi vì con gái thật sự rất đáng yêu, có thể cột nhiều kiểu tóc, thay các kiểu váy xinh xắn. Hơn nữa con trai tương đối nghịch ngợm. Hai người nhất trí muốn sinh một cô con gái.

Hai vợ chồng bọn họ muốn con gái nên đều tự an ủi mình, vì cho rằng đứa trẻ trong bụng là con gái, cho nên lúc đi trung tâm thương mại mua sắm đều là mua đồ cho con gái, đồ của bé gái mọi thứ quá nhỏ, thật quá đáng yêu. Nơi này đúng là dành cho người có tiền mà, đồ vật của bạn nhỏ thật sự là đủ loại từ đầu đến cuối.


Nhưng khi Eun Joo cùng Jungkook nhìn thấy những thứ này, đều không thể rời mắt. Họ đến một cửa hàng bán sản phẩm dành cho trẻ em và nhìn chằm chằm vào chúng, từ quần áo, giày dép đến giường em bé cùng xe nôi, còn có bình sữa nữa, bọn họ xem đến hoa cả mắt.

Jungkook ở gần đó đến chọn giày, vô cùng ngạc nhiên, không biết nên chọn size nào, tất cả giày anh đều muốn mua cho con gái, nhất là khi nhìn thấy một chiếc giày nhỏ trên tay hướng về phía mình, đôi mắt anh như rưng rưng đầy kích động.

Thật quá đáng yêu, hơn nữa cũng rất nhỏ, nhỏ đến nỗi không bằng một nửa bàn tay anh, anh đã có thể cảm nhận được bàn chân của con gái mình nhỏ như thế nào khi anh đặt tay vào giữa, anh nóng lòng muốn nhìn thấy con gái mình lúc này sẽ xuất hiện.

Eun Joo cũng đang lựa chọn, thật sự là quá nhiều đồ, riêng là quần áo em bé thôi mà hai vợ chồng bọn họ đã mua một đống.

Lúc sau nghe nói nhân viên cửa hàng đang quảng bá các mặt hàng cho trẻ em, Eun Joo cảm thấy bản thân không tự chủ được chút nào, vợ chồng cô hoàn toàn bị ma nhập. Nhân viên cửa hàng quảng bá cái gì bọn họ liền mua cái đó, hơn nữa mua toàn những sản phẩm chất lượng nhất.

Thanh toán xong bọn họ khẳng định là xách không nổi, nhân viên cửa hàng nói có thể đưa hóa đơn và sản phẩm về đến tận nhà, khiến bọn họ không chút do dự liền mua thêm chiếc giường và xe đẩy trẻ em này.

Thậm chí Jungkook còn mua một con ngựa gỗ về cho con gái của mình. Hiện tại bây giờ đứa bé còn chưa ra đời, nhưng anh cũng đang mơ tưởng đến đứa bé ngồi lên con ngựa gỗ này.

Giải quyết xong chuyện của đứa bé, người còn lại chính là bảo bối lớn lao của anh Eun Joo.

Eun Joo mua rất nhiều thứ, ngày hôm qua liệt kê những danh sách đó, cái gì quần áo cho phụ nữ mang thai, còn có quần áo cho phụ nữ sau khi sinh.

Còn có mỹ phẩm dưỡng da cho cô, trước đây đi hưởng tuần trăng mật mua một đống mỹ phẩm dưỡng da về dùng chưa hết, nay muốn thay đổi loại dành cho phụ nữ mang thai có thể dùng được.

Dù sao cũng là Jungkook chi tiền, Eun Joo cũng không cần nhìn giá cả trực tiếp mua.

Hai người đi dạo một ngày, lúc trở về thật sự rất mệt mỏi nên chỉ có thể ăn bên ngoài rồi mới trở về. Sau khi Eun Joo mang thai cả người rất lười biếng, hiện tại hoàn toàn không muốn làm gì cả, cũng sợ khói dầu không tốt cho cơ thể.

Bọn họ vừa về đến nhà, vừa vặn chuyển phát nhanh cũng giao đồ đưa tới.

Jungkook đã mua một loạt sách từ trên mạng. Mở ra xem, phát hiện này toàn là sách về cách chăm sóc em bé, có cả sách về cảm xúc của phụ nữ khi mang thai.

Eun Joo nhìn bộ dạng nghiêm túc của anh như vậy, bao nhiêu sách như thế này chắc sẽ đọc đến phát ngốc, "Anh. Tại sao anh lại mua nhiều sách đến như vậy, anh xem hết được sao?".

Jungkook sắp xếp lại một chút rồi nói, "Xem hết, ngày thường đi làm nhàm chán anh sẽ xem, xem cũng nhanh thôi, lần đầu tiên được làm ba nên không có kinh nghiệm, không học thì khi chăm sóc em và con sẽ không tốt được".

Eun Joo cảm thấy mình thật sự quá yêu anh, cọ cọ ở trong lòng ngực của anh.

Cô mang thai nên rất cần phải uống sữa bầu, thai phụ cần phải uống sữa bột cho nên khi uống nhiều thì cơ thể tự nhiên sẽ mang mùi vị sữa trên người, rất thơm và không hề cảm thấy khó chịu. Jungkook nghe thấy mùi sữa trên người cô nên vội đẩy nhẹ cô ra, không cho cô chạm vào người mình, "Đừng chạm vào anh, sẽ nổi lên phản ứng".

Lần trước đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ nói với bọn họ tốt nhất là trong ba tháng không nên quan hệ vợ chồng.

Cho nên anh cố khắc chế không chạm vào cô suốt nhiều ngày. Đàn ông không thể bị khiêu khích một cách tùy tiện được, cho nên bây giờ anh chỉ có thể khắc chế nó.

Eun Joo nghe hắn nói lời này, cười hì hì vươn tay chọc một chút vào phía dưới của anh, một chỗ phồng lên vẫn chưa hoàn toàn cương lên, cô sờ soạng vài cái cảm thấy đĩnh vật này đang có chiều hướng thức tỉnh.

Jungkook nắm lấy tay nhéo cô, cảnh cáo cô đừng làm chuyện xằng bậy.

Eun Joo nghĩ đến lần trước mua cho anh cái ly tự sướng kia, "Lần trước không phải em mua cho anh cái ly tự sướng sao? Anh có thể dùng ly tự sướng để giải quyết được đấy! Vừa vặn bây giờ nó đã có tác dụng rồi, em mua nó đắt bằng một bữa ăn sang trọng đó, rất là đáng quý. Em muốn nhìn anh dùng ly tự sướng ngay trước mặt em, khẳng định sẽ rất đáng yêu, Ông Xã của em sẽ rất là gợi cảm.".

Jungkook, "...".

Thời gian Eun Joo mang thai, Jungkook bắt đầu nghiên cứu học nấu cơm.

Anh đã thật sự xuống bếp tự động nấu cơm, bởi vì anh ấy đã xem trong sách có nói tốt nhất phụ nữ có thai nên tránh xa việc bếp núc. Ăn cơm hộp lại không an toàn, cũng không thể nhờ mẹ Jeon nấu cơm cho cô, cho nên cũng chỉ có thể tự học mà thôi.

Từ trước đến nay anh luôn được Eun Joo hầu hạ, Eun Joo từ khi đi theo anh vẫn luôn chăm sóc anh, mỗi ngày cô đều nấu cơm cho anh đầy đủ dinh dưỡng. Cho nên Jungkook lúc đầu học nấu nướng còn chưa thành thục, nhưng nấu nhiều lần cũng sẽ quen phát hiện mình sẽ nấu cơm mùi vị cũng không tệ, vì vậy liền bắt đầu nấu cơm cho Eun Joo.

Lúc đầu Eun Joo nhìn thấy anh làm cơm còn có chút lo ngại, nhưng sau khi phát hiện thật ra anh đang nấu cơm mùi vị cũng không tệ, cho nên cô cứ yên tâm ăn.

Cô hiện tại ở nhà thật sự giống như một tiểu tổ tông, là bảo bối của cả nhà. Mọi người đều đang hầu hạ một mình cô. Vì cô đang mang thai nên trực tiếp xin nghỉ việc.

Jungkook muốn cô từ chức là chuyện tốt cho cô, anh không muốn cô làm việc quá sức, ở vị trí của cô phải thức đêm tăng ca cũng là một việc không tốt, lại còn phải đụng vào rất nhiều loại mỹ phẩm dưỡng da.

Bản thân Eun Joo cũng không muốn từ bỏ vị trí và cái công việc yêu thích này. Nhưng sau khi suy nghĩ là một người mẹ, sau đứa trẻ được sinh ra cô phải dành nhiều thời gian để chăm sóc cho con mình hơn.

Bản thân cô muốn ở nhà tận tâm chăm sóc con mình bất cứ lúc nào, vì đứa trẻ sinh ra không thể xa mẹ quá lâu, cô không muốn đưa người khác chăm sóc con cho mình khi cô bận với công việc. Cô muốn đồng hành cùng con mình, nhìn con mình phát triển từng ngày.

Cô lập tức xin từ chức.

Jungkook nói với cô khi con lớn nếu không tìm được việc làm thì sẽ mở công ty hoặc mở cửa hàng, tùy ý cô muốn làm gì thì làm.

Eun Joo càng thêm yên tâm sống nhàn nhã.

Khi mang thai được ba tháng, cơ thể chị rất khó chịu vì ốm nghén, buồn nôn đến mức muốn xóa đi cảm giác có đứa con trong bụng, nếu như không có đứa con trong bụng thì cô sẽ không cần phải chịu đựng điều này.

Có một lần cô nôn nghén đến phát khóc, ốm nghén là một loại phản ứng đặc biệt dữ dội. Cô khóc tới mức, Jungkook nghe được phải lập tức đi lên dỗ dành cô.

Eun Joo nghĩ đến đều là tại cái tên xấu xa này, hại cô mang thai đều là tại cái tên xấu xa này, hại cô bây giờ phải chịu loại ủy khuất nay, vì vậy cô liên tục dùng tay đấm anh một cái, "Đều là lỗi của anh, đều là tại anh. Vì cái gì mà em phải nôn nghén nhiều như vậy, đều là tại anh! Vì cái gì mà lại để em mang thai khổ sở như thế này, em không muốn sinh con cho anh nữa, em không muốn sinh con nữa. Anh là cái tên đại móng heo".

Jungkook bị mắng chỉ có thể gật đầu, nói mình là tên đại móng heo. Mẹ anh có nói khi phụ nữ mang thai cảm xúc chính là không bình thường như vậy, dù có chuyện gì xảy ra, cũng không thể khiến cô ấy không vui.

Buổi sáng thì cô khóc rối tinh rối mù, còn buổi tối thì không có nôn nghén, lúc này tâm tình cũng tốt hơn, cô ngồi vuốt ve bụng vui vẻ xem TV.

Jungkook suy nghĩ còn phải trải qua mấy tháng nữa nên anh vẫn còn chưa hết khổ, bây giờ cảm giác tinh thần mình như muốn phân liệt, buổi sáng thì cô khóc rối tinh rối mù, buổi tối thì rất vui vẻ ngồi xem TV, ngày qua ngày thật sự anh sẽ chịu không nổi.

Khoảng thời gian trước đây nôn nghén thực sự rất đáng sợ, Eun Joo nôn đến mức cảm thấy mình muốn xóa đi cảm giác có đứa con trong bụng, bởi vì ăn hoài không được bao nhiêu cũng không ăn được gì vào, mang thai mà cả người đều gầy đi, nhưng qua thời gian nôn nghén kia, cô bắt đầu cảm thấy quá thoải mái.

Không còn nôn nghén nữa, cô mang thai trong khoảng thời gian ở nhà này, cô được nuôi dưỡng như là một viên ngọc trai tròn trịa hoàn toàn không khoa trương.

Cô vốn là thuộc loại thân hình gầy gò, bà nội lo lắng thân thể cô không tốt, đến lúc đó sẽ khó sinh. Cho nên mỗi ngày đều chuyển canh tẩm bổ cho cô, bà kêu người trong nhà đưa tới. Mẹ cô và mẹ chồng cô đều chuẩn bị rất nhiều đồ bổ cho cô, nên cô không thể cô phụ tâm ý của hai bà mẹ này, nên cũng chỉ có thể uống hết nếu uống không hết sẽ nhờ Ông Xã mình uống hộ cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net